Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1313 chấn kinh, Đường Tam Tạng quyền đả Quan Thế Âm

Chương 1313 chấn kinh, Đường Tam Tạng quyền đả Quan Thế Âm Giờ phút này, Quan Âm Bồ tát mắt thấy công kích do toàn thân pháp lực ngưng tụ của mình, vậy mà lại bị Đường Tam Tạng một quyền đánh nổ, mặt nàng trắng bệch. Nàng biết Đường Tam Tạng hiện tại rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến vậy! Phải biết, nàng không phải hạng xoàng xĩnh gì, Quan Âm Bồ tát dù sao cũng là đệ tử Xiển giáo thiên tài, thiên phú dị bẩm. Thêm vào những năm gần đây tài nguyên Tây Thiên ưu ái, thậm chí trước đó Như Lai Phật tổ vì để nàng có thể đuổi kịp xu hướng thời đại, còn dùng công đức thần thủy tăng thực lực của nàng lên đến Chuẩn Thánh cảnh giới. Điều này khiến Quan Âm Bồ tát vốn đã thiên phú dị bẩm, lại thêm pháp bảo cường hoành càng như hổ thêm cánh, trở thành một trong những tồn tại đỉnh cao của sơ kỳ Chuẩn Thánh. Nhưng hiện tại, tất cả kiêu ngạo, tất cả tôn nghiêm đều bị một chiêu Đại Uy Thiên Long của Đường Tam Tạng đánh tan nát! Quan Âm Bồ tát chỉ thấy một con Đại Uy Thiên Long kia phá vỡ phòng ngự của mình, thế vẫn không giảm lao đến oanh kích. Quan Âm Bồ tát chỉ có thể gắng gượng giãy dụa cuối cùng, nàng tế ra pháp bảo ngọc tịnh bình, bố trí vòng phòng hộ cường đại bên cạnh. Nhưng, vẫn không có chút tác dụng nào! Đại Uy Thiên Long kia trực tiếp đánh vào người Quan Âm Bồ tát, năng lượng cuồng bạo đổ ập lên, trực tiếp làm tầng phòng hộ hùng hậu rạn nứt, xuất hiện những vết nứt hình mạng nhện! Quan Âm Bồ tát nhìn thoáng qua ngọc tịnh bình vừa tế ra, chỉ với một kích vừa rồi, bản thể ngọc tịnh bình đã vỡ vụn một phần, khiến nàng kinh hãi như sóng lớn dâng trào. Đường Tam Tạng này, quá mức cường đại rồi! Giờ phút này, Đường Tam Tạng mắt đỏ tươi, ma khí quanh thân phun trào, tà khí lẫm liệt: “Này, đại sĩ! Vậy mà không đầu hàng, còn dám chống cự?!” “Lại thêm một cái, Đại Uy Thiên Long!” Đã có lúc, chiêu Đại Uy Thiên Long của Đường Tam Tạng chỉ có thể dùng đối phó với yêu quái nhỏ yếu, nhưng hiện tại, hắn đã có thể phát động chiến đấu với Quan Âm Bồ tát! Nội tâm Quan Âm Bồ tát đã sớm dậy sóng vạn trượng, từ trước tới nay chưa từng thấy người phàm nào có tính trưởng thành cao đến thế. Phải biết, khi Đường Tam Tạng rời Trường An vẫn chỉ là một phàm nhân thuần túy, mà bây giờ, vậy mà đã phát triển đến mức có thể sánh vai với nàng! Hắn đúng là cầm cốt truyện nhân vật chính rồi! Ngay lúc Quan Âm Bồ tát còn đang ngây người, chiêu Đại Uy Thiên Long của Đường Tam Tạng đã đánh tới, lần này, nàng rốt cuộc không chịu nổi công kích của Đường Tam Tạng. Con hắc long dài vạn trượng trực tiếp phá tan phòng ngự của nàng, ngọc tịnh bình nàng tế ra càng thêm ảm đạm, rơi về tay nàng, mà con hắc long vạn trượng thô to của Đường Tam Tạng thì oanh kích thẳng vào người Quan Âm Bồ tát! “A!” Quan Âm Bồ tát đương nhiên không tránh khỏi tai ương, bị Đại Uy Thiên Long đánh bay ra ngoài rất xa. May mắn thay, uy lực của Đại Uy Thiên Long đã bị tiêu hao đi rất nhiều nên nàng không bị trọng thương đến thế. Nhưng trải qua trận này, Quan Âm Bồ tát đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Thực lực của Đường Tam Tạng đã vượt quá tầm kiểm soát của nàng! Những ma khí kia trong người Đường Tam Tạng, đối với hắn đơn giản là như cá gặp nước! Bởi vì ma khí không giống linh khí, ma khí chủ yếu dùng để cải tạo và nâng cấp nhục thể, còn Đường Tam Tạng thì hoàn toàn là một cường giả thể tu tuyệt thế vô song! Đường Tam Tạng dựa vào ma khí vô tận kia, thêm vào đẳng cấp thể tu tuyệt thế vô song, tạo thành một cộng một lớn hơn một thành quả! Giờ phút này, Quan Âm Bồ tát ít nhiều đã sinh ra một chút bóng ma với Đường Tam Tạng, mà hắn thì lại không hề nhượng bộ, tiếp tục bước những bước kiên định về phía Quan Âm Bồ tát, ánh mắt đầy sát ý, ma khí trên thân nghiêm nghị, như một tôn Ma Thần tuyệt thế: “Quan Âm Bồ tát, bần tăng nhịn ngươi rất lâu!” “Ngươi tự xưng cứu khổ cứu nạn, khi chúng sinh chịu khổ ngươi ở đâu? Khi đồ nhi ta gặp nạn ngươi ở đâu?” “Hết lần này tới lần khác, mỗi khi yêu quái gặp nạn, ngươi lại ra tay giúp chúng, mà không biết giúp những người đồng đội lương thiện, đúng là kẻ giết người không chớp mắt!” “Trên tay ngươi dính đầy từng đống máu tươi, hôm nay bần tăng sẽ thay trời hành đạo!” Mặt Quan Âm Bồ tát tái mét: “Ngươi đừng qua đây! Ngươi mà lại đến ta sẽ kêu lên đó!” Nhưng, Đường Tam Tạng không hề ái ngại, hắn ba chân bốn cẳng xông đến chỗ Quan Âm Bồ tát, lại bước thêm một bước, dẫm lên bộ ngực, giơ nắm đấm to như bát dấm lên: “Quyền này là vì chúng sinh mà đánh! Đánh ngươi uổng công quan tâm đến sinh linh lầm than, mặc chúng sinh sống chết, còn ở bên cạnh gây sóng gió!” Đường Tam Tạng vung một quyền, đánh thẳng vào mũi Quan Âm Bồ tát, máu tươi tóe ra, mũi vẹo một nửa, như mở cả xưởng dầu tương, đủ các vị mặn, chua, cay một lượt bắn ra. Thực lực thể tu cường đại của Đường Tam Tạng giờ đã được thể hiện rõ, Quan Âm Bồ tát phát hiện mình không thể tránh khỏi cái chân to của Đường Tam Tạng, bị hắn giẫm dưới đất sát nút! “Quyền này, là vì đồ nhi của ta đánh! Để ngươi hết lần này đến lần khác thiên vị, khiến đồ nhi ta chịu không ít ấm ức!” Đường Tam Tạng lại giơ nắm tay lên đánh vào hốc mắt, làm mí mắt rách toạc, tròng đen lóe lên, giống như mở một cửa hàng lụa màu, đỏ, đen, tím đủ cả. Quan Âm Bồ tát ngây dại, mơ hồ cảm thấy mình trước đây hình như đã trải qua chuyện này, chẳng lẽ cả đời này của mình đã dị thường đến mức bị Đường Tam Tạng đánh mấy lần rồi sao? Đường Tam Tạng căm hờn nhìn Quan Âm Bồ tát: “Quyền cuối cùng này, là vì bần tăng mà đánh! Trong lòng bần tăng có phật, nhưng tuyệt không phải là thứ phật bất nghĩa! Nếu thiên địa thần phật đều bất nghĩa, vậy bần tăng liền cải thiên hoán địa, để thương sinh có được một mảnh thiên địa trong sáng!” Đường Tam Tạng lại giáng một quyền, vang lên như tiếng mõ buổi cúng, như một đại pháp hội toàn đường thủy lục đạo, Khánh Nhi, Bạt Nhi, Nao Nhi đồng loạt vang lên. Bang bang ba quyền, Đường Tam Tạng quyền đả Quan Thế Âm! Đường Tam Tạng trước hết giết Hồng Hài Nhi, lại quyền đả Quan Thế Âm, chuyện này hiển nhiên đã khiến hai cường giả khác của Tây Thiên chú ý. Không chú ý không được a, cái này mẹ nó đều đã bị đánh ngã, cảm giác như thể con đường Tây Du này, Đường Tam Tạng định một đường thí thần diệt phật?! Đại Nhật Như Lai tức giận quát: “Đường Tam Tạng to gan, dám đánh Quan Âm Bồ tát thành đầu heo, thật quá đáng! Còn không mau mau bó tay chịu trói, hướng Phật Tổ thỉnh tội!” Đại Nhật Như Lai cũng không kịp cùng Khổng Tước Đại Minh Vương đối phó ngục thần, liền tranh thủ thời gian đến trước mặt Đường Tam Tạng, một chưởng đánh bay hắn. Lúc này, Quan Âm Bồ tát mới được cứu, nhưng sắc mặt nàng trắng bệch, không nói nên lời. Nàng đã bị đánh choáng váng, trong đầu chỉ có ba quyền vừa rồi của Đường Tam Tạng, quá mãnh liệt! Đại Nhật Như Lai toàn thân tỏa kim quang rực rỡ, như một tôn Kim Phật, tràn đầy uy nghiêm cuồn cuộn! Đường Tam Tạng dưới Phật quang cường đại này, căn bản không thể đứng vững, bị ép đến mức không ngóc đầu lên nổi! Đại Nhật Như Lai nhìn thoáng qua Quan Âm Bồ tát mặt như đầu lợn, trong lòng càng thêm tức giận, phẫn nộ quát: “Ngươi cái tên Đường Tam Tạng này, còn coi mình là hòa thượng không? Đến cả Quan Âm Bồ tát ngươi cũng đánh! Hay là ngay cả Như Lai này ngươi cũng dám đánh?!” Đường Tam Tạng: hô hố, chưa hẳn không thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận