Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1315 Sở Hạo: ta bị lừa, ta cũng là người bị hại

Chương 1315 Sở Hạo: ta bị lừa, ta cũng là người bị hại.
Giờ phút này, tất cả mọi người nhìn Sở Hạo, chỉ cảm thấy đồ vật giống như rùa, giống như cá sấu trong tay Sở Hạo có chút quen mắt.
Khổng Tước Đại Minh Vương hừ lạnh một tiếng: “Hôm nay ngươi lại muốn giở trò gì?! Bây giờ Đường Tam Tạng nhập ma, đều là do tiểu nhân gian trá như ngươi đứng sau thao túng, ta nhất định sẽ tâu lên Thánh Nhân, trị tội phá hỏng Tây Du của ngươi!”
Sở Hạo lại chỉ thản nhiên nói: “Ta Sở Hạo cả đời làm việc quang minh lỗi lạc, rất ngay thẳng, sao lại lén lút để Đường Tam Tạng nhập ma?”
“Kẻ khiến Đường Tam Tạng nhập ma, là tiểu vương bát trong tay ta đây, tên khoa học là Đà Khiết đấy!”
Khổng Tước Đại Minh Vương nhíu mày: “Chuyện này liên quan gì đến hắn? Hắn chỉ là một kẻ đến gây mưa, sao có thể nói hắn là người làm Đường Tam Tạng tẩu hỏa nhập ma được?”
Nhưng mà, Sở Hạo lại cười ha hả: “Các ngươi thật sự quá ngây thơ rồi, lại không biết, nghiệt súc này đã sớm bị Ma tộc khống chế, hắn trên mặt là đến gây mưa, nhưng thực chất lại là lén lút khiến Đường Tam Tạng nhập ma.”
Khổng Tước Đại Minh Vương hừ lạnh một tiếng: “Đừng có nói hươu nói vượn, hắn chỉ là Thái Ất, làm sao có thể chui vào trong động Hỏa Vân ngay trước mắt ta được?”
Sở Hạo thở dài: “Đây chính là chỗ cao minh của Ma tộc, hắn không chỉ lừa ngươi, mà còn lừa cả ta, hắn đã lừa lấy nặc tức đan cùng cường hóa đan ta vừa mới luyện chế.”
“Đây vốn là đan dược ta định phái người đi lén vào cứu Đường Tam Tạng, hắn giả dạng thành phản đồ Tây Thiên, luẩn quẩn giữa chúng ta, lừa gạt chúng ta xoay vòng, nhưng thật ra hắn là người của Ma tộc! Đáng giận!”
Khổng Tước Đại Minh Vương một mặt không tin, hừ lạnh: “Ngươi nói, ngay cả ngươi đại danh đỉnh đỉnh, bụng dạ đen tối như mực, phá hoại tam giới chấp pháp ngục thần mà cũng bị Đà Khiết lừa gạt đan dược? Hừ, chó cũng không tin!”
Sở Hạo thở dài lắc đầu, trên mặt đầy vẻ tự trách: “Rất cảm tạ ngươi khen ngợi, nhưng thực tế ta đúng là bị Đà Khiết lừa gạt.”
“Đúng vậy, chính là lúc nãy, khi cả ngươi và ta đều không chú ý, Đường Tam Tạng đã bị Đà Khiết rót thiên nguyên ma thạch vào người, cho nên mới biến thành cái dạng hiện tại, ta cũng chỉ mới biết bây giờ thôi!”
“Ôi, ta cũng hậu tri hậu giác, lại bị tên Đà Khiết vô sỉ này lừa, thật sự quá ghê tởm!”
Sở Hạo vừa nói, khóe miệng khẽ run lên, nhưng lại rất nhanh liền khôi phục bình thường, trên mặt toàn vẻ tiếc nuối và tự trách.
Khổng Tước Đại Minh Vương nhíu mày, nhìn chăm chú vào Đà Khiết trong tay Sở Hạo,
Lúc này Đà Khiết dưới sự kích thích của một loại thủ đoạn nào đó của Sở Hạo, ma khí toàn thân không tự chủ trào ra, nếu nói hắn không liên quan đến Ma tộc thì thật khó nói.
Còn Đà Khiết dưới uy áp của Khổng Tước Đại Minh Vương, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi giận dữ hét:
“Tây Thiên các ngươi hãm hại cha ta, ép ông ấy phải tự thú vào chín tầng trời lao, khiến ta trở thành cô nhi, lưu lạc chân trời góc bể!”
“Các ngươi hại cha ta còn chưa đủ, lại còn muốn lợi dụng ta, nếu không phải Ma tộc cho ta cơ hội, ta làm sao báo được huyết hải thâm cừu này!”
“Khổng Tước Đại Minh Vương ngươi nhớ kỹ, một ngày nào đó Ma tộc ta nhất định sẽ nhổ tận gốc Tây Thiên các ngươi, máu tươi và ma khí sẽ rửa sạch cái thế giới cực lạc dơ bẩn kia! A ha ha ha ha!”
Trong lòng Đà Khiết ngược lại vô cùng tiêu sái, dù sao hắn đã thành công,
Hắn thân là một tiểu yêu quái vô danh, mẹ không thương cậu không đoái, hôm nay lại có thể làm được thành tích như vậy,
Xoay quanh giữa Tây Thiên và chấp pháp đại điện, trêu đùa Khổng Tước Đại Minh Vương và ngục thần hai người mạnh nhất, đây là sự tình tiêu sái đến cỡ nào!
Cho nên, giờ phút này Đà Khiết cũng không che giấu chút nào thân phận của mình, trực tiếp vạch trần hết hai lớp đặc công thân phận của hắn.
Đà Khiết đặc biệt thích xem vẻ mặt hối tiếc, tự trách của Sở Hạo, một người vô địch trong thiên hạ, dám trêu đùa cả ngục thần của Thánh Nhân!
Dù sao hắn là người đầu tiên từ khi có Tam Giới Lục Đạo đến nay, trêu đùa được Sở Hạo! Ta kiêu ngạo!
Nhưng mà, Đà Khiết nhìn chăm chú vào vẻ mặt của Sở Hạo,
Không hiểu vì sao, rõ ràng hiện tại đáng lẽ là vẻ hối tiếc tự trách vì Đường Tam Tạng nhập ma của Sở Hạo, khóe miệng hắn vẫn luôn có dáng vẻ không kìm được nhếch lên...
Đà Khiết: Chẳng lẽ mình lại trúng chiêu của hắn?
Bất quá, ý nghĩ này chỉ thoáng qua, Đà Khiết cảm thấy trên đời này chắc không có ai trâu bò đến thế, dù Sở Hạo có biết trước tương lai cũng khó mà làm được hoàn hảo đến vậy.
Chuyện Đà Khiết đến gây mưa hoàn toàn là nhất thời nổi lòng tham, mà việc hắn thấy ngục thần mà lại lừa gạt được đan dược cũng là kế trong kế,
Lẽ nào ngục thần Sở Hạo này có thể làm được kế trong kế rồi lại thêm một lớp kế nữa sao?
Đặt cái bẫy này?
Đà Khiết không tin Sở Hạo có thể dễ dàng lừa dối mình như thế, hắn luôn cảm thấy đây hẳn là một sự ngoài ý muốn.
Nhưng mà, trong đầu Đà Khiết lại nảy ra một ý nghĩ, ngay cả chuyện mình bị bắt cũng là ngoài ý muốn sao?
Trong khoảnh khắc, Đà Khiết rơi vào trầm tư.
Khổng Tước Đại Minh Vương vẫn không tin, Đà Khiết thoạt nhìn là người của Ma tộc không sai, nhưng Khổng Tước Đại Minh Vương dám khẳng định, chuyện này chắc chắn có vấn đề từ phía Sở Hạo!
Sở Hạo này tuyệt đối không phải là người đèn đã cạn dầu!
Khổng Tước Đại Minh Vương lập tức đối diện Sở Hạo, thi triển năng lực quay ngược thời gian, nghiệm chứng xem Đà Khiết có phải là người ma hóa Đường Tam Tạng hay không,
Mà giờ khắc này, năng lực quay ngược thời gian ngày thường bị phù triện che trời áp chế, vậy mà lại hiển thị vô cùng trôi chảy một cách tự nhiên khoảnh khắc Đà Khiết dùng thiên nguyên ma thạch hắc hóa Đường Tam Tạng!
Sở Hạo buông tay, trên mặt mang đầy vẻ tươi cười tiếc nuối: “A, ta đã nói không sai mà? Ta cũng là người bị hại thôi.”
Khổng Tước Đại Minh Vương nhìn chằm chặp Sở Hạo: “Sở Hạo, ngươi rõ ràng là bị lừa mất đan dược, mà vẫn còn nói nhẹ nhàng tự tại như vậy, có phải ngươi cố ý luyện chế đan dược xong, rồi thấy Đà Khiết đến lừa đan dược thì ngươi liền kế trong kế luôn không?!”
“Mục đích của ngươi, chính là vì để Đường Tam Tạng nhập ma, thậm chí ngươi đã sớm dự tính đến chuyện Đà Khiết mang đến bảo vật của Ma tộc!”
“Tất cả chuyện này khẳng định đều do ngươi sắp đặt, ngươi thậm chí còn để lại nhân chứng vật chứng, gỡ bỏ sự áp chế khí tức ở đây, để ta có thể dễ dàng thấy được những gì đã xảy ra!”
“Còn chuyện Đà Khiết chạy trốn cũng nằm trong dự liệu của ngươi, ngươi đã sớm phục kích hắn trên đường chạy trốn rồi! Nên mới có thể bắt được hắn! Tất cả những chuyện này đều do ngươi tính toán đúng không?!”
Trong lòng Sở Hạo ngược lại có chút bất ngờ, Khổng Tước Đại Minh Vương này hiểu mình thật sự rất rõ,
Trong tình huống không có chút chứng cứ nào, lại có thể đoán trúng tất cả những gì Sở Hạo đã làm, người này là kình địch a.
Bất quá, đối mặt với chất vấn của Khổng Tước Đại Minh Vương, Sở Hạo vẫn một thân Hạo Nhiên Chính Khí, nghiêm nghị không sợ.
Sau đó… Khóe miệng Sở Hạo, dần dần không kìm được, lộ ra vẻ tươi cười dữ tợn!
Giọng Sở Hạo đầy trêu tức và thưởng thức, trực tiếp chối bỏ ba lần: “Ta không phải ta không có đừng nói bậy, không có chứng cứ tuyệt đối đừng có nói lung tung, như vậy sẽ phá hoại tình cảm giữa chúng ta đấy.”
Nhìn thấy nụ cười này của Sở Hạo, sắc mặt Đà Khiết trong nháy mắt trở nên trắng bệch,
Từng hình ảnh trong trí nhớ hiện lên, mình huênh hoang mà không biết xấu hổ, tự cho mình đúng mà lừa gạt đan dược trước mặt Sở Hạo, kì thực đã bị Sở Hạo bán đi mà không hay!
Xã hội này, nguy hiểm thật sự!
Bạn cần đăng nhập để bình luận