Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1189 linh hồn làm đốt, 10000 ma khu bạo động

Chương 1189: Linh hồn làm mồi lửa, mười ngàn ma khu bạo động.
Loại thống khổ này vô tận kích thích Sở Hạo, hơn nữa nó sẽ chỉ dần dần tăng lên. Mà đây vẫn chỉ là điềm báo mà thôi. Một giây sau, liền thấy đáy hồ nổi lên một mảng hoa sen màu đen. Mắt Sở Hạo trợn to. Không nhìn lầm, đó chính là đóa diệt thế Hắc Liên cuối cùng! Diệt thế Hắc Liên này vốn là của Ma Tổ La Hầu. Sau khi La Hầu vẫn lạc, hóa thân thành Ma Đạo, Hắc Liên không rõ tung tích. Không ngờ lại ở chỗ này! Điều kỳ lạ là, diệt thế Hắc Liên này khi đến gần Sở Hạo, lại làm cho trong hồ bùng lên một tầng ngọn lửa màu đen. Ngọn lửa này lan ra trong nước, tựa như bị nước làm nhiễm, vừa yêu dị vừa duy mỹ. Nhưng khi những ngọn lửa kia chạm vào thân thể Sở Hạo, Sở Hạo đau đớn đến toàn thân rã rời! Hắc Liên hỏa diễm trực tiếp thiêu đốt linh hồn Sở Hạo, đồng thời nó cũng thiêu đốt Thí Thần Thương. Những linh hồn bị Thí Thần Thương nuốt chửng, dường như cũng trở nên vặn vẹo, đau khổ tột cùng dưới ngọn lửa của Hắc Liên và đang dung nhập vào Thí Thần Thương. Diệt thế Hắc Liên này tuyệt đối là hàng thật, và nó không cùng đẳng cấp với những hoa sen khác trong Tam Giới. Bản thân Sở Hạo cũng có Công Đức Kim Liên, nhưng Công Đức Kim Liên cướp được từ Phật Tổ căn bản không mạnh như vậy. Đừng nói Phật Tổ, ngay cả Nghiệp Hỏa Hồng Liên của Minh Hà Giáo Tổ mà Sở Hạo đã từng thấy cũng tuyệt đối không thể so sánh với loại này! Đóa diệt thế Hắc Liên này một mực thiêu đốt linh hồn Sở Hạo, nhưng lại duy trì một sự cân bằng vi diệu. Linh hồn Sở Hạo hấp thụ chất dinh dưỡng từ Hắc Liên và Thí Thần Thương truyền đến, nhưng cũng đồng thời bị Hắc Liên hỏa diễm thiêu đốt. Vì thế, những tạp chất không lưu lại trong linh hồn Sở Hạo. Linh hồn Sở Hạo không những không phình to vì hấp thụ quá nhiều dinh dưỡng, mà ngược lại trở nên cực kỳ tinh thuần nhờ Hắc Liên hỏa diễm thiêu đốt. Thân thể Sở Hạo cũng vậy. Cả một cái Thối Ma Hồ dùng dịch tôi ma để tẩy luyện thân thể Sở Hạo. Ngay cả đám ma vật trong Vạn Ma khu cũng không có đãi ngộ này, cho dù là những ma long kia, thông thường rèn luyện được một thùng dịch đã là may mắn, nhưng hiện tại Sở Hạo sử dụng là cả một hồ dịch tôi ma. Dưới sự rèn luyện của dịch tôi ma, thân thể Sở Hạo nhanh chóng trở nên cường đại, rắn chắc. Linh hồn của Sở Hạo cũng đang tăng cường nhanh chóng, thậm chí trong mơ hồ, Sở Hạo còn cảm thấy linh hồn mình đã mạnh hơn trước gấp bội… Đương nhiên, cái giá phải trả cũng có. Dù là Hắc Liên thiêu đốt linh hồn hay là dịch tôi ma rèn luyện thân thể, cả hai đều vô cùng thống khổ, tùy tiện một loại thôi cũng có thể làm cho tu giả ý chí kiên cường nhất phải điên! Mà Sở Hạo cùng một lúc thừa nhận cả hai loại thống khổ đó, hơn nữa còn là một liều lượng cực độ quá tải. Dù Sở Hạo có làm bằng sắt cũng không chịu nổi. Nếu không phải hiện tại linh hồn bị một loại năng lượng không rõ ràng nào đó trói buộc, Sở Hạo đã sớm bỏ chạy. Bởi vì thật sự thống khổ đến không chịu nổi. Thế nhưng, giữa nỗi đau lớn lao ấy, Sở Hạo vẫn một mực chịu đựng. Nỗi đau đớn lúc nào cũng có thể làm linh hồn sụp đổ này đổi lại là thân thể và linh hồn có một bước tiến vượt bậc. Đây chính là thu hoạch lớn nhất của Sở Hạo trong chuyến vực sâu chi hành này! Nhưng nỗi đau khổ cứ ập tới. Ý thức Sở Hạo dần dần mơ hồ, cả người trực tiếp chìm xuống đáy hồ. Dù đã chìm xuống đáy hồ, Sở Hạo vẫn nỗ lực vụng trộm quan sát, rốt cuộc ma vật dưới hồ kia là thứ gì mà lại có thể giam cầm linh hồn của hắn, thậm chí còn không tiếc hao tổn lớn đến vậy để cho mình có thể sử dụng dịch tôi ma ở chỗ này. Nhưng thật thất vọng, ngay cả khi đã chìm xuống đáy hồ, Sở Hạo vẫn không thấy được sự tồn tại kia, ngay cả bóng dáng cũng không thấy. Hai con quỷ quái bị Sở Hạo thu trong bóng ma cũng không đủ tư cách ở trong cái hồ này, cho nên chúng đã bị tách ra ở trên bờ ngay từ lúc đầu. Mãi đến khi Sở Hạo hôn mê, hai con quỷ quái cũng không hề động đậy. Không phải là phản bội, mà thật sự là do linh hồn Sở Hạo rơi vào trạng thái rung chuyển này, nên những hồn chủng trong thể xác hai con quỷ quái kia căn bản không nhận được mệnh lệnh, cứ như linh hồn đã bị ngăn cách vậy. Trước khi hoàn toàn ngất đi, Sở Hạo chỉ nghe được một tiếng thở dài nặng nề…
Thời gian trôi qua rất nhanh. Bên tai Sở Hạo truyền đến tiếng ầm ầm, ý thức Sở Hạo dần dần hồi phục. "Chuyện gì đã xảy ra? Ta... Ngọa Tào!" Đến khi Sở Hạo tỉnh lại, thì thấy mình đã nằm trên bờ Thối Ma Hồ. Sở Hạo kinh ngạc cảm giác thấy trạng thái của mình lúc này! Giờ phút này, Sở Hạo trần truồng toàn thân, không một mảnh vải che thân. Da Sở Hạo trở nên giống da thịt tiên nữ, trắng mịn óng ánh, trong trắng lộ hồng. Nếu không nhìn thấy thân hình vạm vỡ với tám múi cơ bụng thì Sở Hạo còn nghĩ mình bị đổi giới tính mất rồi! “Xem ra, tôi ma cuối cùng đã kết thúc… Ta… Lực lượng trong cơ thể hình như có chút cường đại…” Tuy rằng bây giờ mới tỉnh lại, nhưng Sở Hạo vẫn luôn nhớ rõ trong lúc nửa tỉnh nửa mê, thân thể đã bị rèn luyện vô số lần. Đó là nỗi thống khổ khiến Sở Hạo sống không bằng chết, cho dù thống khổ đến mất ý thức thì vẫn còn phải cảm nhận nỗi đau đó trong vô thức. Thế nhưng, tất cả đều đáng giá. Sở Hạo ngước mắt nhìn quanh, toàn bộ nước trong Thối Ma Hồ đã hoàn toàn cạn khô, chỉ còn lại một ít nước trong đã mất dược lực. Toàn bộ dịch tôi ma trong hồ không còn một giọt, tất cả đều được dùng để rèn luyện thân thể Sở Hạo! Đây là loại dịch tôi ma mà ngay cả ma vật Chuẩn Thánh cũng chỉ dám dùng chút ít. Bây giờ lại được toàn bộ cho một huyết nhục chi thân người dùng như Sở Hạo. Sở Hạo cảm nhận được năng lượng tiềm ẩn trong thân thể lúc này. Không chỉ là lực phòng ngự của cơ thể mà ngay cả tốc độ phản ứng, lực lượng cơ bắp, tốc độ hồi phục cũng đều tăng lên đến một mức không tưởng tượng nổi! Đây chỉ là một cảm giác thôi, nhưng Sở Hạo dám khẳng định đó không phải ảo giác! Khi Sở Hạo hơi nắm tay lại, dùng gần một nửa sức mạnh vung ra một quyền. Một giây sau, trên bầu trời xuất hiện một đóa hoa máu. Một con ma chim cắt Chuẩn Thánh vô tội, cách xa vẫn bị một quyền của Sở Hạo đánh nổ tung, biến thành huyết hoa rơi xuống! Sở Hạo há hốc miệng, chấn động vô cùng. Cái này mẹ nó, chỉ là tiện tay một quyền, hơn nữa còn không chạm vào thân thể ma chim cắt, chỉ cách không một quyền, mà đã đánh nổ tung con ma chim cắt đó?!! Cái này cũng, quá khoa trương rồi đi?!! Sở Hạo dám khẳng định, vừa rồi một quyền đó hắn thật sự không dùng sức. Chỉ là một cú đấm cách không tự nhiên nhất, liền đánh nổ tung một con ma chim cắt cảnh giới Chuẩn Thánh. Cái này mẹ nó, quá đáng! Một quyền của Sở Hạo, một chút dọa đám ma chim cắt đang treo trên vách đá một phen, trong chốc lát, vô số ma chim cắt hướng phía Sở Hạo xông lại. "Ấy? Tại sao lại tới đánh ta? Vậy ai, che cho ta với!" Nhưng mà, Sở Hạo mới phản ứng được. Sau khi dịch tôi ma của Thối Ma Hồ đã dùng hết, ma vật dưới đáy hồ dường như cũng đã biến mất. Không chỉ ma vật dưới đáy hồ biến mất mà ngay cả những ma long và rất nhiều ma vật trong Vạn Ma khu đều biến mất. Tại sao Sở Hạo biết ư? Bởi vì linh hồn Sở Hạo, dường như đã đủ để nhìn thấu sự đen tối vô tận của Vạn Ma khu! Hiện tại, ma vật trong Vạn Ma khu dường như đều đang hướng về một phương hướng, đó chính là Xích Thiên Ma Thành! Sở Hạo bừng tỉnh,“Vậy chẳng phải giờ trong núi không còn lão hổ? Quả nhân sâm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận