Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 2176 Như Lai đại bố cục

Chương 2176: Đại bố cục của Như Lai
Sau khi hiểu rõ âm mưu của Như Lai, Sở Hạo tự nhiên không có thời gian dây dưa nhiều với Hoa Si công chúa, liền chuẩn bị rời đi.
"Ngươi muốn đi rồi sao?"
Nhìn thấy Sở Hạo muốn đi, Hoa Si công chúa lộ rõ vẻ không nỡ, lên tiếng giữ Sở Hạo lại.
"Hôm nay ngươi đem bí mật nói cho ta, cũng tương đương là cứu được chính ngươi."
Sở Hạo trả lời Hoa Si công chúa một câu, quay người rời đi.
Kỳ thật Sở Hạo nói tự nhiên là lời thật, cho dù kế hoạch của Phật Như Lai thật sự thành công, thì kết cục của vị công chúa này cũng chỉ có một con đường chết.
Với sự giảo hoạt gian trá của Như Lai, hắn sẽ không để lại bằng chứng tội ác của mình, rất có khả năng sẽ coi Hoa Si công chúa như yêu nghiệt diệt khẩu.
Cho nên Hoa Si công chúa đem hết thảy nói cho Sở Hạo, Sở Hạo có thể phá hỏng âm mưu của Như Lai, chẳng khác nào là cứu mạng nàng.
Trở lại phòng khách, Đường Tăng bọn người tự nhiên không có nghỉ ngơi, bọn hắn đang chờ đợi kết quả của Sở Hạo.
Nhìn thấy Sở Hạo vừa về đến, Đường Tăng bọn hắn liền lập tức hỏi Sở Hạo.
"Sở Hạo thượng tiên, tình huống thế nào?"
"Huynh đệ, rốt cuộc là âm mưu gì?"
"Lão đại, mau nói cho chúng ta biết đi."
Đối với việc Sở Hạo ra tay, Đường Tăng bọn người tự nhiên biết hắn khẳng định thành công không thể nghi ngờ, bọn hắn đang cấp bách muốn biết âm mưu của Tây Thiên.
Sở Hạo nhìn Đường Tăng, điều này khiến Đường Tăng có chút dự cảm không tốt.
"Lần này Như Lai đã vì ngươi mà tiến hành một trận đại bố cục."
Sở Hạo cười nói với Đường Tăng.
Vì khống chế Đường Tăng, lần này Như Lai bày ra âm mưu, thế nhưng là thật sự hạ vốn gốc.
Trước đó âm mưu của Tây Thiên mặc dù ác độc, tuy nhiên lại không có trực tiếp nhằm vào mấy người Đường Tăng.
Hơn nữa đều là đang che đậy tội ác, muốn thông qua Tây Du kiếp nạn để Đường Tăng bọn hắn vì Tây Thiên dương danh thu hoạch được công đức.
Nhưng lần này lại khác, đó là bởi vì Phật Như Lai cùng Tây Thiên bọn người cảm thấy Đường Tăng đã thay đổi, Đường Tăng đã không nhận bọn hắn khống chế.
Cho nên Như Lai không tiếc ở Thiên Trúc quốc, nơi căn cơ của Phật Giáo, trực tiếp lợi dụng công chúa, lợi dụng hoàng thất để đối phó với Đường Tăng bọn hắn.
Phải biết đây chính là rất dễ dàng gây nên hoàng thất bất mãn, thậm chí dẫn động biến số của Thiên Trúc Quốc, Như Lai đây chính là vận dụng vốn liếng.
"Bọn hắn muốn lợi dụng công chúa, để khống chế ngươi, khiến ngươi triệt để bị Tây Thiên khống chế."
Sở Hạo nói với Đường Tăng.
Đường Tăng nghe thấy âm mưu như vậy, lập tức nổi trận lôi đình, tức giận đến lợi hại.
"Đáng giận Như Lai, đáng giận Tây Thiên, ta chính là liều lên một cái mạng này, cũng tuyệt không chịu bọn hắn bài bố!"
Tôn Ngộ Không bọn hắn nghe được Phật Như Lai cùng Tây Thiên muốn trực tiếp ra tay với Đường Tăng, cũng là cực kỳ nổi nóng.
"Chúng ta không bằng trực tiếp liều mạng với Tây Thiên, đánh lên Linh Sơn rồi phá hủy Lôi Âm Tự!"
"Ta lão Trư tất nhiên muốn biến Tây Thiên thành phế tích."
"Liều mạng với bọn hắn, thật sự là khinh người quá đáng!"
Nhìn thấy bốn người Đường Tăng phản ứng như thế, Sở Hạo lập tức lắc đầu với bọn hắn, ra hiệu bọn hắn không nên vọng động.
"Tuyệt đối không thể dùng vũ lực, như thế ngược lại là khiến Như Lai càng có thêm lý do."
Sở Hạo khuyên bốn người Đường Tăng, dù sao thực lực của Như Lai và Tây Thiên vẫn còn đó.
Chính là Thiên Đình cùng Tây Thiên tranh đấu cũng khó tránh khỏi lưỡng bại câu thương, chớ đừng nói chi là dựa vào những người này bọn hắn.
"Chỉ có tương kế tựu kế phá hỏng kế hoạch của Tây Thiên, để cho bọn hắn Tây Du đại kiếp biến thành công dã tràng, để tội ác của Như Lai và Tây Thiên công bố tam giới, mới có thể khiến cho Tây Thiên phải nhận trừng phạt thích đáng."
Sở Hạo nói với bốn người Đường Tăng.
"Sở Hạo thượng tiên nói có lý, chúng ta quá vọng động rồi."
"Huynh đệ hay là mau nói kế hoạch ngươi an bài đi."
"Lão đại, chúng ta hết thảy tất cả nghe theo ngươi."
Đường Tăng bọn hắn tự nhiên biết Sở Hạo nói mới là chính đạo, bình phục lửa giận trong lòng, nói với Sở Hạo.
"Nếu kế hoạch lần này của Như Lai là nhằm vào Đường Tăng, thì Đường Tăng cần phải làm bộ thuận theo bọn hắn, như vậy mới có thể bảo đảm không việc gì!"
Sở Hạo nói với Đường Tăng.
"Sở Hạo thượng tiên yên tâm, ta cũng là có chút kỹ năng diễn xuất."
Đường Tăng gật gật đầu, hắn tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Sở Hạo, chính là muốn hắn diễn kịch cho Như Lai và Tây Thiên xem.
"Bố Kim thiền tự này cùng vị công chúa ở đây là mấu chốt, cho nên ta muốn cùng các ngươi chia ra hành động, bốn người các ngươi đi trước một bước."
Sở Hạo nói với bốn người Đường Tăng, bảo bốn người Đường Tăng đi đầu, mà Sở Hạo tạm thời lưu tại Bố Kim thiền tự tiến hành an bài.
"Hết thảy dựa theo lời nói của Sở Hạo thượng tiên tiến hành."
Đường Tăng và ba người Tôn Ngộ Không gật gật đầu.
Sau khi an bài kế hoạch thỏa đáng, mọi người mới riêng phần mình đi về nghỉ.
Ngày thứ hai, bốn người Đường Tăng liền hướng về lão hòa thượng chào từ biệt, muốn tiếp tục đi tây phương.
"Chúng ta thời gian cấp bách, muốn tiếp tục đi về phía tây, bất quá bạn của chúng ta, rất là yêu thích cảnh sắc nơi đây, muốn lưu lại mấy ngày."
Đường Tăng nói với lão hòa thượng.
Đối với việc Sở Hạo lưu tại nơi này, lão hòa thượng tự nhiên không có bất kỳ ý kiến gì, hắn chính là một Phật Giáo tín đồ thành tín, cũng không có ý đồ xấu gì.
Mà Bố Kim thiền tự là niềm kiêu ngạo trong lòng của hắn, có người yêu thích Bố Kim thiền tự, hắn ngược lại là càng cao hứng hơn.
Lão hòa thượng nói với Sở Hạo.
"Thánh Tăng yên tâm ở lại, nếu có cần có thể nói rõ với lão nạp."
"Đa tạ!"
Sở Hạo nhìn như là lưu tại Bố Kim thiền tự bế quan thanh tu, nhưng kỳ thật Sở Hạo đã lập tức bắt tay vào thực hiện kế hoạch của mình.
Sở Hạo lưu lại Bố Kim thiền tự, trừ nguyên nhân Bố Kim thiền tự và vị chân công chúa kia, còn có một nguyên nhân càng lớn hơn.
Bất quá nguyên nhân này quá mức phức tạp, Sở Hạo không tiện nói rõ trực tiếp với bốn người Đường Tăng.
Bốn người Đường Tăng tiếp tục đi về phía tây, đi tới đô thành của Thiên Trúc Quốc.
Thiên Trúc Quốc thuộc về đại quốc bên trong Tây Ngưu Hạ Châu, lại là nơi phát nguyên của Phật Giáo, bất luận những nơi khác của Thiên Trúc Quốc thế nào, nhưng đô thành của nó hay là hết sức phồn hoa náo nhiệt.
Đây cũng là Tây Thiên cố tình làm, đem đô thành của Thiên Trúc Quốc chế tạo thành nơi phô trương thanh thế ở nhân gian của mình.
Bốn người Đường Tăng tiến vào đô thành Thiên Trúc Quốc, hết thảy liền theo trình tự tiến hành, đây cũng là do Sở Hạo an bài.
Đô thành Thiên Trúc Quốc là khu vực trọng điểm khống chế của Tây Thiên, bọn hắn vừa tiến vào nơi này, chẳng khác nào là ở dưới sự giám thị nghiêm mật của Tây Thiên.
Cho nên nhất định phải làm như không có việc gì, mới có thể không để Tây Thiên phát hiện bất luận sơ hở gì.
Dựa theo cách làm bình thường của bọn hắn, bốn người hướng về vương cung mà đi, bọn hắn đi vào một địa phương mới, liền muốn đi đổi thông quan văn điệp, đây coi như là hạng nhất đại sự.
"Sư phụ, phía trước hẳn là đang ném tú cầu."
Tôn Ngộ Không nhỏ giọng nhắc nhở Đường Tăng.
Phía trước đúng là đang ném tú cầu chọn rể, mà người chọn rể thì là giả công chúa do Tây Thiên an bài, những điều này Sở Hạo đều đã nói với Đường Tăng.
"Một hồi các đồ đệ phải giúp đỡ vi sư, hết thảy dựa theo an bài của Sở Hạo thượng tiên mà làm."
Đường Tăng nói với ba người Tôn Ngộ Không.
"Sư phụ yên tâm!"
Ba người Tôn Ngộ Không đều gật đầu trả lời.
Bốn người vừa đi vừa nói chuyện, mà phía trước đã có đám người tụ tập, giả công chúa mang theo khăn che mặt ở trên lầu cao cũng đã hiện thân đi ra.
Giả công chúa kia nhìn như hiếu kỳ ngượng ngùng, kỳ thật ánh mắt vẫn luôn tìm kiếm Đường Tăng, Đường Tăng chưa đến thì nàng sẽ không ném tú cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận