Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 464: không nói, có chút gấp, muốn đột phá, chờ một lát

Chương 464: Không nói, hơi gấp, muốn đột phá, chờ một lát.
Cuộc sống lao tù ở Cửu Trọng Trời không thể nói là xa hoa, nhưng mọi người cũng không coi là khổ cực thiếu thốn. Tôn Ngộ Không vừa vào Cửu Trọng Trời đã vô cùng hưng phấn, “Ấy, huynh đệ ở Cửu Trọng Trời hình như lại đông hơn rồi, tốt quá tốt quá, nghĩ đến ngục thần huynh đệ được hoan nghênh cỡ nào, đến nỗi cửa nhà lao Cửu Trọng Trời bị đạp nát cả ra rồi sao?”
“Hô ôi, huynh đệ nơi này nói chuyện dễ nghe quá, ta siêu thích chỗ này!”
Ngay lúc này, Na Tra từ phía sau Tôn Ngộ Không đi tới, kinh ngạc nói: “A? Sao lại là con khỉ nhà ngươi?”
Tôn Ngộ Không cảm nhận được khí tức cường hoành truyền đến từ sau lưng, giật mình kinh hãi, khí tức này hắn đã từng cảm nhận được trên người Quan Âm Bồ Tát và Bất Động Minh Vương. Nửa bước Chuẩn Thánh, Cửu Trọng Trời vậy mà lại cất giấu một người nửa bước Chuẩn Thánh? Hơn nữa, giọng nói sao lại quen thuộc đến vậy? Tôn Ngộ Không quay đầu lại, hai mắt trừng lớn, “Hóa ra là, Tam Đàn Hải Hội Đại Thần, Na Tra? Ngươi từ khi nào, vậy mà lại cường đại đến thế?”
Tôn Ngộ Không lại quay đầu, thấy mấy đại yêu vương cấp Đại La Kim Tiên đang kề vai sát cánh đi tới, càng chấn kinh đến mức khoa chân múa tay, “Sao trên đời lại có nhiều Đại La Yêu Hoàng đến vậy? Năm xưa lão Tôn ta tung hoành tam giới, cũng chưa từng thấy nhiều Đại La Yêu Hoàng đến thế!”
“Chờ đã, sao còn nhiều yêu vương Thái Ất Kim Tiên như vậy...... Ghê gớm ghê gớm, những huynh đệ kia cầm trên tay đều là những bảo vật gì vậy? Cực phẩm linh khí, chỉ kém một chút nữa là tiến hóa thành linh bảo loại kia rồi?!”
“Mẹ ơi, những tiên đan kia...... Chẳng lẽ năm đó lão Tôn ta liều mạng ăn vụng đan dược ở Đâu Suất Cung sao? Không đúng, còn tốt hơn so với thứ lão Tôn ăn! Sao bọn hắn lại ăn như đậu vậy?”
Mấy ngục tốt lui tới, thấy Tôn Ngộ Không ngạc nhiên như thế, không khỏi lắc đầu, “Đây chẳng phải là Tôn Ngộ Không năm đó sao? Chắc là đang có ý kiến về cuộc sống nghèo khổ của chúng ta đây mà?”
“Đâu có, không ai hiểu rõ cần kiệm bằng chúng ta đâu, ai, ta đã liên tục ăn bàn đào phối ngự tửu năm ngày rồi, tới đây không còn.”
“Ngươi có thể thôi đi, nghe nói huynh đệ của ta hôm qua bốc được thưởng cuối năm, mấy chục viên đan dược tu vi vạn năm, ăn xong lại nôn, nôn rồi lại ăn, thực sự ăn không nổi, mới chia cho huynh đệ của ta đấy.”
“Nếu không phải thực sự yêu thích công việc này, ai có thể chấp nhận cái kiểu tằn tiện ở thiên lao này của ta?”
“Nói nhiều toàn là nước mắt đầu môi, đi thôi, hôm nay lại có rất nhiều thần tiên muốn gia nhập Cửu Trọng Trời lao, cái vị Chiêu Thánh Đại Đế kia đã đến mười lần rồi mà vẫn không đuổi được?”
“Đừng nói hắn, giờ đồng tử của Đâu Suất Cung cũng trộm chạy đến xin phỏng vấn, hắn nói một ngàn năm lương bên kia, cũng không bằng một ngày làm ở Cửu Trọng Trời lao……”
“Ta không tin, lão đại của ta đã nói rồi, Cửu Trọng Trời lao là đơn vị bần hàn nhất toàn bộ thiên đình, không ai nghèo hơn chúng ta.”
Mấy ngục tốt xì xào bàn tán đi qua người Tôn Ngộ Không, rồi rẽ hướng biến mất.
Tôn Ngộ Không: “......”
Ta tuy là con khỉ, nhưng mà ta nghe được cái mẹ nó đang nói đây đâu phải là tiếng người! Khi nào thì Cửu Trọng Trời lao biến thành cung điện Versailles?! Tùy tiện bốc thăm một cái mà ra mấy chục viên đan dược tu vi vạn năm? Còn ăn đến nôn? Như thế mà gọi là bần hàn?
Tôn Ngộ Không mới rời đi 500 năm, đột nhiên phát hiện thế giới thay đổi quá nhanh, nhanh đến nỗi Tôn Ngộ Không lập tức không thể chấp nhận được!
Tôn Ngộ Không tuyệt đối không phải là kẻ không có kiến thức, hắn năm xưa có thể tung hoành tam giới, kết bè kết phái, xây dựng Hoa Quả Sơn, kết huynh đệ cùng bảy đại yêu vương, thực ra Tôn Ngộ Không rất hiểu rõ cơ cấu thực lực tam giới. Cho nên hắn ở nhân gian mới có thể không kiêng nể gì cả, thậm chí còn dám xuống Địa phủ xóa sổ sinh tử, chính là đoán chắc Địa phủ thực lực không đủ.
Nhưng mà hiện tại Tôn Ngộ Không đột nhiên nhận ra...... Nếu năm xưa biết Cửu Trọng Trời lao lợi hại như thế này, ta còn đại náo thiên cung làm gì nữa? Ta trực tiếp gia nhập Cửu Trọng Trời lao, chẳng phải mạnh hơn náo thiên cung mười lần à?!
Ngay lập tức, Tôn Ngộ Không nảy sinh ý định. Nhưng nhìn sang Sở Hạo, lại phát hiện Sở Hạo lấy ra một bầu rượu, ngửa cổ uống một hơi cạn sạch, “Ư ừng ực......”
Tôn Ngộ Không luôn cảm thấy cái bầu rượu trong tay Sở Hạo có một sức hút kì lạ, đây là sự dẫn dụ đến từ linh hồn, không thể cưỡng lại, không thể ngăn cản.
Tôn Ngộ Không nuốt nước miếng, “Ngục thần huynh đệ, cái kia ngươi đang uống là gì thế? Để lão Tôn ta xem một chút nào.”
Sở Hạo uống cạn hết chỗ công đức thần thủy, mới chẳng hề để ý nói “Công đức thần thủy thôi mà, mùi vị bình thường, thật sự không ra gì.”
Khóe miệng Tôn Ngộ Không chảy nước miếng không kìm lại được, Ngọa Tào, công đức thần thủy! Tôn Ngộ Không biết, khi xưa tung hoành tam giới, từng nghe nói vật phẩm tăng tu vi chí cao vô thượng trong tam giới, chính là công đức thần thủy trong ao bát bảo công đức Tây Thiên! Chỉ một giọt nước thôi, là có thể đoạt thiên địa tạo hóa! Mà giờ khắc này trong tay Sở Hạo...... Đó là cả một bầu rượu!
Tôn Ngộ Không nuốt nước miếng, vẻ mặt đầy vẻ thèm thuồng, “Ngục thần huynh đệ, đãi ngộ Cửu Trọng Trời lao bây giờ là vậy sao?”
Sở Hạo khoát khoát tay, “Đâu có, thứ này khó lắm, năm nay vất vả lắm mới kiếm được mười mấy hai chục vạn thôi, nhưng rất nhanh ta sẽ có doanh thu.”
“Không nói nữa, hơi gấp rồi, có chút muốn đột phá, chờ chút đã……”
Tôn Ngộ Không bỗng chốc không kịp phản ứng, còn tưởng rằng Sở Hạo đang nói là muốn đi vệ sinh, dù sao cái giọng điệu này nghe thôi, cũng giống y như là đi toa-lét! Một giây sau, Tôn Ngộ Không bỗng cảm nhận được khí tức trên người Sở Hạo đột nhiên bùng nổ!
Nhưng mà, chỉ thấy sắc mặt Sở Hạo thư sướng. Đây là một lần đột phá mang hương vị. Sở Hạo, cuối cùng cũng chính thức bước vào cảnh giới nửa bước Chuẩn Thánh viên mãn! Cách cảnh giới Chuẩn Thánh, chỉ còn một bước cuối cùng!
Sở Hạo lúc này để hệ thống làm kiểm tra sức khỏe toàn thân, liếc qua bản báo cáo sức khỏe......
【Sở Hạo】 【Cảnh giới: Nửa bước Chuẩn Thánh viên mãn (cách cảnh giới tiếp theo 2 triệu công đức)】 【Công pháp: Cửu Chuyển Cổ Chân Thân Quyết (chuyển thứ 5.9)】 【Pháp bảo: Thiên đạo dị bảo: Thí Thần Thương (thiên đạo sát phạt dị bảo); Cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo: Thập Tam Phẩm Công Đức Kim Liên(thập đại cực phẩm tiên thiên linh bảo)(đợi tu bổ); Trảm Tiên Tru Thần Bảo Đao (cực phẩm tiên thiên linh bảo); Thất Bảo Diệu Thụ (cực phẩm tiên thiên linh bảo); Tru Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm; Tiên thiên linh bảo: Phiên Thiên Ấn (tặng tiểu Khung) Đa Bảo Tháp, Linh Tú Phiêu Phiêu Y (tặng Nghê Thường), Khánh Vân Kim Đăng (đợi tu bổ), Cửu Cửu Hồng Vân Tán Hồn Hồ Lô, Túi Càn Khôn; Công đức pháp bảo: Thần Nông Đỉnh (phiên bản gia cường siêu cấp công đức chí bảo), Hiên Viên Kiếm, Cửu Châu Đỉnh (công đức linh bảo); Hậu Thiên Chí Bảo: 33 Thiên Hoàng Kim Linh Lung Tháp(mượn Na Tra), Yêu Hoàng Kiếm, Thánh Linh Áo Choàng, Nữ Oa Huyết Ngọc, Huyết Mục Kiếm; Hậu Thiên Linh Bảo: Khói Bụi Kiếm】 【Thuật pháp thần thông: Địa Sát Thất Thập Nhị Biến(toàn bộ); Hóa Hồng Chi Thuật, bát [Cửu Huyền Công, Phật Quốc trong lòng bàn tay, Pháp Thiên Tượng Địa, Kim Cương Bất Hoại, Đẩy Núi Lấp Biển, Nắm Giữ Ngũ Lôi, Vô Cực Huyền Băng, Hư Vô Bí Phong, Hỗn Độn Thần Lôi]】
Sở Hạo hài lòng gật đầu, vẫn được vẫn được, mỗi lần thấy nhiều pháp bảo và thần thông như vậy, Sở Hạo đã cảm thấy có một loại cảm giác thành tựu. Cảm giác này, không khác gì sưu tập tem là mấy. Sở Hạo cuộc sống buồn tẻ, có lẽ cũng chỉ còn mỗi chút sở thích này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận