Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1171 bọn hắn mới là con mồi, chúng ta là thợ săn

Chương 1171: Bọn chúng mới là con mồi, chúng ta là thợ săn
Giờ phút này, trên chiến trường, Sở Hạo một tay thiêu đốt hỏa diễm mặt trời đã biến Thánh Quang Ma thành tro bụi, đến cả chút tro tàn cũng không còn. Mà Bạch Băng cùng ba vị gia chủ vẫn còn sợ hãi dập tắt ngọn lửa Thái Dương Chân Hỏa đang bám trên người do sơ ý dính phải. Dù sao, thứ này đối với bọn hắn cũng là một sự tồn tại vô cùng phiền phức. Hiện tại bọn hắn hối hận đến điên người, mặt mày đều tái mét: "Chết tiệt, tại sao lại xuất hiện tình huống này! Ở trong vực sâu lại nhìn thấy Thái Dương Chân Hỏa, mẹ nó ta có đức hạnh gì chứ!". "Cái tên ma đáng chết này... Không đúng, hắn có thể căn bản không phải Nhân Ma, chúng ta có lẽ đã quá ấn tượng ban đầu, dù sao ta chưa từng thấy qua Nhân Ma nào anh tuấn như vậy.". "Chẳng lẽ... Vực sâu và thông đạo Tam Giới đã được mở?! Chờ đã, câu này, ta cũng từng nghe Ma tộc vương thất nhắc tới!". "Nhưng đáng lý ra, chúng ta mới là người tấn công, vì sao hoàng tộc Hồng Hoang có Thái Dương Chân Hỏa lại xuất hiện ở đây, thật không có đạo lý mà!". "Bây giờ phải làm sao..."."Tìm cơ hội bỏ chạy, nhất định phải sống sót, hôm nay đúng là gặp xui xẻo, sao mệnh của ta lại khổ thế này!".
Mãi một lúc lâu, khi Bạch Băng cùng ba vị gia chủ cuối cùng cũng xử lý xong Thái Dương Chân Hỏa trên người, chuẩn bị bỏ chạy, chợt phát hiện bầu không khí không đúng. Cái không đúng này là như thế nào? Bạch Băng chỉ cảm thấy tình hình hiện tại còn bất ổn hơn lúc trước khi chính mình bị ma long bộ tộc vây công! Bởi vì bây giờ vây công bọn hắn là Thế Thân Ma và Âm Ảnh Ma! Tựa hồ là vì ngọn lửa mặt trời trên người Sở Hạo, Thế Thân Ma cùng Âm Ảnh Ma đang nổi giận đùng đùng lập tức nguôi ngoai. Nhất là Âm Ảnh Ma, tuy hắn đã bị Sở Hạo dùng một cách vô cùng thô bạo đánh tan, lại bị Sở Hạo lướt qua một đường, hơn nữa trên người Sở Hạo còn có ma khí cực kỳ thèm muốn, đủ loại nguyên nhân khiến Âm Ảnh Ma một lòng chỉ muốn thôn phệ Sở Hạo.
Nhưng bây giờ, Âm Ảnh Ma đột nhiên không muốn ăn Sở Hạo nữa! Hắn trở nên hiền lành! Không sai, chuyện này không phải vì việc Sở Hạo vừa tiện tay phóng Thái Dương Chân Hỏa suýt nữa thiêu chết hắn, mà là Âm Ảnh Ma bỗng cảm thấy mình phải làm việc gì đó có ý nghĩa hơn. Ví dụ như, sống sót. Hoặc là, bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh? Mà Thế Thân Ma cũng vậy, đang ở Bạch Cốt Bồn Địa yên ổn thì bỗng bị đánh thức, đang định tra tấn tàn nhẫn tên Nhân Ma không biết sống chết kia xuất hiện trước mặt mình, thì hắn chợt tỉnh ngộ. Đúng vậy, dễ dàng một tên ma khí chất ngời ngời như vậy có ý nghĩa gì? Chẳng có tác dụng gì ngoài việc tự tìm đường chết!
Mặc dù Âm Ảnh Ma và Thế Thân Ma đều là ma vật rời rạc vô ý thức, nhưng vô ý thức không có nghĩa là thích tự mình chuốc lấy đau khổ. Bọn chúng có thể thôn phệ vô số cường giả, trưởng thành đến ngày hôm nay, tất cả là nhờ vào việc bọn chúng tránh nguy tìm lợi mà thôi. Cho nên, bọn chúng ngay lập tức từ bỏ việc đối phó Sở Hạo, mà quay sang vây công Bạch Băng và ba vị gia chủ. Nhất là việc Sở Hạo vừa mới xử lý Thánh Quang Ma như làm thịt càng làm cho Âm Ảnh Ma và Thế Thân Ma cảm thấy cơ hội tốt, bọn chúng không nói hai lời, gầm thét tấn công Bạch Băng cùng ba vị gia chủ!
Vảy giáp trên người Thế Thân Ma bỗng nhiên hóa thành một ngọn trường thương tua tủa gai nhọn, đâm thẳng về phía Trương Long! Trương Long sợ đến trừng cả mắt: "Ngọa Tào, đây chẳng phải là thương vảy rồng của bạn ta sao!". Trương Long không dám khinh thường, dốc toàn lực ngăn cản! Nhưng bọn hắn cuối cùng vẫn đánh giá thấp sức mạnh của Thế Thân Ma. Dù trong nháy mắt, Trương Long đã lấy ra chí bảo, một tấm chắn lớn được ngưng tụ từ tinh thạch, đây là thứ Trương Long rút ra từ trên người yêu ma tam chuyển trong hoang dã ở vực sâu, là Thần khí phòng ngự cực kỳ cường đại. Lúc đó khi Trương Long đối đầu với yêu ma đó, dù sức mạnh tương đương cũng công kích nửa ngày trời mà không ăn thua. Hắn tin rằng, với món đồ này mình sẽ giữ được chút tính mạng.
Nhưng cảnh tiếp theo, lại khiến mọi người tại đây kinh ngạc đến ngây người! Khi ngọn thương vảy rồng kia đâm vào tấm chắn, lực xung kích cực lớn vậy mà khiến toàn bộ tấm chắn trực tiếp tổn hại, bắn tung tóe ra từng mảnh thủy tinh! Trương Long vô cùng hoảng sợ, tấm chắn có lực phòng ngự mạnh mẽ như thế lại bị một thương đâm nát!"Tứ chuyển! Con Thế Thân Ma này là tu vi tứ chuyển! Chết tiệt, chúng ta sai lầm rồi!" Trương Long hoảng sợ gào to. Bạch Băng cùng hai vị gia chủ còn lại trong nháy mắt lòng như tro nguội. Lại là Quỷ Ma tứ chuyển?! Dù chỉ kém một chuyển, thực lực chênh lệch lại khác biệt một trời một vực! Hai bên không ai là tép riu, thậm chí Bạch Băng cùng ba vị gia chủ còn có ưu thế về số lượng, nhưng dù thế nào đi nữa, khoảng cách một chuyển này rất khó có thể bù đắp bằng số lượng! Bạch Băng thầm chửi một tiếng, nhưng có chửi lúc này cũng vô dụng, Âm Ảnh Ma và Thế Thân Ma đã hoàn toàn để mắt đến bọn hắn, căn bản không có khả năng trốn thoát, quay người lại chỉ làm mình chết nhanh hơn.
Nhất là Âm Ảnh Ma, lúc này đã trốn vào trong bóng tối, đang chuẩn bị đánh lén. Nếu như mình đang đánh nhau với Thế Thân Ma, lại bị Âm Ảnh Ma đánh lén thì quả thật quá nguy hiểm. Trương Long thấy Bạch Băng vẫn còn đứng ngây người do dự không tiến lên, vội vàng hô: "Thành chủ Bạch Băng, đừng do dự nữa, có thủ đoạn gì thì mau xuất ra! Trước hết phải giết con Thế Thân Ma này, năng lực của hắn vốn là của bạn ta, ta biết điểm yếu!"."Mỗi lần tu bổ giữa các mắt xích của vảy rồng trên người hắn, chúng ta cùng nhau tấn công chỗ đó, đây là cơ hội sống sót duy nhất!" "Ta chết rồi, các ngươi cũng tiêu đời thôi!". Nghe Trương Long nói vậy, ba người còn lại cũng thoáng giật mình.
Bọn hắn không dám chậm trễ, cùng nhau hóa thân thành hình thái mạnh nhất, dốc toàn lực hành động! Trong khoảnh khắc, Băng Ma, Cuồng Long, Phong Ma và Linh Ma trên trận địa loạn xạ múa may, Thế Thân Ma và Âm Ảnh Ma cùng bay lên, vô cùng rung động. Sở Hạo là lần đầu tiên ở cự ly gần như vậy mà xem các Ma tộc cấp bậc Chuẩn Thánh tranh đấu, nhất là khi nhìn thấy bọn chúng sử dụng thiên phú, Sở Hạo càng cảm thán không thôi. Như Băng Ngục do Bạch Băng phóng ra, tuyệt đối đủ để cho Chuẩn Thánh ngang cấp nếm đủ, có lẽ không cẩn thận liền không còn gì. Còn các Phong Ma Cuồng Long Linh Ma khác khỏi phải nói, sức mạnh sử dụng ra vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt con rồng kia hết sức lợi hại, bản thể của nó là một con ma long mang phong cách đặc biệt mà Sở Hạo không thể gọi tên, lớn gấp mấy chục lần so với những Ma Long mà Sở Hạo từng có được. Mà lực lượng Trương Long triển khai, trừ Tiểu Khung và chính Sở Hạo, Sở Hạo cảm thấy những cường giả khác trong Tam giới chớ mơ so sức với hắn.
Nhưng dù bốn người đã triển khai sức mạnh cường đại như vậy, vẫn bị Thế Thân Ma và Âm Ảnh Ma đánh cho không tìm được phương hướng. Bởi vì thực lực hai đầu Quỷ Ma này đúng là trâu bò, tu vi tứ chuyển của Thế Thân Ma không cần phải nói, Âm Ảnh Ma lại có thể tiềm hành trong bóng tối, tùy thời tùy chỗ xuất thủ đánh lén. Trong vực sâu này, chỉ cần Sở Hạo tiếp tục tỏa sáng, Âm Ảnh Ma chính là vô địch, tùy thời cho bốn người giữa sân một nhát dao! Sở Hạo thấy hai con Quỷ Ma, không khỏi dâng lên một ý nghĩ táo bạo: "Ta đều muốn!" Ánh mắt Sở Hạo nhìn về hai đầu Quỷ Ma, tràn đầy tham lam. Bọn chúng mới là con mồi, ta là thợ săn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận