Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 932: phong bạo mới đã xuất hiện? Nhiệm vụ chi nhánh tới

Chương 932: Bão táp mới xuất hiện? Nhiệm vụ nhánh đến rồi.
Sở Hạo Phi lên một cước liền đem Quan Âm Bồ tát đá đến lún sâu trong đất, Sở Hạo mặt đầy vẻ ghét bỏ, “Ngươi mẹ nó có thể tích cực lên một chút được không? Đường đường một vị Quan Âm Bồ tát, một trong tam đại sĩ của Tây Thiên Cực Lạc thế giới, vậy mà ở đây than vãn cái gì? Không thấy xấu hổ à? Thật thấp kém!” “Nhanh, đưa đồ vật đây, không thì lát nữa ta đấm vỡ đầu chó của ngươi đấy.” Sở Hạo hùng hổ chỉ vào Quan Âm Bồ tát, vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ.
Quan Âm Bồ tát ủy khuất bĩu môi, “Hừ, cho thì cho, hung dữ làm gì chứ?” “Nhưng mà ngươi phải trả lại cho ta bình ngọc và cành dương liễu, không thì ta không có đồ vật cầm trông chẳng ra làm sao.” Sở Hạo giật giật khóe môi, vẻ mặt khinh bỉ, “Lời này nói ra nghe được đấy, cái gì gọi là trả lại cho ngươi? Đó là tài sản ta đoạt được hợp pháp, với cả, ngươi chẳng phải đã cầm về rồi sao?” Quan Âm Bồ tát mặt mày buồn rầu nhìn Sở Hạo, “Đế Quân đừng trêu ta nữa, bọn ta thực sự không ngờ Đế Quân lại có năng lực kinh thiên động địa như vậy, có thể mô phỏng lại bảo vật của ta…” “Dù sao đồ vật đối với ngươi cũng vô dụng, không bằng trả lại cho ta, mọi chuyện cũ coi như là gió thoảng mây bay, có sao đâu.” Sở Hạo nghênh ngực ưỡn thẳng, “Nói nhảm cái gì thế, ta không trộm không cướp, ta chỉ là vô tình nhặt được món đồ này ở một xó xỉnh nào đó thôi. Bán lại cho ngươi là tình nghĩa, không bán là lẽ thường, chẳng lẽ ngươi còn có ý kiến sao?” “Đừng nói nhiều nữa, mau đưa đồ đây. Ta biết Tiểu Như Lai chắc chắn là người rất hiểu chuyện, hắn không ngu đến mức chỉ vì một món đồ nhỏ mà muốn ta gây sự đâu.” Quan Âm Bồ tát giật giật khóe môi, Hậu Thiên Chí Bảo là món đồ nhỏ à?
Nhưng mà nghĩ đến Sở Hạo vị thần tiên giàu có chết dẫm này, pháp bảo có cả lô cả sọt, Quan Âm Bồ tát chỉ có thể ngậm miệng.
Quan Âm Bồ tát vô cùng không cam lòng, miễn cưỡng lấy ra một kiện Tiên Thiên Linh Bảo.
Như Lai Phật Tổ trước kia chính là Đa Bảo Đạo Nhân, nghe đồn có tới 3000 pháp bảo, nhưng ngay cả Như Lai Phật Tổ cũng không thể nào tùy tiện tặng Tiên Thiên Linh Bảo cho người khác. Ai cũng thấy đấy, chỉ có cường giả Chuẩn Thánh mới có cơ hội lấy Tiên Thiên Linh Bảo làm vũ khí chủ đạo.
Cũng chính bởi vì trận chiến Tây Thiên này quá nguy hiểm, Như Lai Phật Tổ hoàn toàn không rảnh bận tâm đến mấy chuyện này… Nhưng mà dù cho là Như Lai Phật Tổ xuống, không có gì bất ngờ cũng chỉ là dập đầu dâng đồ cho Sở Hạo thôi, dường như chẳng có gì thay đổi.
Sở Hạo nhận lấy Tiên Thiên Linh Bảo, thậm chí không thèm nhìn liền nhét vào túi, “Còn gì nữa không?” Vô cùng tự nhiên, cứ như chuyện đương nhiên vậy.
Quan Âm Bồ tát cứ ngây người tại chỗ, trừng mắt nhìn Sở Hạo, “Cái gì? Một kiện Tiên Thiên Linh Bảo còn chưa đủ sao?!” Sở Hạo giật nhẹ khóe miệng, vẻ mặt xem thường, “Tiểu Quan Âm à, chúng ta phải sòng phẳng chứ. Hai món pháp bảo kia là đổi lại hai món bảo vật của ngươi mà ta nhặt được ngoài ý muốn thôi.” “Thế còn tiền công của ta thì sao? Ngươi chẳng phải còn muốn ta khiến Tôn Ngộ Không phản bội Đường Tam Tạng sao? Đó là chuyện lớn vô cùng khó giải quyết đấy nhé!” Quan Âm Bồ tát trừng lớn mắt, “Ớ ớ ớ, hai món bảo vật kia giá trị gấp mười lần bình ngọc và cành dương liễu đấy! Ngươi thế mà lại nói chỉ để đổi hai món pháp bảo đó sao?!” Sở Hạo gật đầu vô cùng nghiêm túc, “Vậy thì chẳng lẽ không phải thế à? Tiểu Quan Âm ngươi sẽ không thật sự cho rằng lấy đồ trong tay ta đơn giản vậy chứ? Ta giúp ngươi cất giữ chúng cũng phải tính phí chứ!” Quan Âm Bồ tát suýt chút nữa tức đến phun ra máu, mẹ nó, chưa từng có ai vô sỉ đến vậy đấy!
Còn muốn phí giữ hộ?
Rõ ràng là ngươi cướp của ta, còn muốn phí giữ hộ à?!
Nếu không phải đánh không lại, bây giờ Quan Âm Bồ tát đã trực tiếp ra tay đánh cho Sở Hạo một trận, để hắn biết uy lực từ bi của Phật.
Đáng tiếc giờ Quan Âm Bồ tát đang bị vùi dưới đất, tự nhiên đã lựa chọn bỏ qua cho Sở Hạo.
Quan Âm Bồ tát sắp khóc đến nơi, buồn rầu nhìn Sở Hạo, “Đế Quân đại nhân, xin ngài đừng trêu ta nữa, ta thật sự không còn gì cả!” “Nếu không, xem như ta chỉ đổi chiếc bình ngọc bằng một kiện Hậu Thiên Chí Bảo, còn kiện Tiên Thiên Linh Bảo coi như tiền làm thêm giờ của ngài đi!” “Ngài đừng nhìn ta như vậy, dù sao ta cũng chẳng còn gì cả, muốn làm gì cũng phải nghe ngài…” Sở Hạo phi lên một cước, lại đột ngột đá Quan Âm Bồ tát xuống đất lần nữa!
“Mẹ nó chứ, õng ẹo như đàn bà, chẳng có chút năng lượng tích cực gì cả!” “Không đúng, ngươi có phải cố tình để ta đá không?” Sở Hạo nhìn Quan Âm Bồ tát nằm dưới đáy hố, ánh mắt đầy vẻ xem thường.
Quan Âm Bồ tát không đáp, ủy khuất nằm dưới hố sâu mười trượng, toàn thân đều muốn tan rã.
Cảnh tượng này, làm người khác nhìn vào cũng có chút hiểu lầm… Sở Hạo đang nghĩ xem có nên đến Tây Thiên tìm Tiểu Như Lai, đòi lại tiền công của mình không.
Dù sao một kiện Tiên Thiên Linh Bảo tuy đủ, nhưng Sở Hạo cũng không cảm thấy đủ cho lắm.
Hơn nữa từ lời của Quan Âm Bồ tát vừa nãy, Sở Hạo nhận ra một chút, Kiếp nạn sắp tới, có lẽ là Tây Thiên cố ý sắp xếp, có lẽ cũng không chỉ là kiếp nạn của Đường Tam Tạng nữa.
Dù sao trên con đường đi Tây Du này, thật ra Đường Tam Tạng chỉ là một ngòi nổ, một ngòi nổ để Tây Thiên có thể can thiệp vào bất kỳ đâu.
Nếu không phải Tây Thiên có điều đặc biệt cầu cạnh, bọn họ cũng không đến nỗi khẩn trương lo lắng như vậy.
Một điểm nữa, Tây Thiên gần đây có lẽ đang gặp chút rắc rối, bằng không đã không hèn mọn như thế, biết rõ Quan Âm Bồ tát không thể chiếm được lợi ích gì trước mặt mình.
Cũng chỉ có thể để Quan Âm Bồ tát ở chỗ này chịu đánh.
Sở Hạo đoán được hai điều này, tâm tư liền rục rịch.
Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, chẳng phải chính là điều chúng ta nên làm sao?
Ngay lúc này, hệ thống nhảy ra!
【Chúc mừng chủ nhân, ngài lại phát hiện ra một chi tiết nhỏ có thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của! Mời hoàn thành nhiệm vụ dưới đây, có thể mở khóa nhánh nhiệm vụ này】 【Nhiệm vụ: khiến Tôn Ngộ Không rời đội Tây Du, trở về Hoa Quả Sơn】 【Phần thưởng: 100.000 công đức】 【Ghi chú: hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ mở ra nhánh nhiệm vụ này, hoàn thành nhiệm vụ này, rút thưởng chắc chắn sẽ nhận được bốn mảnh vỡ chuông Hỗn Độn, đây là mảnh vỡ cuối cùng của chuông Hỗn Độn. Mặt khác, trong bảng thưởng, tùy theo lựa chọn của chủ nhân và tình hình hoàn thành nhiệm vụ, sẽ thêm nhiều bảo vật hơn, kính mong chờ đón】 Sở Hạo ngẩn người, trên mặt bỗng nhiên lộ vẻ mừng như điên, Khá lắm, lại là một nhánh nhiệm vụ lớn nữa!
Lần trước nhánh nhiệm vụ của Trấn Nguyên Tử, đã giúp Sở Hạo trực tiếp có được thực lực Nhị Chuyển Chuẩn Thánh, Tổng cộng phần thưởng nhiệm vụ còn khiến Sở Hạo phát tài một phen.
Lần này, nhiệm vụ đột ngột xuất hiện, còn có phần khoa trương hơn.
Mà lần trước bỏ lỡ khi rút thưởng, không rút được chuông Hỗn Độn, cuối cùng cũng có cơ hội xuất hiện trong tay Sở Hạo, Không đúng, nhìn lời nhắc vừa rồi, là nhất định sẽ rút trúng!
Chính là lần trước rút thưởng không trúng liền cố tình nhét cho Sở Hạo, đúng là lưu manh mà!
Có hệ thống thẳng thắn cho không như thế, Sở Hạo cũng không biết nói gì, chỉ có thể ngậm ngùi chấp nhận đồ hệ thống cho không.
“Thôi thôi, liền miễn cưỡng giúp ngươi Tây Thiên lần này vậy, coi như lòng từ bi của ta.” Sở Hạo nói với Quan Âm Bồ tát dưới đáy hố, trên mặt Sở Hạo tràn đầy vẻ từ bi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận