Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1082 Chương 1 lần xét nhà không có kinh nghiệm, lần sau chú ý

Chương 1082: Chương 1: Lần xét nhà không có kinh nghiệm, lần sau chú ý
Sở Hạo một thương này, xuyên thủng lồng ngực Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai, kéo theo đó đánh tan cả thế giới lưu ly tạo thành một cái hố sâu.
Bất quá, Sở Hạo lại nhíu mày, “Hả? Còn chưa chết sao? Là ta quá từ bi rồi à?”
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai cuối cùng vẫn không chết, nhưng cũng tàn phế bảy tám phần.
Hắn bị Thí Thần Thương xuyên thủng ngay lập tức đó, liền cảm nhận được từ Thí Thần Thương phía trên truyền đến sức mạnh thôn phệ đáng sợ.
Thí Thần Thương bản năng muốn bắt đầu thôn phệ tất cả huyết nhục linh hồn của Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai.
Năm đó, Phật Tổ Di Lặc Phật cũng chịu khổ từ Thí Thần Thương, nếu không tự chặt tay để bảo vệ mình, hiện tại Di Lặc Phật đã không còn.
Mà Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai cũng vô cùng quả quyết, trực tiếp cắt bỏ phần ngực bị xuyên thủng.
Ngực Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai xuất hiện một cái lỗ máu lớn, toàn bộ phổi, cả trái tim đều bị vứt bỏ.
Mà phần huyết nhục bị vứt bỏ kia, trong nháy mắt bị Thí Thần Thương thôn phệ.
Chỉ ở đuôi Thí Thần Thương ngưng kết ra một khối nhỏ thiên nguyên ma thạch mà thôi.
Sắc mặt Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai tái nhợt, vừa mệt vừa sợ hãi, nếu không vừa rồi quyết định dứt khoát,
Bây giờ thứ bị Thí Thần Thương thôn phệ chính là tính mạng của hắn!
Khó trách năm đó Di Lặc Phật khi đối mặt với Sở Hạo lại chọn chặt tay cầu sinh, lúc đó Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai còn thấy quá khoa trương,
Nhưng cho đến khi tự mình đối mặt với uy nghiêm của Thí Thần Thương, Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai mới hiểu rõ nỗi sợ này!
Uy lực của Thí Thần Thương này, cùng thực lực ẩn tàng của Sở Hạo, đã vượt quá khái niệm Nhị Chuyển Chuẩn Thánh.
Cái này đã quá mạnh rồi!
Sở Hạo khẽ vươn tay, Thí Thần Thương lại về trong tay,
Sở Hạo lại bắt đầu nhắm chuẩn Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai.
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai vô cùng hoảng sợ, nếu thêm một lần nữa thì chính mình sẽ xong đời!
Hắn hiện tại bị thương rất nặng, e là cả Lỗ Thác La cũng có thể thu thập hắn.
Nhưng mà, Sở Hạo lại cười nhạt một tiếng, “Vừa rồi chỉ đùa với ngươi thôi, thật ra ta thích lấy mạnh hiếp yếu, ta không thực sự muốn đánh ngươi.”
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai muốn chửi đổng, mẹ nó ta muốn đấm chết ngươi,
Ngươi đánh cho tim ta không còn, còn nói là đùa với ta?!
Thực tế, Sở Hạo cũng không muốn truy kích tiếp,
Vừa rồi một kích kia Sở Hạo toàn lực ra tay, cũng đã hấp thu gần một nửa thiên nguyên ma thạch.
Sở Hạo phát hiện giết một Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai có vẻ tỷ lệ hiệu suất không cao, dù là hao tổn tinh lực hay thu hoạch, đều không được tốt,
Hiện tại những người khác chiến đấu cũng không được tốt, Sở Hạo vốn là người nhiệt tình, lại càng muốn đi tìm mấy tên Thần Tướng quỷ sứ kia thử xem sao.
Sở Hạo nghĩ nghĩ, bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên thành nụ cười xấu xa, giơ Thí Thần Thương trong tay lên,
“Bất quá đã đánh thì thôi, miễn cưỡng xem ngươi là thịt vậy.”
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai trừng lớn mắt, cái này có phải là tiếng người không?!
Nhưng Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai không dám chủ quan, tranh thủ thời gian dồn toàn lực phòng ngự về hướng Sở Hạo,
Trong lòng hắn sợ hãi tột độ, nếu để Sở Hạo đánh ra một kích này nữa, vậy mình chỉ có đường chết!
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai hết sức chăm chú phòng bị công kích của Sở Hạo, còn Sở Hạo thì làm như mong muốn, lần nữa đánh ra một kích,
Một con cự long màu đỏ thẫm gầm thét cắn về phía Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai!
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai sợ hãi dốc hết sức phòng ngự phía trước, sợ rằng thật sự bị Sở Hạo thu thập.
Nhưng mà, ngay trong lúc hắn dồn hết sức phòng ngự, thì nghênh đón công kích của Sở Hạo!
Con hắc long kia bay đến trước mặt Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai.
Càng đến gần, càng gần!
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai run rẩy phòng ngự, mọi tâm trí đều đặt ở phía trước,
Nhưng con cự long màu đỏ thẫm đi vào trước mặt hắn, mở ra cái miệng rộng như chậu máu!
Ực ~
Ngay lúc run rẩy nghênh đón sự trùng kích của hắc long thì Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai hoàn toàn ngây người.
Hắn trơ mắt nhìn con hắc long kia nhe răng múa vuốt trước mặt bỗng đánh một cái ực, sau đó từ từ tan biến trong không trung,
Khung cảnh đó, thực sự là quỷ dị không chịu nổi!
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai: “???”
Tình huống gì vậy?
Không đúng! Hắn giở trò lừa bịp!
Là Lỗ Thác La đến đánh lén sao?!
Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai lúc này mới kịp phản ứng, đột ngột quay đầu lại,
Thì thấy một cô bé song đuôi ngựa, cười lộ ra chiếc răng nanh đáng yêu đang cầm gạch màu hồng phấn nhìn hắn,
Mặt Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai đều tái đi rồi!
Nhưng, đã không còn cơ hội.
Phiên thiên ấn nhỏ khung, chuyên môn nện vào ót!
Lại một tiếng thanh thúy vang lên, âm thanh trong trẻo,
Êm tai, quả thật là cái ót tốt.
Tất cả mọi người vô cùng sợ hãi, không hiểu đều cảm thấy ót có chút lạnh lẽo, tranh thủ thời gian tránh xa ra.
Có tiểu khung tiếp quản tên Bảo Nguyệt Trí Nghiêm Quang Âm tự tại Vương Như Lai này, Sở Hạo không cần lo lắng nữa.
Chuẩn Thánh dù sao cũng khó giết chết, hơn nữa còn phải đề phòng bọn họ bỏ chạy, nên Sở Hạo cũng biết phải từ từ mưu tính.
Mà mục tiêu của Sở Hạo trước nay không chỉ là giết mấy người có chiến lực cao, Sở Hạo đơn giản là muốn tịch thu tài sản và giết cả nhà.
Hiện tại thế giới Lưu Ly hoàn toàn rơi vào thế yếu, thất bại chỉ là vấn đề thời gian,
Sở Hạo tự nhiên là muốn lựa chọn cùng hưởng ân huệ.
Sở Hạo cầm Thí Thần Thương trong tay, chân đạp Thanh Liên tạo hóa 36 phẩm, bay về phía đám Thần Tướng quỷ sứ đang trong vòng chiến hỗn loạn.
“Quỷ sứ Thần Tướng, ta đến đây!”
Mười tên Thần Tướng quỷ sứ thấy Sở Hạo xông đến, mặt đều tái mét!
“Ngục thần đáng chết, thực lực của chúng ta không bằng, ngươi đừng muốn lấy mạnh hiếp yếu, ngươi có chút mặt mũi đi!”
“Ngươi là một ngục thần chấp pháp tam giới, Câu Trần Đế Quân, ngươi chắc sẽ không ra tay với mấy quỷ sứ Thần Tướng nhỏ bé như chúng ta chứ?”
“Ngục thần Sở Hạo, ngươi có bản lĩnh thì tìm Phật Đà mà đánh, chúng ta không cùng đẳng cấp, đánh chúng ta sẽ mất mặt!”
“Đúng vậy, có chuyện gì ngươi đi nói với chư Phật đi, đừng tìm chúng ta!”
Sắc mặt chư Phật của thế giới Lưu Ly cực kỳ khó coi, đừng, ngươi cũng đừng tìm chúng ta.
Nếu không phải vì có Sở Hạo tham gia, thì chiến trường Chuẩn Thánh này đã không thay đổi hoàn toàn, rơi vào thế yếu như bây giờ.
Bây giờ thấy Sở Hạo đi tìm quỷ sứ Thần Tướng gây phiền phức, trên nguyên tắc năm phật phải quát lớn, đồng thời giữ chặt Sở Hạo,
Nhưng bọn họ rốt cuộc vẫn là chọn trầm mặc.
Bản thân bọn họ còn là Bồ tát sang sông, ai cứu được ai chứ?
Sở Hạo cười gằn nhìn đám quỷ sứ Thần Tướng của thế giới Lưu Ly, trên mặt Sở Hạo lại lộ ra ý trêu tức.
“Thật xin lỗi thật xin lỗi, lần đầu tịch thu tài sản và giết cả nhà nên không có kinh nghiệm, xin mọi người thông cảm.”
“Lần này chúng ta cứ chịu đựng chút, để ta xẻo thịt hết các ngươi, lần sau ta nhất định đổi cách khác.”
Sở Hạo cười nói, đám người của thế giới Lưu Ly nghe mà phát khóc!
Sở Hạo này không theo lẽ thường mà ra bài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận