Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 819: A Tu La Tộc loạn Tây Du, Sở Hạo hoặc thành bên thắng

Trong lòng Phật Tổ Như Lai lạnh lẽo, thậm chí có chút không kiềm được hoảng loạn trong lòng. Phải biết, đây là lần đầu tiên Tây Ngưu Hạ Châu bị tấn công. Từ thuở khai thiên lập địa tới nay là lần đầu tiên đó! Từ sau trận phong thần, Tây Ngưu Hạ Châu thuộc về Tây Thiên đến nay, chưa từng xảy ra chuyện gì, cũng không cho phép xảy ra chuyện. Dù dân gian có chút ít manh mối hay xu hướng tạo phản, đều sẽ bị Phật Đà trực tiếp phái người tiêu diệt, lấy danh nghĩa đẹp đẽ là trảm yêu trừ ma. Đối với Tây Thiên mà nói, Tây Ngưu Hạ Châu chính là cội nguồn của họ. Nếu không có Tây Ngưu Hạ Châu liên tục cung cấp nguyện lực công đức, Tây Thiên chắc chắn sẽ gặp đại sự! Đây là chuyện dao động căn cơ a! Vì vậy từ trước tới nay, Tây Thiên chỉ cho phép ở Tây Ngưu Hạ Châu tồn tại tín ngưỡng Phật giáo, không cho bất kỳ ai có tư tưởng dư thừa. Cho dù có người vừa đưa ra chút ý muốn tự do, sẽ bị coi là ma đạo tại chỗ, sau đó phải hoặc là chết tại chỗ, hoặc là ngoan ngoãn tin Phật, không còn lựa chọn nào khác. Ngay cả chạy trốn khỏi Tây Ngưu Hạ Châu cũng không được phép. Nhưng bây giờ, Tây Ngưu Hạ Châu lại phải hứng chịu đại họa như vậy, tất cả mọi người bị cuốn vào vòng xoáy báo thù của A Tu La Tộc, không thể nói là không kinh khủng. Mà Quan Âm Bồ Tát còn hơi rụt rè ngẩng đầu nói: "Phật Tổ, ngoài ra, ta còn một chuyện không biết có nên nói không?" Phật Tổ Như Lai khẽ giật khóe miệng, mặt xám xịt: "Nói đi!" Quan Âm Bồ Tát rụt rè nói: "Ta thấy những A Tu La Tộc đó hình như rất tích cực tìm kiếm Tây Du chi lộ. Bọn họ phá hoại Tây Du, hình như không phải ngẫu nhiên." "Nếu như đội Tây Du tiếp tục thỉnh kinh, có thể sẽ trúng độc thủ của bọn chúng." Quan Âm Bồ Tát vừa dứt lời, mặt Phật Tổ Như Lai và A Di Đà Phật đều trở nên âm trầm như muốn nhỏ cả nước. A Di Đà Phật nghiến răng nghiến lợi, hừ lạnh một tiếng: "Bọn này không biết sống chết, lại còn muốn động vào Tây Du của ta, đơn giản là si tâm vọng tưởng!" Mặt Phật Tổ Như Lai đầy vẻ ưu sầu: "Lão sư, đội Tây Du đã định chỉ có năm người kia, bọn họ sau mỗi kiếp nạn đều có số mệnh dây dưa, không thể thay đổi được." "Nhưng nếu cứ để đội hình lúc đầu xuất phát, một khi bị A Tu La Tộc tìm đến, sự tình Tây Du e là sẽ bị cắt đứt hoàn toàn!" Lời Phật Tổ Như Lai nói không hề úp mở. A Tu La Tộc khí thế hung hăng, một khi để A Tu La Tộc bắt được đội Tây Du, Phật Tổ Như Lai cảm thấy A Tu La Tộc chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình. Một khi bị bắt được khi đó liền thật sự chết không toàn thây, đến cả hoàn hồn đan cũng không cứu nổi! A Tu La Tộc cũng không phải hạng người lòng dạ từ bi, bọn chúng chủ tâm trả thù Tây Thiên, nhưng lại không biết từ con đường tắt nào tìm được nhược điểm lớn nhất của Tây Thiên chính là Tây Du, vì vậy mà A Tu La Tộc mới kiên quyết tính toán làm sao phá hỏng Tây Du, bọn chúng tuyệt sẽ không nương tay! Đằng này, A Tu La Tộc cũng không phải kẻ yếu, nếu như Tây Thiên chỉ điều động mấy Phật Đà La Hán thực lực thấp kém đi âm thầm bảo vệ Tây Du, thì đừng nói bảo vệ Tây Du, một khi bị phát hiện, chính bọn họ còn chẳng bảo vệ nổi bản thân! Phật Tổ Như Lai vô cùng lo lắng, đem chuyện trước mắt hoàn toàn nói ra với A Di Đà Phật: "Lão sư, chuyện bây giờ là nguy cấp như vậy, đội Tây Du e là sẽ phải đối diện với đại kiếp nạn thực sự. Một khi A Tu La Tộc tìm đến bọn họ, Tây Du nhất định hoàn toàn sụp đổ!" "Nếu như chúng ta nhất định phải phái người đi bảo vệ đội Tây Du, tất yếu như hình với bóng trở thành người thứ sáu, nhưng người này tuyệt không thể là người của Tây Thiên. Dù sao khi định ra Tây Du, đã rõ ràng trong Tây Du tuyệt đối không thể có nửa người của Tây Thiên, bằng không sẽ bị khí vận phản phệ, cầu kinh vô hiệu." "Nhưng nếu như cầu người khác, lại không thể là người yếu kém. Nếu không đến Chuẩn Thánh cũng không có thì e rằng ngay cả bản thân cũng không giữ nổi, Lão sư, bây giờ phải làm thế nào?" Phật Tổ Như Lai có chút bối rối, giờ phút này hắn nói ra sự việc lại có chút nóng nảy, để lộ sơ hở đáng nghi. Chư Thánh ở đây nghe những lời này của Phật Tổ Như Lai, trong nháy mắt, tất cả mọi người đều có chung một ý nghĩ, không hẹn mà cùng nhìn về phía Sở Hạo. Nếu nhất định phải có một người gia nhập Tây Du, mà lại hoàn toàn không quấy nhiễu Tây Du, còn có thể bảo vệ đội Tây Du, vậy thì chỉ có thể là Sở Hạo mà thôi! Sở Hạo cũng không thấy bất ngờ, việc A Tu La Tộc có thể biết được nhân quả Tây Du, ừm... hẳn là có chút liên quan tới mình. Ta thú thật, thực ra ta vẫn muốn phá vỡ Tây Du, ta cũng không muốn để Tây Phương Giáo mượn Tây Du độc bá tam giới. Nhưng Sở Hạo không ngờ hết thảy lại thuận lý thành chương đến vậy. Giỏi lắm, A Tu La Tộc mục tiêu chiến lược rất rõ ràng a, chính là muốn đối đầu với Tây Du. Có lẽ, không uổng công Sở Hạo một mực ám chỉ với Minh Hà Giáo Tổ. Bất quá, Sở Hạo cũng rất rõ một điều, A Tu La Tộc tuyệt đối không thể phá hủy Tây Du, nếu Tây Thiên quyết tâm không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt A Tu La Tộc, Nhị thích chỉ cần xin chỉ thị tổ, lấy thân phận Thánh Nhân đích thân tới tam giới, khi đó, A Tu La Tộc sẽ bị xóa sổ. Nhưng cái giá phải trả chắc chắn sẽ rất lớn, nếu không thì Tây Thiên cũng không tình nguyện trấn áp A Tu La Tộc vô số năm, thậm chí còn điều động Địa Tạng Vương Bồ Tát cùng một đám Địa Tạng cường giả, thành lập ngũ trược ác thế để trông giữ A Tu La Tộc. Nhưng Sở Hạo cảm thấy, bọn họ vì sự tình Tây Du cái gì cũng làm được, cho dù Thánh Nhân hạ giới cũng chẳng qua là chưa tới mức đó. Nhìn vẻ mặt cực kỳ khó coi của A Di Đà Phật và Phật Tổ Như Lai lúc này là biết, bọn họ cũng đã ý thức được sự nguy hiểm lớn lao của Tây Du sau này. Điều này khác hoàn toàn với những kiếp nạn đã tập dượt kỹ càng trong chín chín tám mươi mốt nạn, đây là một đại nạn tùy thời tùy chỗ có thể phá hỏng Tây Du a! A Di Đà Phật và Phật Tổ Như Lai liếc nhìn nhau, âm thầm giao lưu một phen. Cuối cùng, Phật Tổ Như Lai thở dài sâu thẳm, nhưng trên mặt lại mang một vẻ may mắn. Kết quả thảo luận của bọn họ cũng vô cùng rõ ràng, minh xác, giống như Chư Thánh đã nghĩ, cần phải có một người gia nhập Tây Du, bảo hộ Tây Du, mà người đó chỉ có thể là Sở Hạo, không tìm ra nhân tuyển khác được. Một điều nữa là, đội Tây Du cần phải duy trì dáng vẻ nguyên thủy nhất, trong đó quan hệ giữa mọi người không thể thay đổi, nếu như tùy tiện thêm một Chuẩn Thánh chưa từng xuất hiện, e rằng quan hệ trong đội Tây Du sẽ long trời lở đất, đối với những kiếp nạn phía sau có hại vô lợi. Hơn nữa, đổi thành bất kỳ Chuẩn Thánh nào, cũng không thể quen thuộc với Tây Du như Sở Hạo, lại còn có thể giám sát và ủng hộ bốn người trong đội Tây Du. Nếu Sở Hạo gia nhập Tây Du, vậy thì sau này Tây Du sẽ không thể tùy ý làm bậy, bởi vì xem ra cho đến bây giờ, đội Tây Du năm người chỉ tôn mỗi Sở Hạo. Có thể đồng thời đạt tới hai điều kiện trên, còn nhất định phải có tu vi đạt tới đại năng cảnh giới, hơn nữa còn có thể mời được, không chịu ràng buộc, chỉ có thể là Sở Hạo. Thêm nữa, một điểm quan trọng nhất, Sở Hạo có được năng lực che đậy thiên cơ. Điểm này, Tây Thiên đã nếm đủ đau khổ. Nếu có thể lợi dụng năng lực che trời của Sở Hạo, nguy cơ Tây Du bị A Tu La Tộc uy hiếp chắc chắn sẽ giảm đi đáng kể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận