Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1448 gặp Sắc Khởi Ý Hạt Tử Tinh: soái ca lưu lại

Chương 1448: Gặp Sắc Khởi Ý, Hạt Tử Tinh: Soái ca ở lại
Sở Hạo vung tay lên, trực tiếp bóp Như Ý Chân Tiên thành một cục, tìm một cái nút hồ lô nhét vào. Giết hắn ư? Như vậy thì quá hời cho hắn rồi. Cái thứ không biết sống chết này, chắc chắn phải để hắn cảm nhận được sự tra tấn trong Luyện Ngục! Vừa vặn, Sở Hạo cũng cần những người nguyện ý làm công như Như Ý Chân Tiên. Sở Hạo cũng từ trên người Như Ý Chân Tiên lấy được suối rơi thai, tiện tay đem nó đặt ở Nữ Nhi Quốc, giải quyết được một vấn đề của nước này. Còn về Quan Âm Bồ Tát cùng Khổng Tước Đại Minh Vương đang trốn trong bóng tối quan sát, nhìn thấy cảnh này, trong nhất thời cũng đơ người ra. Các nàng không nghĩ tới sự việc lại xảy ra như vậy, Nữ Vương vậy mà lại trở thành người của Sở Hạo? Xong rồi, Nữ Nhi Quốc này sau này chỉ có thể giao cho chấp pháp đại điện, chắc hẳn Như Lai Phật Tổ cũng không dám có ý kiến gì, dù sao chuyện này liên quan đến thê thiếp của Sở Hạo. Nhưng lúc này các nàng lại gặp khó khăn, "Hiện tại Như Ý Chân Tiên bị bắt đi rồi, đội Tây Du liên tiếp mất hai cửa ải, Đại Minh Vương, phải làm sao đây?" "Hay là ngươi đi đòi lại Như Ý Chân Tiên?" "Đại Minh Vương, ngươi muốn bần tăng chết sao?" "...... Vậy chúng ta nghĩ cách khác đi, dù sao Nữ Nhi Quốc cũng đừng động vào, bao gồm bất kỳ một người dân nào trong đó." "Đại Minh Vương thật sự là có kinh nghiệm, ta cũng nghĩ vậy, đợi đội Tây Du rời khỏi Nữ Nhi Quốc, chúng ta dù sao vẫn còn sắp xếp một kiếp nạn." "Đúng vậy, sẽ không làm tổn thương Nữ Nhi Quốc nửa phần, chỉ nhắm vào Đường Tam Tạng mà ra tay." Quan Âm Bồ Tát và Khổng Tước Đại Minh Vương đạt được nhất trí, dù sao Nữ Nhi Quốc hiện tại tuyệt đối không thể động vào, chỉ có thể dồn sự việc lên người Đường Tam Tạng.
......Sở Hạo không gặp nguy hiểm gì đã bình định xong nguy cơ ở Nữ Nhi Quốc, liền cùng Nữ Vương tiếp tục trở về khuê phòng vuốt ve an ủi. Sở Hạo cũng rất thẳng thắn kể ra chuyện Nghê Thường Tiên Tử, vốn tưởng Nữ Vương ít nhất cũng là một vị Nữ Vương của một nước, lỡ không đồng ý thì chỉ sợ lại phải nghĩ cách khác. Nhưng mà, Nữ Vương lại rất bình tĩnh, "Ta đã sớm biết, tiên quân danh tiếng ở Tam Giới Lục Đạo, ta đã nghe thấy từ lâu." "Ta chỉ cần trong lòng tiên quân có một vị trí của ta là đủ, không màng danh phận, không màng thiên thu vạn đại." "Chỉ là, ta vẫn muốn ở lại Nữ Nhi Quốc này, nữ nhân trong nước dễ bị người ngoài ức hϊếp, ta tuyệt không thể bỏ mặc." Sở Hạo đương nhiên sẽ không để nữ nhân của mình phải khổ cực như vậy, Sở Hạo liền lấy ra một hàng bình đan dược, "À, mấy cái đan dược này, cứ theo đúng số lượng, trình tự mà uống, qua mười ngày nửa tháng, thực lực của ngươi sẽ còn mạnh hơn cả cái Như Ý Chân Tiên." "Qua thêm nửa năm nữa, đoán chừng sẽ xuất hiện Lôi Kiếp, đến lúc đó ta sẽ sắp xếp người đến độ kiếp giúp ngươi, thêm ít ngày nữa, ngươi sẽ có thể trở thành Chuẩn Thánh." "Còn có những thứ này nữa, pháp bảo một bước lên trời, chấp pháp đại điện chúng ta không thiếu gì, đan dược pháp bảo đầy đủ, sẽ không còn ai dám động vào Nữ Nhi Quốc nữa." Nữ Vương sờ soạng lồng ngực Sở Hạo, đối với những bình bình lọ lọ kia thì lại chẳng thèm nhìn, chỉ như một cô bé, thấp giọng nói, "Có thể dẫn ta đi gặp Nghê Thường tỷ tỷ được không?" Sở Hạo hơi sững sờ, rồi lại có chút bất đắc dĩ, "Nàng sau khi rời chấp pháp đại điện thì đã đi Đông Thắng Thần Châu, thỉnh thoảng mới có tin tức, nhưng mà đến giờ vẫn chưa về. Đến khi nào nàng về, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp nàng." Sở Hạo có chút nhớ Nghê Thường Tiên Tử, Nghê Thường Tiên Tử từ rất lâu trước kia đã từng nói với Sở Hạo, nàng từng cảm nhận được một sức hút vô hình ở nơi đó. Nghê Thường Tiên Tử cũng nói đợi khi nàng chuẩn bị xong, sẽ tự mình qua đó xem sao. Vì việc này, Sở Hạo đã để Cửu Phượng ở bên cạnh Nghê Thường Tiên Tử để bảo hộ nàng. Nhưng mà, lần này đi đã lâu rồi, Nghê Thường Tiên Tử cũng thỉnh thoảng sai người trở về báo bình an. Nhưng Sở Hạo trong lòng vẫn có chút lo lắng, Cửu Phượng huyết mạch tự nhiên, thực lực mạnh mẽ, đáng lẽ cho dù thật sự gặp nguy hiểm cũng không đến mức không thể gửi nổi một đạo tin tức chứ? Đây là con Cửu Phượng mà Sở Hạo ở Bắc Câu Lô Châu khổ cực lắm mới nuôi ra, có mối liên hệ chặt chẽ với nhau, nếu mà gặp nạn, Sở Hạo hẳn phải biết mới đúng. Sở Hạo nhớ rất rõ ràng, lúc đó Nghê Thường Tiên Tử nói chính là ở Đông Thắng Thần Châu có nơi khiến nàng cảm ứng được. Mà lúc đó Dương Tiễn cũng từng nói với Sở Hạo, dù là ở Bắc Câu Lô Châu hay Đông Thắng Thần Châu đều ẩn chứa những nguy cơ lớn. Lúc đó Sở Hạo đang ở Bắc Câu Lô Châu, đã dùng thánh kiếm Vương Mẫu tặng giết một tên không phải Đại Vu mà cũng là Đại Vu. Cái thứ vốn dĩ nên chết trong đại kiếp Vu Yêu đó, bây giờ lại xuất hiện ở Bắc Câu Lô Châu, có thể tưởng tượng được, có lẽ Đông Thắng Thần Châu cũng có loại Đại Vu kỳ quái đó? Sở Hạo không định đoán mò, dẹp xong cái nạn ở Nữ Nhi Quốc này rồi, liền đi đón vợ về! Bất kể nó là cái thứ quỷ quái gì, tiết tháo có thể ném, nhưng vợ thì không thể. Chuyện ở Nữ Nhi Quốc đã được Sở Hạo giải quyết, nhưng không có nghĩa là Tây Thiên sẽ từ bỏ ý đồ. Bọn chúng sẽ không ra tay ở trong Nữ Nhi Quốc, mà sẽ chọn ra tay ở bên ngoài. Bất quá, với Sở Hạo thì đó không phải là chuyện lớn gì. Sở Hạo cùng Nữ Vương vuốt ve an ủi hồi lâu, làm rất nhiều chuyện nên làm và không nên làm. Sau đó, Sở Hạo mới cùng Nữ Vương xin một cái thông quan văn điệp, mặc dù cũng chỉ là làm cho có lệ.
......Rất nhanh, Sở Hạo đã tới bên cạnh Đường Tam Tạng và mọi người, dự định dẫn bọn họ rời khỏi Nữ Nhi Quốc. Nhưng mà, giờ phút này mọi người nhìn Sở Hạo với ánh mắt mập mờ hơn một chút, "A di đà phật, tiên quân, chúng ta không vội, hay là ngươi cứ ở lại chơi thêm vài ngày nữa? Nơi đây vui vẻ không muốn về Tây Thiên ấy chứ." "Đúng vậy đó, chúng ta gấp cái gì, hạnh phúc của lão đại mới là chuyện quan trọng, mà lại nói, ngươi hạnh phúc, chúng ta chẳng phải cũng hạnh phúc sao, hắc hắc hắc." "A? Lão Tôn ta lại thấy chỗ này cực kỳ nhàm chán, ngoài nữ nhân ra thì chỉ toàn nữ nhân, có gì mà vui." "Đế Quân, sư phụ và nhị sư huynh nói đúng đó, chỉ có đại sư huynh là mở miệng ra là đánh rắm thật đáng ghét!" Tôn Ngộ Không: "......" Ngày nào cũng phải nghe sư huynh đệ nói móc, khó chịu. Bất quá, Sở Hạo lại từ chối lòng tốt của mọi người. Dù sao, Nữ Vương ngày nào cũng muốn giúp Sở Hạo tuyển hậu cung, thậm chí dự định để Sở Hạo giúp toàn bộ Nữ Nhi Quốc có được đời sau. Sở Hạo không dám ở lại lâu, thật sự không chịu nổi. Nhưng mà, ngay khi Sở Hạo vừa mới cùng mọi người rời khỏi Nữ Nhi Quốc, thì thấy bên đường xuất hiện một nữ tử, quát: "Đường Ngự Đệ, chạy đi đâu! Ta và ngươi còn chưa vui vẻ ái ân mà!" Đám người Tây Du cũng không hề căng thẳng, chỉ là một mặt cổ quái nhìn con yêu quái không biết chuyện này, gan gì mà dám cản Sở Hạo dẫn đội? Đây là một con Hạt Tử Tinh, một con yêu quái Tây Thiên sắp xếp ở chỗ này, không quan tâm thế sự, cũng không am hiểu thế sự. Nhưng mà, lúc này nàng nhảy ra bên đường, thấy Sở Hạo và những người khác, nàng ban đầu chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, lại vào giờ phút này ngẩn người. Nữ tử liếc mắt nhìn Đường Tam Tạng, rồi lại nhìn Sở Hạo tuấn tú tiêu sái ngồi trên lưng ngựa Bạch Long, Hạt Tử Tinh lâm vào trầm tư. Một lát sau, Hạt Tử Tinh chỉ vào Sở Hạo, quát lớn, "Đường Tam Tạng, theo ta đi, ta tha cho đám đồ đệ của ngươi!" Hạt Tử Tinh cuối cùng vẫn là gặp Sắc Khởi Ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận