Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 956: yêu 2 thay mặt: để cho chúng ta hù chết cái này văn nhược hòa thượng

Đường Tam Tạng còn có chút lý trí và thiện lương cuối cùng, hắn cũng biết việc mình luôn dung túng sát ý trong lòng là không tốt. Vì vậy, hắn thực sự muốn rời đi! Đường Tam Tạng đã bị Yêu Phong thổi đến cửa bảo tháp, tay hắn nắm chặt lấy cửa, nhất quyết không chịu vào: "Không được, không thể vào, đừng ép ta... Ta muốn làm một hòa thượng hiền lành..." Khuôn mặt Đường Tam Tạng đầy vẻ giãy dụa, hắn thật sự muốn làm một người tốt. Nhưng, mọi sự đều là định mệnh, không do người quyết định.
Quan Âm Bồ Tát cười lạnh một tiếng: "Kiếp nạn này ngươi nhất định phải trải qua, không thể do ngươi quyết định!" Quan Âm Bồ Tát âm thầm tác động, tay Đường Tam Tạng đang nắm cửa bỗng nhiên buông lỏng, hắn hoàn toàn bị Yêu Phong thổi vào trong bảo tháp. Cửa bảo tháp chậm rãi đóng lại. Quan Âm Bồ Tát nhìn thấy lúc cửa đóng, trong mắt Đường Tam Tạng dường như lóe lên một tia hào quang đen, thoáng qua rồi biến mất, ngay cả Quan Âm Bồ Tát cũng không kịp phản ứng. Cửa đã đóng hoàn toàn.
Quan Âm Bồ Tát hơi nhíu mày: "Chuyện gì xảy ra? Sao ta lại có dự cảm bất an thế này?" "Có lẽ là do gần đây có nhiều chuyện xảy ra thôi, dù sao hắn chỉ là Đường Tam Tạng, cho dù có tâm tư gì thì cũng không gây ra được sóng gió gì." "Vấn đề không lớn." Quan Âm Bồ Tát không hề mù quáng tự tin, thông thường một người phàm như Đường Tam Tạng đi vào hang ổ yêu quái, lẽ nào lại phải lo lắng cho yêu quái sao? Thật là vô lý. Quan Âm Bồ Tát thấy Đường Tam Tạng đã vào tròng, liền truyền âm cho kẻ cầm đầu bên trong bảo tháp: "Khuê Mộc Lang, người đã đến rồi, cứ theo kế hoạch mà làm!" "Nhớ kỹ, chăm sóc tốt lũ yêu của Yêu Minh, không được lãnh đạm, đợi kiếp nạn này kết thúc, chúng ta sẽ cho ngươi thành Phật Tổ, ngươi cũng có thể lựa chọn quay về Thiên Đình."
Sâu trong bảo tháp, một yêu ma nằm trên vương vị từ từ mở mắt. Trong đáy mắt hắn lóe lên tia giải thoát. 500 năm, 500 năm! Cuối cùng cũng đợi được ngày này! Hắn là một trong 28 tinh tú, Khuê Mộc Lang, Lý Hùng! Từ 500 năm trước bị giáng chức đến đây, hắn - Khuê Mộc Lang đã ở lại nơi này 500 năm rồi! 500 năm trước, Khuê Mộc Lang đã phạm phải sai lầm lớn, vậy mà lại dẫn người va chạm vào ngục thần Sở Hạo. Chính đệ đệ của hắn và tất cả binh sĩ dưới trướng đều bị giam lại, suýt mất đầu. Khuê Mộc Lang lại được ngục thần Sở Hạo tha thứ, cho mình xuống phàm thành yêu. Khi đó, Khuê Mộc Lang còn không biết vì sao Sở Hạo lại làm như vậy. Nhưng đến khi Yêu Minh thành lập, Tây Thiên tìm đến xúi giục hắn, lúc đó Khuê Mộc Lang mới cảm nhận được cái gì gọi là liệu sự như thần! Ngục thần năm đó thả hắn, lại là đã sớm liệu trước chuyện ngày hôm nay! Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của vị đại lão kia. Chính vì sự kính sợ với mưu kế của Sở Hạo, cộng thêm việc gần đây càng nghe tin chấp pháp đại điện thành lập, Sở Hạo phong đế, trở thành Tứ Ngự, cho nên dù đã trải qua 500 năm dụ dỗ, Khuê Mộc Lang vẫn trung thành tuyệt đối với Sở Hạo!
Hôm nay, nhìn thấy Đường Tam Tạng vào bảo tháp, trong lòng Khuê Mộc Lang không khỏi hưng phấn: "500 năm nhân quả, cuối cùng cũng sắp kết thúc!" Khuê Mộc Lang không trả lời Quan Âm Bồ Tát mà tiếp tục nhắm mắt lại, chỉ ra lệnh cho lũ yêu quái dưới trướng: "Đi, bảo các công tử Yêu Minh bắt Đường Tam Tạng đến." Rất nhanh, đám tiểu yêu quái đã hành động. Quan Âm Bồ Tát không nghe thấy Khuê Mộc Lang trả lời, cũng không lấy làm lạ. Nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, bây giờ cần phải đi đánh thức Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh, dẫn dắt bọn họ đến cứu sư phụ. Đương nhiên, đây là trong dự liệu của Quan Âm Bồ Tát, kiếp nạn này chỉ cần không có Sở Hạo nhúng tay vào, vậy thì mọi việc sẽ diễn ra theo đúng kế hoạch! Quan Âm Bồ Tát cảm thấy rất vui vẻ! Tất cả đều đang diễn ra theo kế hoạch.
Lúc này, Đường Tam Tạng bị Yêu Phong thổi vào, trong lòng chỉ cảm thấy thế sự vô thường. Ban đầu Đường Tam Tạng còn muốn lòng dạ từ bi, không ngờ vẫn bị Yêu Phong thổi vào: "Duyên phận, duyên phận, xem ra là trong số mệnh có một kiếp này." Đường Tam Tạng đã nghĩ xong mình phải làm gì tiếp theo, vừa nghĩ vậy Đường Tam Tạng liền bắt đầu lẩm bẩm niệm chú. Đường Tam Tạng ngẩng cao đầu, mở bước chân bát tự, đi về phía bên trong bảo tháp. Cảnh giới thể tu của Đường Tam Tạng bây giờ đã rất cao, thậm chí có thể nói là nửa tiên nhân rồi. Hắn có thể cảm nhận được từ lúc mình bước vào bảo tháp, đã có vô số ánh mắt đang nhìn mình. Những ánh mắt như kim châm đó, Đường Tam Tạng đã sớm quen. Thậm chí hắn đã thấy được trong bảo tháp, cấm địa xơ xác này tràn ngập yêu khí. Đường Tam Tạng thầm nhủ: "Quả nhiên không đoán sai, đây chính là ổ yêu quái." "Thật sự là đáng sợ nha." Miệng nói sợ hãi, nhưng Đường Tam Tạng vẫn ngẩng cao đầu bước vào trong.
Trong bóng tối, một đám yêu nhị đại đang nhìn chằm chằm Đường Tam Tạng, miệng ai nấy đều cười gian: "Kiệt kiệt kiệt, tên Đường Tam Tạng này lại còn bình tĩnh như vậy, xem ra là không biết sự cường đại và khủng bố của chúng ta!" "Dọa hắn một chút thì sao? Dù sao hắn cũng chỉ là một phàm nhân thôi!" "Nói thì nói vậy, nhưng hắn dù gì cũng là người Tây Thiên, còn là Nhị đệ tử Như Lai, Kim Thiền Tử. Kiếp nạn này, hắn không thể chết." "Ha ha ha ha! Gia tộc ta chính là mạch máu đằng xà, phụ thân ta càng là nổi danh trong Yêu Minh, thực lực nằm trong Top 10 Đại Yêu Vương! Hắn chỉ là một tên Kim Thiền Tử nho nhỏ thì sao chứ?!" "Đằng Xà huynh nói đúng, chúng ta ở đây nhiều ngày, cái tên Khuê Mộc Lang thân là sứ đồ Tây Thiên mà không biết tìm chút thịt người để chiêu đãi, thật sự quá lạnh nhạt! Trêu đùa tên Kim Thiền Tử này coi như là cho bọn chúng một bài học!" "Dù sao chỉ cần không giết là được, Tây Thiên muốn cầu cạnh chúng ta, lẽ nào dám động vào chúng ta hay sao!" "Ha ha ha ha! Có lý có lý! Dựa vào thân phận và địa vị của đám huynh đệ chúng ta, chúng ta chỉ cần nhíu mày một cái, thì cho dù là Câu Trần Đế Quân Sở Hạo trong truyền thuyết cũng sẽ bị dọa đến không dám thả rắm, chúng ta sợ ai!" "Đây là Kim Thiền Tử của Tây Thiên, không chơi đùa tên ngốc này thì uổng phí quá!" "Động vào hắn đi!" Trong bóng tối, lũ yêu nhị đại không chút kiêng kỵ đã không thể chờ đợi.
Bọn chúng sinh trưởng ở nhân gian từ nhỏ, không biết trời cao, cũng chưa từng thấy cường giả thật sự. Bọn chúng chỉ biết lãnh tụ Yêu Minh của bọn chúng là Đại Thánh Vương, là người mà dược sư phật cũng phải nịnh nọt. Yêu Minh của bọn chúng, càng là nơi mà Tây Thiên muốn lôi kéo, bọn chúng những đời thứ hai này thì càng được thể, ngang ngược càn rỡ, không chút e dè. Bọn chúng đã âm thầm bố trí xong trò chơi hù dọa Đường Tam Tạng. Lúc này, Đường Tam Tạng đi một mạch về phía trước, thấy một tấm mành trúc hoa treo bên trong. Đường Tam Tạng phá cửa đi vào, vén mành lên rồi bước vào, ngẩng phắt đầu lên, thấy trên giường đá bên cạnh có một yêu ma đang ngủ. Bộ dạng dữ tợn và khủng bố! Trong bóng tối, đám yêu nhị đại đang chờ đợi cảnh tượng Đường Tam Tạng kêu la sợ hãi và hóa điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận