Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1075 dám giết chấp pháp giả? Ta khóc, ta trang

Chương 1075 dám g·i·ế·t chấp p·h·áp giả? Ta k·h·ó·c, ta giả vờ. Càng về sau, thậm chí, tộc A Tu La từ miệng những người của Yêu Minh biết được tin tức, hay là do Khuê Mộc Lang cố ý giả vờ lơ đãng tiết lộ. Tộc A Tu La kết minh với Sở Hạo vô cùng ăn ý, lại cực kỳ thâm hiểm. Cho dù là Thánh Nhân có điều tra cũng khó lòng phát hiện ra bên trong có sự thông đồng, về sau cũng tự nhiên không có lý do gì để truy cứu trách nhiệm của Sở Hạo! Tộc A Tu La cứ thế lớn m·ậ·t mở ra cuộc săn t·h·i·ê·n này. Dù không hề ký kết minh ước rõ ràng, nhưng tộc A Tu La vẫn quyết định buông tay đ·á·n·h cược một lần! Vì tộc A Tu La cũng cảm thấy Sở Hạo tuyệt đối không bỏ qua cơ hội săn t·h·i·ê·n ngàn năm có một này, đây chính là thời cơ tốt nhất để suy yếu thực lực của Tây t·h·i·ê·n! Quả nhiên, khi Sở Hạo vừa kịp lúc đ·u·ổ·i đám người Đại Nhật Như Lai đi, lại thả người tộc A Tu La ra, tộc A Tu La cũng cảm nhận được sự ám chỉ lần nữa của Sở Hạo. Cho nên, tộc A Tu La không hề do dự p·h·át động chiến lược tiến c·ô·ng thế giới chi môn. Dù cho Dược Sư Phật có ra tay, bọn họ vẫn không nhượng bộ! Mà trên thực tế, khi nhìn thấy Sở Hạo xuất hiện, tộc A Tu La càng thêm chắc chắn, không tiếc hy sinh vô số binh mã, mở ra thế giới chi môn! Tất cả mọi chuyện này đều hoàn thành trong bóng tối, sự ăn ý ngầm này không để lộ bất kỳ sơ hở nào. Cho dù sau này có Thánh Nhân truy cứu trách nhiệm, Sở Hạo vẫn có thể xem như không liên quan gì! Thấp Bà cùng Đại Phạm t·h·i·ê·n hiện tại càng cảm nhận được phần thâm ý độc ác còn hơn cả tà ma của Sở Hạo, sự kiêng kị đối với Sở Hạo càng tăng lên một bậc. Bất quá, may mắn lần này, Sở Hạo lại đứng về phía bên mình. Nhìn đám người Cát Tường Vương Như Lai bên kia đang vất vả, khổ sở chạy đến chiến trường ngăn cản yêu quái quỷ sứ, Thấp Bà và Đại Phạm t·h·i·ê·n cười lạnh lắc đầu, Cát Tường Vương Như Lai còn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Lúc này, Cát Tường Vương Như Lai đã thấp thoáng cảm nhận được vẻ bất an. Mặc dù trước đó Sở Hạo ở bên ngoài thế giới chi môn ngăn chặn tộc A Tu La có nói muốn dẫn chấp p·h·áp đại điện đi càn quét tộc A Tu La, xem như vì chính nghĩa mà làm ra cống hiến, nhưng lúc đó Cát Tường Vương Như Lai vẫn cảm thấy đây chẳng qua chỉ là nói đùa, một người như Sở Hạo, kẻ tà ác nhất trong những người chính nghĩa, sao lại làm loại chuyện như thế chứ? Nhưng khi Cát Tường Vương Như Lai thấy Sở Hạo dẫn theo một đám người lôm côm, trang bị vụng về của chấp p·h·áp giả đến thì trong lòng Cát Tường Vương Như Lai luôn có một dự cảm chẳng lành. Cái tên này, nhìn thế nào cũng không giống đến đây tản bộ a! Cái tên chấp p·h·áp ngục thần này dẫn người đến đây làm gì? Mà giờ khắc này, Lỗ Thác La đang khống chế Thần Tướng đã dẫn dắt đám yêu quái quỷ sứ xông về phía chấp p·h·áp đại điện, những chấp p·h·áp giả kia. Cát Tường Vương Như Lai thấy tình thế đã không kịp, vội vàng hô lớn: "Chấp p·h·áp ngục thần, ngươi mau tránh ra, bọn chúng không kh·ố·n·g chế nổi mình đâu!” “Nhanh lên, mẹ nó ngươi đừng có đứng ngây ra đấy, ngươi đừng có gây sự chứ!” Cát Tường Vương Như Lai cảm thấy mình nói như vậy chắc chắn sẽ giúp Sở Hạo kịp phản ứng, dù sao, mắt thấy một Thần Tướng đang dẫn đội quân Dạ Xoa yêu quái hùng mạnh c·h·é·m g·iết đến nơi, cho dù là kẻ ngốc cũng biết phản ứng. Mà tên chấp p·h·áp ngục thần này lại là người bao che khuyết điểm, theo lẽ thường, Sở Hạo nhất định sẽ dốc toàn lực ra tay oanh s·á·t đám yêu quái quỷ sứ này. Dù cho có thêm cả Thần Tướng và đám yêu quái quỷ sứ kia, cũng tuyệt đối không đủ sức đánh một trận với Sở Hạo. Nhưng! Tình hình trên trận lúc này lại hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của Cát Tường Vương Như Lai. Sở Hạo nghe thấy tiếng của Cát Tường Vương Như Lai, lại hờ hững liếc qua Cát Tường Vương Như Lai, nở một nụ cười x·ấ·u rồi biến mất trong chớp mắt. Sau đó... không có sau đó nữa. Sở Hạo hoàn toàn không hề có ý bảo vệ đám chấp p·h·áp giả kia của mình! Trong nháy mắt, Cát Tường Vương Như Lai cảm thấy tâm tính nguội lạnh, xong rồi! Cái tên Sở Hạo này, đến gây sự! Hắn chắc chắn đến để gây sự! Cát Tường Vương Như Lai đối với Sở Hạo này không thể nào quen thuộc hơn được nữa. Bọn họ là những lão đại của thế giới Lưu Ly, Dược Sư Phật bị Sở Hạo h·ạ·i không biết bao nhiêu lần, thậm chí hiện tại không thể ra mặt bảo vệ thế giới Lưu Ly cũng là vì bị Sở Hạo h·ạ·i. Toàn bộ những người trong thế giới Lưu Ly đều h·ậ·n Sở Hạo thấu xương, lại kiêng dè không thôi. Bọn họ đều biết, tuyệt đối không thể bị vẻ ngoài chính nghĩa của Sở Hạo l·ừ·a gạt, người này tuyệt đối còn ác hơn cả tà ma. Treo hắn lên ngược xuống cũng có thể đổ ra cả t·h·ù·ng ý nghĩ x·ấ·u, xé bụng hắn ra thì toàn một màu đen! Hiện tại, Sở Hạo rõ ràng một bộ dáng vẻ "ngươi dám đụng người của ta, vậy ta sẽ bão n·ổi". Cát Tường Vương Như Lai biết, xong rồi! "Không xong rồi, ta là Cát Tường Vương Như Lai, một kỳ tài ngút trời, ta phải vận động bộ não nhỏ của mình. Ta cảm thấy ta vẫn còn có thể cứu vãn tình thế!" Cát Tường Vương Như Lai xoay chuyển tình thế bằng cách tung ra chiêu hiểm, hắn biết Sở Hạo đến là để phá hỏng mọi thứ. Dù trong lòng chửi bới Sở Hạo có lẽ nào đã sớm kết minh với A Tu La tộc, nhưng bây giờ, dù có c·h·ế·t cũng không thể để cho bất cứ ai trong chấp p·h·áp đại điện bị thương! Cát Tường Vương Như Lai tức giận gầm lên một tiếng, toàn lực tung ra một đòn c·ô·ng kích, trên trời lập tức xuất hiện vô tận phật quang như sóng lớn ập đến, đánh về phía 7000 yêu quái quỷ sứ kia. Thà tự tay g·i·ế·t đám yêu quái quỷ sứ này còn hơn là để bọn chấp p·h·áp đại điện bị đ·á·n·h. Cát Tường Vương Như Lai quả thực có bản lĩnh. Hắn toàn lực ra tay, tốc độ c·ô·ng kích cũng vừa kịp đám yêu quái quỷ sứ kia. Một chưởng này, tuy là đ·á·n·h ra trong lúc vội vàng, nhưng cũng là một đòn nén giận của Cát Tường Vương Như Lai. Mà đám yêu quái quỷ sứ đã bị đ·á·n·h cho tơi bời, không hề phòng bị, hơn nữa trong số bọn chúng cũng ít tu giả cường đại. Vì vậy, dưới một đòn nén giận của Cát Tường Vương Như Lai, 7000 yêu quái, hơn phân nửa đã bị cuốn vào trong đòn tấn c·ô·ng này, trong nháy mắt hôi phi yên diệt! Trên trận, lác đác chỉ còn lại khoảng 1800 yêu quái quỷ sứ, thậm chí số lượng còn ít hơn so với đám chấp p·h·áp giả Sở Hạo dẫn theo. Cát Tường Vương Như Lai vui mừng như p·h·át điên, đắc ý cười lớn trong lòng: "Ta quả thực là một thiên tài nhỏ a, còn lại 1800 yêu quái quỷ sứ này lại còn bị đ·á·n·h cho tơi tả, làm sao có thể gây nguy hại gì cho đại đội chấp p·h·áp giả của Sở Hạo được?" Dù sao, theo Cát Tường Vương Như Lai biết, đám chấp p·h·áp giả kia của Sở Hạo cũng toàn là t·h·i·ê·n Tiên, ngày xưa khi chấp p·h·áp đại điện mới thành lập, mấy triệu t·h·i·ê·n Tiên trong t·h·i·ê·n hạ đều biết, ai nấy cũng biết chấp p·h·áp đại điện toàn là tinh binh cường tướng, hơn nữa trang bị cực kỳ xa xỉ. Cho nên Cát Tường Vương Như Lai cảm thấy đám chấp p·h·áp giả này, đánh giết 1800 yêu quái quỷ sứ kia, tuyệt đối là nghiền ép, chẳng lẽ còn không đánh lại bọn chúng hay sao... Sau đó, Cát Tường Vương Như Lai trợn tròn mắt! Vì khi Cát Tường Vương Như Lai nhìn thấy cảnh 1800 yêu quái quỷ sứ kia đ·á·n·h giáp lá cà với đám chấp p·h·áp giả thì khung cảnh ấy khiến Cát Tường Vương Như Lai sợ đến ngây người! Hắn thấy cái gì vậy? Mấy tên chấp p·h·áp giả kia tay cầm v·ũ k·hí là cuốc, chùy, đinh ba, thậm chí cả cái thông bồn cầu cũng có! Rồi sau đó, gần 2000 chấp p·h·áp giả liền xông vào đ·á·n·h giáp lá cà với gần 1000 yêu quái quỷ sứ còn lại. Những kẻ cầm cây thông bồn cầu kia dẫn đầu bỏ mình, c·h·ế·t cả một mảng lớn! Còn đám cầm cuốc đi theo phía sau cũng bị đám yêu quái tàn sát. Đội quân chấp p·h·áp giả kỳ quái kia toàn quân bị diệt! Cát Tường Vương Như Lai: ???
Bạn cần đăng nhập để bình luận