Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1596 chủ yếu là, phu nhân không nguyện ý há mồm

Chương 1596 chủ yếu là, phu nhân không chịu mở miệng.
Sở Hạo bây giờ mới biết vì sao nhiệm vụ lúc đó lại tùy hứng như vậy, trực tiếp cho một triệu công đức, hóa ra là đang tự trói mình lên xe a! Hệ thống đã sớm nắm chắc lấy mình, xem như là lấy trinh tiết của mình ra gán vào một triệu tiền công. Sở Hạo hối hận muốn điên, chẳng lẽ mình trong sạch lại vì một triệu công đức, hủy trong tay nhân thê xinh đẹp này sao? Không thể, thật không thể được...... Thế nhưng, nó cho thật sự quá nhiều, một triệu công đức, đối với một lòng muốn sớm tiến vào cao giai Chuẩn Thánh như Sở Hạo mà nói, quả thực là quá đơn giản a! Hiện tại Sở Hạo mới khó khăn lắm lục chuyển, còn thiếu mấy triệu công đức a, một triệu này, lập tức có thể cho Sở Hạo bước một bước dài, Sở Hạo sao nỡ bỏ từ bỏ a. Sở Hạo đau khổ trong lòng, nhưng lại không nói, vì tương lai tươi đẹp của Đường Tam Tạng, Sở Hạo dường như nhất định phải cùng Thiết Phiến công chúa đến một cuộc gặp gỡ tình cờ? Hệ thống đang cưỡng ép Sở Hạo, tự tay dệt nên một mảnh thảo nguyên cho Ngưu Ma Vương, cũng đưa cho Đường Tam Tạng một thanh tru tâm đao. Thật là một tên Ngưu Đầu Nhân, thậm chí đã là kịch bản của Ngưu Ma Vương rồi a. Sở Hạo cứ thế cự tuyệt...... Nhưng Đường Tam Tạng lại vô cùng rộng lượng, hắn hít sâu, ngẩng đầu lên, "Thôi vậy, nếu Tiên Quân không ngại, vậy chúng ta có thể tự rời đi, liền để Tiên Quân cùng La sát công chúa hảo hảo cáo biệt đi." Trư Bát Giới ngây người, kinh ngạc nhìn Đường Tam Tạng, "Thế nhưng, sư phụ người thật...... Ta, cái đó, không phải......" Trư Bát Giới nhất thời không biết nói sao. Dù Đường Tam Tạng với Thiết Phiến công chúa thực sự không có giao tình gì đặc biệt, nhưng luôn cảm thấy như thế dường như có hơi quá. Đường Tam Tạng thở dài, "Đây cũng là phật pháp a, thế gian an đắc song toàn pháp, không phụ Như Lai Bất Phụ Khanh. Phật pháp khảo nghiệm ta là muốn lấy chúng sinh làm trọng. Dù ta có bao nhiêu vui...... Muốn cầu công chúa tha thứ, nhưng nếu không thể lấy được quạt báu kia để cứu thiên hạ, bần tăng sao an tâm được? Mà lại, công chúa cảm mến Tiên Quân, ghét bỏ vi sư, vi sư sao dây dưa được nữa, cũng không có kết quả." Đường Tam Tạng nói rồi, đột nhiên giọng có chút nghẹn ngào, tựa như nước mắt tùy thời sẽ lã chã rơi xuống. Đến đây thôi, nói nữa thì thất lễ. Chúng ta, có gặp nhau thì cũng có lúc chia tay đi. Dù, căn bản Thiết Phiến công chúa cũng không thèm để mắt Đường Tam Tạng. Ô ô ô ô...... Cái này gọi Đường Tam Tạng bỗng nhiên cảm thấy càng thêm khó chịu. Trư Bát Giới ở bên cạnh thấy sắc mặt cực kỳ xấu hổ, vội vàng pha trò nói "Sư phụ quả nhiên là tinh thông phật pháp, biết hồng phấn khô lâu, lấy phật pháp làm trọng, tuân thủ giới luật, vô cùng tự hạn chế, thật sự là điển hình của các đồ nhi, chúng ta nhanh chóng rút lui đi!" Đường Tam Tạng nghe hai chữ tự hạn chế, lại đột nhiên như chạm đến chỗ nào đó trong lòng, trong nháy mắt sụp đổ, hai mắt đỏ ngầu. Cái này ta thực sự thích a, vì sao vậy, thần linh a, ngài nói cho ta biết vì sao a? Chẳng lẽ vận mệnh trêu người vậy sao? Bất quá Đường Tam Tạng rất kiên cường, không khóc. Hắn yên lặng nhặt quạt lá cọ lên, quay người rời đi. Tôn Ngộ Không thấy vậy, hoàn toàn không hiểu, chỉ có thể đi theo Đường Tam Tạng, nhưng vẫn quay đầu uy hiếp Thiết Phiến công chúa nói "Tẩu tẩu, huynh đệ ngục thần ta buông tha ngươi, nếu ngươi dám làm hại hắn, lão Tôn ta tuyệt không buông tha ngươi!" Thiết Phiến công chúa mừng như điên, vừa nghĩ đến Sở Hạo còn trong thân thể mình, cũng ngậm miệng, truyền âm: "Tốt nhỏ thật, tốt nhỏ thật, đi thôi đi thôi, giữ cửa ở trên cho ta a. Tiên Quân, nhỏ của ta, Tiên Quân, xuân tiêu nhất khắc đáng ngàn vàng, ngươi đừng chạy trốn nữa." Đường Tam Tạng vẫn còn hỗ trợ chắn cửa động ở ngoài, lại lặng lẽ sụt sịt mũi, chỉ ngoan ngoãn chắn cửa. Trư Bát Giới ở bên cạnh xem, đúng là đổi mới thế giới quan của hắn. Bất quá, hắn luôn cảm thấy, chuyện này với con trâu kia mà nói, có lẽ mới là kích thích nhất đó a. Thật muốn xem biểu hiện của Ngưu Ma Vương lúc này.......
Mà giờ khắc này, ở chỗ Ngưu Ma Vương.
Ngưu Ma Vương ở dưới đầm sâu, lặng lẽ chờ đợi, hắn đang đợi tin tức, đợi ai đó mắc bẫy. Đúng lúc này, một Tiểu Yêu chạy đến bên cạnh Ngưu Ma Vương, lớn tiếng nói: "Bẩm báo đại vương, đã dính bẫy, đã dính bẫy!" Ngưu Ma Vương đại hỷ: "Thật sự dính bẫy?" Ngưu Ma Vương bày trò ở đây cũng không chỉ một hai ngày, hắn sớm đã cùng Tây Thiên hợp tác, chính là đang đợi thời điểm đem đám người Tây Du đẩy vào tròng. Vì thế, Ngưu Ma Vương còn cam tâm tình nguyện nhường cả vợ con ra ngoài, thậm chí cả con trai chết cũng không lên tiếng, hiện tại còn để vợ một mình trong động phủ, vì chờ giây phút này. Chỉ cần đám người Tây Du vào bẫy, ngục thần Sở Hạo kia chắc chắn cũng sẽ vào bẫy, mà chỉ cần Sở Hạo vào bẫy, hắn cuối cùng sẽ đi vào bẫy đã bố trí sẵn từ lâu của Tây Thiên. Đây là kế hoạch đã ấp ủ từ lâu trúng vào thời cơ, quả nhiên, bọn chúng bị lừa rồi! Ngưu Ma Vương vội hỏi: "Tình hình bây giờ sao rồi?" Tiểu Yêu ấp úng: "Đám người Đường Tam Tạng vốn dĩ theo kế hoạch mà tiến đến Ba Tiêu Động cầu quạt, phu nhân nàng cũng theo kế hoạch cùng bọn họ dây dưa một phen, để bọn họ không lấy được quạt lá cọ......" Ngưu Ma Vương mừng rỡ quá đỗi, liên tục gật đầu: "Tốt tốt tốt, không hổ là vợ ta, thông minh cơ trí, tùy tiện mà đem bọn chúng đùa bỡn trong lòng bàn tay." "Chỉ sợ, không chỉ ở lòng bàn tay......" Tiểu Yêu lẩm bẩm một câu. Ngưu Ma Vương nhíu mày, nghi ngờ hỏi: "Lời này của ngươi có ý gì?" Tiểu Yêu do dự, không dám mở miệng. Ngưu Ma Vương trợn mắt, đe dọa: "Mau nói, không nói đánh chết ngươi! Đám Đường Tam Tạng hiện giờ thế nào? Chẳng lẽ chúng k-h-i-ê-u-k-h-í-c-h vợ ta?" Tiểu Yêu cắn răng một cái, nói: "Đám Đường Tam Tạng, cũng không, bọn họ lấy quạt giả rồi đi, còn đem cửa hỏng sửa xong nữa." Ngưu Ma Vương cười ha hả, "Ha ha ha ha ha! Nhu thuận quá ha, còn sửa chữa giúp ta! Mấy tên ngốc...... Chờ đã, vì sao chúng còn phải sửa tốt cửa? Vừa rồi ngươi dường như chỉ nói đám người Đường Tam Tạng đi, không phải còn có ngục thần Sở Hạo sao?" Ngưu Ma Vương bỗng nhiên như cảm giác được gì đó. Tiểu Yêu xấu hổ, nói: "Sửa cửa, là sợ người khác thấy chuyện bên trong." "Chuyện gì?" Ngưu Ma Vương thở dồn dập. "Chuyện của phu nhân cùng ngục thần Sở Hạo." Tiểu Yêu nhỏ giọng nói. "A?! Bọn chúng đem Sở Hạo có nhan trị đệ nhất tam giới với thê tử ta ở lại trong động phủ?! Sao Sở Hạo không đi!!" Ngưu Ma Vương giọng lớn vô cùng, nổi trận lôi đình. "Không đi là vì còn ở trong thân thể phu nhân." Giọng của Tiểu Yêu càng nhỏ hơn, yếu ớt như ruồi muỗi. "A!!! Cái gì?! Ở trong thân thể lão bà của ta?!!" Ngưu Ma Vương trợn mắt, ngực phập phồng dữ dội. "Đúng vậy, ngục thần Sở Hạo kia thay thế Tôn Ngộ Không, biến thành côn trùng, bị phu nhân uống rồi." Tiểu Yêu giống như kể chuyện chẳng liên quan. "Vậy hắn sao không ra ngoài? Hắn có thể ra từ miệng mà!" Ngưu Ma Vương tức đỏ mặt. "Phu nhân không chịu mở miệng." Tiểu Yêu giọng gần như không nghe thấy.
Ngưu Ma Vương: “!!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận