Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 769: chấp pháp đại điện bắn ra cất bước, trực tiếp như mặt trời ban trưa

Chương 769: Chấp pháp đại điện nổi lên như mặt trời ban trưa
Khi Minh Hà Giáo Tổ bị Ngũ Trọc ác thế đánh cho tơi tả, lão ta vẫn luôn rụt rè trong Minh Hà Huyết Hải, không hề ló mặt, thậm chí chẳng có ý định thừa cơ đánh lén Ngũ Trọc ác thế. Dù sao trước đó A Di Đà Phật còn ở đó, tuy nói huyết hải không khô, Minh Hà không chết, nhưng Minh Hà Giáo Tổ vẫn sợ A Di Đà Phật ra tay với mình.
May mắn là A Di Đà Phật vội ứng phó chấp pháp đại điện, không tiện giải quyết Minh Hà. Đương nhiên, chủ yếu cũng là không giải quyết được. Nếu không, Minh Hà Huyết Hải đâu cần tồn tại đến bây giờ, còn cần phải phái Địa Tạng Vương Bồ Tát xuống trấn thủ nhiều năm như vậy.
Tuy nhiên, trong bóng tối, Minh Hà Giáo Tổ đã chứng kiến một màn kịch lớn vô cùng hoành tráng. Minh Hà Giáo Tổ trong huyết hải cười ha hả: “Không ngờ Ngũ Trọc ác thế cũng có ngày này, bị Phật Chủ chí cao của Tây Thiên dẫn quân đến tấn công, bị đồ sát trắng trợn một trận, còn phải nhận lỗi!”
“Thậm chí xong việc còn phải đưa tiễn ngàn dặm, thật không ngờ lại có một màn kịch lớn thế này!”
“Nhưng mà, cái tên ngục thần Sở Hạo này đúng là ghê gớm, một người như A Di Đà Phật mà cũng bị đùa giỡn xoay như chong chóng, anh hùng xuất thiếu niên.”
Trong mắt Minh Hà Giáo Tổ lộ rõ sự chấn kinh khó tả, còn có từng tia kiêng kỵ. Minh Hà Giáo Tổ là một trong những kẻ mạnh nhất tam giới, tu vi chí tôn đại năng, lão hiểu rõ uy lực của Thánh Nhân hơn ai hết.
Nhất là cái tên A Di Đà Phật tung hoành trong Tam giới, luôn nổi tiếng vô sỉ và hèn hạ kia, Minh Hà Giáo Tổ đã không ít lần bại dưới tay hắn. Nếu không nhờ có rốn Bàn Cổ và huyết hải vô tận không khô cạn kia, Minh Hà Giáo Tổ có lẽ đã bị A Di Đà Phật sắp xếp xong xuôi rồi.
Ấy vậy mà một kẻ khiến Minh Hà Giáo Tổ cũng phải e sợ như thế, vậy mà lại ngoan ngoãn nhận sai trước mặt Sở Hạo, cúi đầu nhận lỗi. Nếu không tận mắt nhìn thấy, Minh Hà Giáo Tổ thật không thể tin đây là sự thật. Chính vì biết rõ sự vô sỉ và cường đại của A Di Đà Phật, Minh Hà Giáo Tổ mới sinh ra một tia kiêng kỵ với Sở Hạo.
Minh Hà Giáo Tổ đã chú ý đến Sở Hạo từ mấy trăm năm trước, khi đó Sở Hạo mới chỉ là một Thái Ất Kim Tiên, nhưng những việc hắn làm đã khác thường, khiến Minh Hà lão tổ chú ý.
Còn bây giờ, chỉ chưa đầy 500 năm, Sở Hạo đã lên tới đại năng cảnh giới, thậm chí có thể kéo bè lập phái, tấn công Ngũ Trọc ác thế, khiến A Di Đà Phật phải nhượng bộ nhận lỗi, Như Lai Phật Tổ phải ra mặt khuyên giải. Một thiếu niên lang cường đại đến thế này, khiến Minh Hà Giáo Tổ làm sao có thể không cảm thấy kiêng kị.
Nhất là lần trước, Minh Hà Giáo Tổ đã chịu thiệt dưới tay Sở Hạo, nên với Sở Hạo, Minh Hà Giáo Tổ không còn là thưởng thức mà dần có chút kiêng kị. Tì ướt nô, một trong tứ đại ma tướng của Minh Hà Giáo Tổ, âm trầm hỏi: "Giáo chủ, ngục thần Sở Hạo này là bạn hay thù? Sau này chúng ta sẽ đối phó hắn ra sao?"
Ánh mắt Minh Hà Giáo Tổ trở nên sâu thẳm, thêm một chút tham lam: “Chấp pháp đại điện hiện tại có vẻ đối đầu với Tây Thiên, nhưng, không phải bạn cũng chẳng phải thù."
"Cái tên ngục thần Sở Hạo này vừa chính vừa tà, nhưng trong lòng có Hạo Nhiên Chính Khí, giữ vững ranh giới cuối cùng, ta cũng sẽ không trở thành minh hữu của hắn, người này, chúng ta chỉ có thể lợi dụng."
"Bất quá, người này cực kỳ bao che khuyết điểm, hơn nữa là người có đại khí vận, lại có Thánh Nhân che chở, Minh Hà Huyết Hải ta tuyệt đối không thể xung đột với bọn họ. Cứ để bọn họ và Tây Thiên đánh nhau, chúng ta sẽ làm ngư ông đắc lợi!"
"Thiên phi ô ma bây giờ đã đi tìm minh hữu của Ma tộc, đã đến lúc chúng ta thừa nước đục thả câu rồi. Hê hê hê!”
Trên mặt Minh Hà Giáo Tổ toàn ý cười nham hiểm, nhưng trong mắt lại ẩn chứa một tia sát ý. Không chỉ có Minh Hà Huyết Hải, khi ánh mắt của các thế lực trong tam giới đều đổ dồn vào chấp pháp đại điện, họ lại kinh ngạc phát hiện, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy!
Các thế lực lớn trong tam giới đều chú ý chuyến đi lần này của Sở Hạo. Sau khi bọn họ cẩn thận tính toán, họ kinh hãi phát hiện, tất cả cường giả của chấp pháp đại điện không ai bị thiếu! Hơn nữa, người nào trông cũng rất thoải mái, tinh thần phấn chấn, cứ như vừa mới trở về từ thanh lâu vậy.
Còn nhìn vẻ mặt như cha mẹ mất của A Di Đà Phật và Như Lai Phật Tổ, lại còn đưa tiễn ngàn dặm, đầy oán hận chăm chú nghe, thì các đại năng trong tam giới cơ bản đều đoán ra được tình huống thế nào.
Thực ra cũng chẳng cần phải đoán, chấp pháp đại điện vừa rời Ngũ Trọc ác thế không lâu, tin Ngũ Trọc ác thế bị bại trận đã lan ra. Trận chiến này, Ngũ Trọc ác thế tổn thất tổng cộng hai sứ giả cấp bậc đại năng là Đại Lực Sứ Giả, Đại Từ Thiên Nữ, càng có năm tôn nửa bước Chuẩn Thánh, mười mấy đầu Đại La Kim Tiên mất mạng, và hơn 2 triệu cường giả Thiên Tiên!
Tổn thất lớn đến mức, Ngũ Trọc ác thế có muốn che giấu cũng không được! Trong Tam giới, Yêu tộc nghe tin này thì đơn giản là không dám tin: “Chấp pháp đại điện thực sự lợi hại đến vậy sao!”
Ngưu Ma Vương: "Ai gọi ta???"
"Ghê thật, chấp pháp đại điện mới nổi, những yêu quái gia nhập chấp pháp đại điện hẳn chỉ là một phần nhỏ thôi phải không?"
"Nghe nói chỉ có mấy triệu Thiên Tiên mà thôi, vậy mà làm rung chuyển cả Ngũ Trọc ác thế? Còn làm thịt gần gấp ba số Địa Tạng?!!"
“Còn không phải sao, các ngươi không biết đâu, nếu không có Phật Tổ ngăn cản, Ngũ Trọc ác thế đã bị đánh cho tan nát rồi!”
“Hả? Tình hình sao thế? Phật Tổ phản giáo sao?”
“Ôi, một lời khó nói hết, dù sao lần này Tây Phương Giáo không có lợi lộc gì cả. Thông Thiên Giáo Chủ cùng Long tộc Long Hoàng ra mặt, cho chấp pháp đại điện chỗ dựa.”
“Tây Thiên nghe nói phải bồi thường mấy triệu cực phẩm pháp khí, còn có vô số công đức thần thủy, lần này, Tây Thiên có thể nói là thiệt hại lớn, còn chấp pháp đại điện thì kiếm lời lật cả vốn!”
Nghe chiến tích có chút hoang đường của chấp pháp đại điện, đám người trong Tam Giới không dám tin nhưng chỉ có thể tin. Vì sự thật đã bày ra trước mắt. Một chấp pháp đại điện mới phất lên, lại có thể xông thẳng vào Ngũ Trọc ác thế, không những xông vào, còn bắt người ta nhận lỗi, đưa tiễn ngàn dặm. Trong tam giới chẳng có thế lực nào có thể ép Tây Thiên nhượng bộ đến vậy!
Những yêu tộc nghe tin tức này càng trở nên vô cùng kích động. “Mẹ ơi, thua thiệt quá! Mất máu quá! Lúc đó ta không nên cùng lũ Yêu Vương ngu xuẩn tạo phản. Mẹ nó chứ, nếu không tạo phản thì bây giờ ta cũng là một chấp pháp giả vinh quang rồi!”
“Có gì ghê gớm đâu, chẳng qua là mấy triệu cực phẩm pháp khí thôi sao? Chẳng qua là công đức thần thủy thôi sao? Chẳng qua là được Thánh Nhân bảo kê thôi sao? Chẳng qua là tùy tiện đánh vào mặt Tây Thiên thôi sao?.....Ta ghen tị quá!”
"Quá kinh khủng, chấp pháp đại điện này lai lịch sao mà cường đại đến vậy, thảo nào ngục thần Sở Hạo trước đó dám ngạo mạn như thế!"
“Không xong rồi, ta phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc. Đến lần chấp pháp đại điện chiêu tân tiếp theo, dù chen gãy cả đầu ta cũng phải chen vào, ai cũng đừng hòng tranh với ta!”
“Ngọa tào, lão tổ tông xuất quan!”
“Ngọa tào, lão tổ tông ngươi đừng định tranh ghế chấp pháp đại điện với ta đấy chứ? Hôm nay ta đành phải diệt sư tổ!”
Chấp pháp đại điện chiến thắng, tam giới rung chuyển. Sự cường thế của Tây Thiên ai cũng biết. Nhưng chính Tây Thiên hùng mạnh như thế, lại bị chấp pháp đại điện bắt cúi đầu, điều này khiến chấp pháp đại điện mới vừa thành lập, nổi lên như diều gặp gió, tiến thẳng vào thời kỳ hoàng kim.
Mà giờ phút này, trong hành lang chấp pháp đại điện, chư thánh lại một lần nữa tụ họp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận