Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 449: học tập phật pháp, muốn lấy nó cặn bã, vứt bỏ nó tinh hoa

Toàn bộ sơn trang đều học xong phật pháp, Sở Hạo mới thu hoạch được một chút nguyện lực công đức, có thể thấy thứ đồ quỷ này rốt cuộc trân quý đến mức nào. Nhưng điều này còn là do lần đầu truyền bá, mới có thể đạt được nhiều như vậy. Sở Hạo không quan tâm một chút công đức này. Điều hắn quan tâm hơn là...
【Chúc mừng phát động nhiệm vụ ẩn chính: Để Đường Tam Tạng này đứng lên!】 【Tường trình nhiệm vụ: Đường Tam Tạng chính là công cụ mà Tây Thiên mượn sức Đại Đường để phô bày phật pháp ra tam giới. Chủ nhân cải tạo Đường Tam Tạng có thể gây nhiễu kế hoạch của Tây Thiên, cướp đoạt công đức của Tây Thiên!】 【Ban thưởng: Nguyện lực công đức】 【Do ngài dốc lòng dạy bảo, Đường Tam Tạng đã từ bỏ phật pháp cũ, học phật pháp mới, đồng thời bắt đầu phát dương nó.】 【Ban thưởng: 100.000 công đức!】 Khóe miệng Sở Hạo nhếch lên một nụ cười vô tội. A ha, vậy thì sau này đừng trách ta nhé. Tiểu Đường à, chỗ ta còn có rất nhiều phật pháp tinh diệu, chờ ngươi học đấy!
Ngày thứ hai, Đường Tam Tạng tỉnh lại sau cơn say, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc. Phật pháp này, ngon thật đấy.
Mà Ngũ Phương Yết Đế cũng chạy tới, bọn họ biết, hôm nay là một ngày quan trọng. Tôn Ngộ Không xuất thế! Ngũ Phương Yết Đế không dám thất lễ, hôm qua ăn uống thả cửa một trận, say khướt, sau khi tỉnh lại liền gắng sức đuổi theo, cuối cùng cũng đuổi đến đây trước khi trời sáng.
Bất quá, năm người bọn họ cũng để ý một chút tình hình của Đường Tam Tạng.
“Oa! Xem ra Đường Tam Tạng khôi phục rất tốt, tuy mất đi huynh đệ, nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh được tâm tính!” “Không hổ là đệ tử thứ hai của Phật Tổ, Kim Thiền Tử chuyển thế, tố chất tâm lý này đúng là ngưu bức. Mà không biết có phải do ảo giác của ta không, ta cứ cảm thấy Đường Tam Tạng trông cường tráng hơn không ít?” “Không quan trọng, hắn có thể khôi phục lại là tốt rồi.” “Xem ra Đường Tam Tạng hết thảy đều bình yên vô sự, tuy đêm qua hắn có uống chút rượu nhưng không ảnh hưởng đến đại cục.” “Các ngươi đừng quên, hôm nay Tề Thiên Đại Thánh xuất thế, nếu để Bồ Tát biết Đường Tam Tạng có vấn đề, thì không dễ ăn nói.” “Đại ca, Quan Âm Bồ Tát đến rồi.” Ngũ Phương Yết Đế quay đầu, quả nhiên thấy Quan Âm Bồ Tát đã ở sau lưng bọn họ. Ngũ Phương Yết Đế cảm nhận được khí tức kinh khủng trên người Quan Âm Bồ Tát, vội vàng thi lễ, “Chúng con ra mắt đại từ đại bi Nam Hải Quan Thế Âm Bồ Tát.”
Giờ phút này, khí tức trên người Quan Âm Bồ Tát có phần khác trước kia, thêm vào một phần thánh tính. Không sai, Quan Âm Bồ Tát sau khi lấy được công đức mở ra Tây Du, liền một mạch tấn thăng đến nửa bước Chuẩn Thánh sơ kỳ, thực lực vô cùng cường đại, có thể so với Bất Động Minh Vương. Hiện tại, tu vi của Quan Âm Bồ Tát đã cùng một bậc với Sở Hạo.
Trong lòng Quan Âm Bồ Tát lạnh lẽo, gặp lại Sở Hạo, tuyệt đối sẽ không để Sở Hạo cưỡi lên đầu hành hung như trước kia, tuyệt đối không!
Ngũ Phương Yết Đế tranh thủ thời gian chạy đến, người một câu, ta một câu báo cáo:
“Bồ Tát, Đường Tam Tạng vì đau mất huynh đệ, nhưng may mà dưới sự chăm sóc cẩn thận của chúng con, Đường Tam Tạng đã khôi phục.” “Có chúng con ở đây, hành trình Tây Du không thể xảy ra nửa điểm sai sót!” “Chúng con dám cam đoan, tuyệt đối không nhúng tay vào Tây Du, mọi thứ đang tiến triển thuận lợi!” Ngũ Phương Yết Đế nói bằng những lời thề son sắt. Nhưng Quan Âm Bồ Tát không thèm liếc nhìn bọn họ một cái, mà lạnh lùng nhìn vào hư không, “Tam giới chấp pháp ngục thần, sao phải trốn tránh, không bằng ra đây một lần?” Một giây sau, liền thấy trong hư không, Sở Hạo bình tĩnh hiện thân. Mặt Ngũ Phương Yết Đế lúc đó đều sưng lên. Ngọa Tào, từ khi nào, tai họa ngầm lớn nhất này đã ẩn nấp ở bên cạnh?!
Sở Hạo nhìn từ trên xuống dưới Quan Âm Bồ Tát, phát hiện tu vi của Quan Âm Bồ Tát vậy mà đã đạt đến nửa bước Chuẩn Thánh sơ kỳ, không khỏi hơi kinh ngạc. Chẳng trách Tây Thiên coi trọng chuyến Tây Du này như vậy, chỉ cần mở ra công đức Tây Du thôi mà đã có thể giúp Đại La Kim Tiên Quan Âm Bồ Tát tấn thăng đến nửa bước Chuẩn Thánh. Nếu để cho Tây Du thực sự diễn ra, thực lực của Tây Thiên sẽ lại tiến thêm một bậc nữa, đến lúc đó trong Tam giới không ai cản nổi!
Bất quá, Sở Hạo vẫn rất bình tĩnh, lo lắng nói: “Mấy ngày không gặp, Tiểu Quan Âm đã trở nên xinh đẹp hơn? Không biết nếu ngươi nhảy điệu cực lạc tịnh thổ bây giờ sẽ thế nào?” Trong lòng Quan Âm Bồ Tát thoáng qua một tia nhục nhã, hồi tưởng lại việc trước kia bị Sở Hạo ép nhảy điệu múa xấu hổ kia, Quan Âm Bồ Tát cảm thấy vô cùng uất ức. Bất quá Quan Âm Bồ Tát vẫn mặt không biểu tình, nàng không còn là Quan Âm trước kia nữa, “Ngục thần Sở Hạo, ngươi đã hứa không còn nhúng tay vào Tây Du, vì sao còn xuất hiện ở đây? Lẽ nào ngươi lại có ý đồ xấu gì sao?” Sở Hạo mỉm cười, “Không không không, đừng hiểu lầm, ta vô tội, làm sao có thể có ý đồ xấu được.” Khóe miệng Quan Âm Bồ Tát co quắp lại, câu này ta không tin đến một dấu chấm câu! Thấy Quan Âm Bồ Tát không hề có ý tốt, Sở Hạo liền khoát tay, “Ngươi không cần để ý đến ta, ta chỉ là đến xem trò vui thôi, ngươi nên làm gì thì làm đi.” Quan Âm Bồ Tát nhìn Sở Hạo một cái thật sâu, “Ngươi tốt nhất biết kiềm chế!” “Nếu không thì sao?” Sở Hạo híp mắt nhìn Quan Âm Bồ Tát, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nham hiểm.
Quan Âm Bồ Tát: “…” Nếu không thì người ta sẽ Anh Anh Anh! Quan Âm Bồ Tát vẫn không đủ can đảm đối diện với Sở Hạo. Giờ khắc này, Quan Âm Bồ Tát nhớ lại nỗi sợ hãi bị Sở Hạo chi phối trước kia! Thôi vậy, lần này, trước cứ bỏ qua cho Sở Hạo!
Sở Hạo cùng Quan Âm Bồ Tát cùng nhau giám sát Đường Tam Tạng tiếp tục lên đường.
Lại nói, Đường Tam Tạng truyền bá phật học trong sơn trang, tất cả mọi người học xong phật pháp thượng thừa, Đường Tam Tạng hài lòng rời đi, dưới sự dẫn dắt của Lưu Bá Khâm, người ngựa lên đường.
Đi được nửa ngày, thấy phía trước có một ngọn núi lớn, đúng là cao ngất tận trời, vô cùng hiểm trở. Đường Tam Tạng nhanh chóng đến chân núi, thấy Đường Tam Tạng leo núi dễ dàng như đi trên đất bằng, trong lòng Bá Khâm càng thêm khẳng định việc Đường Tam Tạng tu luyện phật pháp là đúng.
Đi được đến giữa sườn núi thì Bá Khâm dừng lại, đứng dưới đường nói: “Trưởng lão, ngài cứ đi tiếp, ta phải về nhà thôi.” Đường Tam Tạng: “Ngươi muốn bỏ lại bần tăng?” Bá Khâm giật giật khóe miệng nói: “Trưởng lão không biết, ngọn núi này tên là Lưỡng Giới Sơn, nửa phía đông thuộc quyền quản lý của Đại Đường ta, còn nửa phía tây chính là địa giới Thát Đát. Thát Đát là nước thuộc Tây Ngưu Hạ Châu, ngang ngược tùy tiện, ta không thể quá giới, ngài tự đi đi.” Tam Tạng nghe vậy, cảm kích xuống ngựa nói: “Đa tạ thái bảo đã đưa tiễn một đoạn đường, vô cùng cảm kích, sau này có cần siêu độ, cứ việc phân phó!” Lưu Bá Khâm giật nhẹ khóe miệng, đại gia nhà ngươi, thủ đoạn siêu độ của ngươi ta sợ lắm!
Đường Tam Tạng bây giờ có chút tu vi, nhìn ngọn núi lớn trước mặt không khỏi giật mình, hắn có thể nhìn thấy phía xa, trước mắt có một ngọn núi hình như năm ngón tay, phật quang dồi dào, quả nhiên không tầm thường!
Tam Tạng cùng Lưu Bá Khâm cáo từ, quay người định tiếp tục đi tới. Đúng lúc này, chỉ nghe dưới chân núi vang lên tiếng gọi như sấm: “Sư phụ ta đến rồi, sư phụ ta đến rồi!” Đường Tam Tạng sợ đến tái mặt, giờ phút này, trong lòng hắn nhớ lại nỗi sợ bị Dần Tướng Quân bắt đi lúc trước! Âm thanh phía trước chắc chắn là yêu quái!
Thế là, Đường Tam Tạng xoay người bỏ chạy.
“Đi hắn đại gia, phía trước lại có yêu quái, bần tăng cáo từ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận