Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1444 chỉ có có yêu, cho dù là Tiên Quân cũng không thành vấn đề

Sở Hạo cứ đứng ngây ra tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì cho phải. Nữ vương này quả thực quá cường đại đi, nàng biết rất rõ ta là chấp pháp ngục thần tam giới, là thần tiên, mà nàng vẫn dám trực tiếp mở tiệc cầu hôn. Phụ nữ bây giờ, đều dũng cảm như vậy sao? Ánh mắt Sở Hạo phiêu diêu, lại chỉ ấp úng cười nói: "Nữ vương nói đùa, người có tư sắc khuynh thành, lại có tài năng quản lý cả nước, muốn tìm ai mà chẳng được? Sao lại là ta chứ?" "Ta là thần tiên, ta là chấp pháp ngục thần tam giới đấy, mong Nữ vương suy nghĩ lại." Nhưng Nữ vương lại khẽ cười đáp: "Chỉ cần có yêu, thần tiên cũng được." "Ta biết rõ thân phận chấp pháp ngục thần tam giới của Tiên quân. Từ khi Tiên quân đặt chân đến lãnh địa Tây Ngưu Hạ Châu, đã luôn làm việc tốt tích đức, hàng yêu trừ ma. Bình định Hắc Phong Sơn hùng tinh, nhổ đổ năm cây thần thụ ở miếu, khôi phục Ô Kê quốc, giúp đỡ Xe Trì quốc đi theo chính đạo... Sự tình của Tiên quân, từng chuyện một, ta đều thấy rõ cả." "Tiên quân dọc theo con đường này, chưa từng giết hại kẻ vô tội, ngược lại là giải phóng vô số dân lành bị Tây Thiên chèn ép, quả thực là một vị Tiên quân chính đạo có một không hai trên đời này!" "Ta chờ người, đã không phải ngày một ngày hai; ta yêu người, đã khắc cốt ghi tâm!" Sở Hạo cũng là lần đầu tiên nhận được lời thổ lộ trực tiếp động lòng như vậy, điều này khiến một tiểu nam hài ngây thơ như Sở Hạo lập tức luống cuống cả lên. Trước kia Sở Hạo gặp phải phụ nữ, có người thì lấy thế đè người, muốn khiến Sở Hạo khuất phục dưới uy của Vương Mẫu ở Bàn Đào Viên; cũng có người cường hãn bá đạo, trực tiếp đem Sở Hạo lôi xuống vực sâu để ép; lại càng có vô số người nhìn trộm, muốn làm cho Sở Hạo phải cảm mến... Nhưng, lại không có một ai lại thẳng thắn dứt khoát, rõ ràng tỏ tình với Sở Hạo như vậy. Sự chân tình này quá rõ ràng, ánh mắt kia quá nóng bỏng, khiến Sở Hạo nhất thời không thể phản bác được! Sở Hạo đành vội vàng khoát tay nói: "Không không không, Nữ vương bệ hạ người xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn! Ta chỉ là một tiên nhân bình thường mà thôi!" Nữ vương cười, mị nhãn nhìn chằm chằm Sở Hạo: "Tiên nhân bình thường ư? Người đứng đầu Tam giới Lục Đạo về nhan sắc, giờ lại khiến cho Tây Thiên liên tục bại lui, nhân vật chính danh xứng với thực trong đội Tây Du... Tiên quân, người thật đúng là quá khiêm nhường." Sở Hạo mồ hôi đầy đầu, tình huống là sao đây, sao Nữ vương này lại biết nhiều đến vậy? Nàng chẳng phải chỉ là một phàm nhân thôi sao? Sở Hạo liên tục xác nhận, phát hiện trong cơ thể Nữ vương quả thực không có bất kỳ một chút tiên khí linh khí nào, cũng chẳng có yêu khí ma khí, đây đúng là một phàm nhân trăm phần trăm. Tựa hồ cảm giác được Sở Hạo đang nhìn mình, Nữ vương quyến rũ bước đến bên cạnh Sở Hạo, nắm lấy tay Sở Hạo, sát lại gần thân thể mình. Nàng thở ra như lan, khẽ nói: "Tiên quân không cần nhìn, ta quả thực chỉ là một phàm nữ, chỉ là phàm nhân cũng không phải không thể ngước nhìn trời cao." "Ta cũng biết, trên trời cao này, Thần Phật đầy trời, phía đông Đại Đường có Thiên Đình tương trợ, Tây Thiên thì độc bá Tây Ngưu Hạ Châu, Phật giáo trải khắp mặt đất, ta sao lại không biết chứ?" Mắt Sở Hạo có chút mở to, không ngờ Nữ vương này lại lợi hại đến vậy! Dù chỉ là phàm nhân, mà lại có năng lực mạnh mẽ, phá vỡ ngăn cách tiên phàm, nhìn thấy huyền cơ Thần Phật! Thậm chí, từ trong giọng điệu của nàng, nàng e rằng đã có khái niệm bước đầu về Tây Du rồi! Sở Hạo cũng là lần đầu gặp được người phụ nữ thông minh lanh lợi như vậy, dù là những đế vương từng gặp trước đó cũng không thể nào so sánh được. Nữ vương ghé vào tai Sở Hạo, khẽ nói: "Ta tuy không biết Tiên quân đang mưu đồ cái gì, nhưng, ta có sức mạnh của cả một quốc gia, nếu Tiên quân nguyện ý cưới ta, cả nước sẽ hướng theo người!" "Tiên quân nếu cần một bàn đạp ở Tây Ngưu Hạ Châu, lay chuyển sự thống trị của Tây Thiên, Nữ Nhi quốc ta sẽ là trung tâm, có thể vì Tiên quân làm bất cứ điều gì." Nữ vương nhẹ giọng than thở bên tai Sở Hạo, rõ ràng là phàm nhân, mà so với ma quỷ thao túng lòng người còn mê hoặc hơn. Hơn nữa, Sở Hạo thừa nhận, điều kiện của Nữ vương quả thực có chút làm người động tâm. Sở Hạo trước đó không muốn tiếp nhận quốc gia khác, là bởi vì những quốc gia này dù cho có giao cho Sở Hạo điều khiển thì cũng hoàn toàn vô dụng, dù sao nơi này dù thế nào cũng là Tây Ngưu Hạ Châu, là lãnh thổ của Tây Thiên. Sự khống chế của Tây Thiên ở vùng đất này so với các quốc vương còn mạnh hơn rất nhiều, cho dù có quét sạch Phật môn trong nước thì vẫn sẽ có mầm họa ngầm. Nhưng, Nữ Nhi quốc bởi vì căn bản không có đàn ông, nên Tây Thiên xưa nay không truyền đạo ở đây, lại càng không tiến hành bất cứ sự khống chế nào ở nơi này. Trong «Đại Tỳ Bà Sa Luận» chương một bốn năm, Phật Đà hai tay dâng đại sinh chủ xương, so sánh đồi bọn họ mà nói: "Các ngươi nghe kỹ đây, tất cả nữ nhân đều có tính khinh bạc, nhiều ghen ghét, nhiều nịnh nọt, nhiều mong muốn, chỉ có đại sinh chủ tuy là phụ nữ, nhưng có thể thoát khỏi hết thảy khuyết điểm của nữ nhân, làm việc của trượng phu, đạt được thành tựu của trượng phu, ta là người phu của kẻ hậu bối." Thân nữ dơ bẩn, không phải pháp khí, mây Hà có thể được Bồ Đề vô thượng chăng? Phật Đạo bỏ lại, trải qua vô lượng kiếp chịu khổ gian khó tích lũy, gieo trồng nhiều đức hạnh, sau đó mới thành. Huống chi thân nữ, vẫn còn năm chướng ngại: thứ nhất không thể làm Phạm Thiên Vương, thứ hai Đế Thích, ba là Ma Vương, bốn là Chuyển Luân Thánh Vương, năm là Phật thân. Vân Hà thân nữ mau thành Phật sao? Các loại giáo nghĩa khiến Tây Thiên hoàn toàn từ bỏ sự khống chế với Nữ Nhi quốc, đối với bọn họ mà nói, đây là một vùng đất chết không có chút tác dụng nào. Vì vậy, cũng tạo thành việc Nữ Nhi quốc trở thành địa phương duy nhất không bị Tây Thiên khống chế trong lãnh thổ Tây Ngưu Hạ Châu. Nếu như Nữ Nhi quốc có thể thuộc quyền điều khiển của Sở Hạo, không cần nói gì xa, chỉ riêng việc lấy lãnh thổ này làm căn cứ cho những chiến sĩ mang trong mình ngọn lửa màu đỏ, thì đó sẽ là một ánh sáng rực rỡ nhất! Nếu ngọn lửa sao trời kia được thắp sáng ở đây, thì ngọn lửa quét sạch Tây Ngưu Hạ Châu sẽ càng thêm mãnh liệt, càng thêm chói lọi, việc này có thể khiến Tây Ngưu Hạ Châu sớm được giải phóng! Đây chính là phúc của vạn dân Tây Ngưu Hạ Châu! Sở Hạo hít sâu, rồi nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, tranh chấp giữa Thần Phật, không liên quan gì đến phàm nhân, Nữ Nhi quốc không bị ảnh hưởng bởi tranh chấp giữa Thần Phật, đã là một điều may mắn trong bất hạnh rồi, hà cớ gì bệ hạ phải bước vào vũng nước đục này?" Nữ vương lại cúi người đến, mị nhãn như tơ, nhìn chằm chằm Sở Hạo: "Thân này nếu có được quân chú ý, dốc hết thiên hạ thì có làm sao?" Hươu nhỏ trong lòng Sở Hạo nhảy loạn cả lên, quá biết trêu người, quá biết trêu người! Lần này Sở Hạo hoàn toàn cảm nhận được cảm giác của một tổng giám đốc bá đạo đang yêu mình... Trong lòng Sở Hạo hươu con chạy loạn, nhưng Nữ vương vẫn không buông tha: "Tiên quân, nghĩ thế nào rồi? Cưới ta đi, ta có thể cho phép ngươi mở hậu cung, cũng không chỉ 3000 người ở hậu cung, cả Nữ Nhi quốc đều có thể là hậu cung của ngươi." "Chỉ cần trong lòng Tiên quân có một vị trí dành cho ta, ta sẽ hài lòng." Sở Hạo một lần nữa bị lời nói của Nữ vương làm cho kinh ngạc, không ngờ Nữ vương lại hào phóng như vậy, nguyện ý hứa cả nước làm hậu cung cho mình? Lúc này Nữ vương từng bước tiến đến gần, Sở Hạo cười gượng, chỉ lùi lại từng bước: "Nữ vương đừng, Nữ vương đừng như thế, ta là thần tiên, xin cho ta chút tôn trọng..." Nữ vương: "Ta sẽ nhẹ nhàng thôi mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận