Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1778 hoa cúc xem, Bách Mục Ma Quân

Chương 1778: Hoa cúc quan, Bách Mục Ma Quân.
Tây thiên, Đại Lôi Âm Tự.
Quan Âm mang theo một đám Nữ Bồ Tát trở về, cũng đem chuyện ở Bàn Tơ Động báo cho Như Lai.
Nghe nói kiếp nạn không bị ảnh hưởng, Như Lai trầm giọng nói: "Lần này kiếp nạn còn cần Quan Âm Tôn Giả đích thân đi làm, phải cực kỳ giám sát, chớ để cho Sở Hạo kia có cơ hội chui chỗ trống."
Như Lai này cũng là bị Sở Hạo làm cho sợ rồi, thậm chí muốn cho Quan Âm xuống phàm trần đi giám sát.
Quan Âm nhận lệnh mang theo Đế Thính rời đi.
Lại nói một bên khác, Đường Tăng sư đồ thấy phía trước có một ngôi lầu các kiểu dáng đạo quán, liền bước nhanh tiến đến, chẳng mấy chốc đã thấy đại môn màu đỏ tươi, trên tấm biển đề ba chữ: Hoa cúc quan.
Tôn Ngộ Không đi lên gõ cửa, lát sau có một Tiên Đồng đi ra, thấy bộ dáng xấu xí này thì giật nảy mình: "Ngươi là yêu quái gì!"
Hắn hô lớn, tỏ vẻ muốn đóng cửa lại.
Đường Tăng vội vàng bước tới chắp tay nói: "Bần tăng từ đông thổ Đại Đường mà đến."
"Hòa thượng Đại Đường?" Tiên Đồng đánh giá Đường Tăng, rồi lại nhìn Tôn Ngộ Không: "Vậy còn bọn họ?"
"Bọn họ là đồ đệ của ta, vị tiểu sư phó này, xin hãy báo với quan chủ, bần tăng có thể xin một bữa cơm chay không." Đường Tăng chắp tay nói.
"Vậy các ngươi vào đi." Tiên Đồng mở cửa đạo quán.
Bốn người đi vào, tới thang lầu, đi đến một đình viện rồi ngồi xuống.
Chẳng mấy chốc, Bách Mục Ma Quân bước ra, người mặc áo bào màu vàng, hắn nở nụ cười, đối với Đường Tăng chắp tay nói: "Nguyên lai là cao tăng Đại Đường, xin mời thượng tọa."
"Không cần đa lễ, bần tăng chỉ muốn xin một bữa cơm chay." Đường Tăng đứng lên nói.
"Thì ra là vậy, cơm chay đã chuẩn bị rồi, xin mấy vị sư phụ chờ một chút." Bách Mục Ma Quân ngồi cạnh Đường Tăng vừa cười vừa nói.
Vẻ ôn hòa kia khiến Đường Tăng sư đồ buông xuống cảnh giác.
Mấy người hàn huyên một hồi, Bách Mục Ma Quân bỗng nhiên đứng lên nói: "Trên đường đi chắc là gian khổ, mấy vị sư phụ chắc khát nước rồi, ta có trà táo đỏ ngon nhất, xin chờ một chút, ta đi lấy cho các vị."
"Vậy làm phiền quan chủ." Đường Tăng chắp tay.
Bách Mục Ma Quân rời đi, vào bên trong thiên điện, đúng lúc gặp bảy nữ yêu tinh cũng đang ở đó.
Hắn ngay trước mặt bảy nữ yêu tinh, lấy ra độc dược đã được chế biến kỹ lưỡng của mình, bỏ vào táo đỏ, rồi đổ vào chén, định pha trà cho Đường Tăng uống.
Thấy vậy, nhện tinh tỷ tỷ vội nói: "Sư huynh, độc dược này của huynh uy lực cực lớn, chẳng lẽ huynh muốn độc chết Đường Tăng đó sao?"
Sở Hạo chỉ bảo các nàng tới đây cầu viện, cũng muốn các nàng làm điều thiện, các nàng tự nhiên không muốn trơ mắt nhìn sư huynh hạ độc hại người.
"Sư muội, sư huynh làm vậy là đang báo thù cho các ngươi đấy." Bách Mục Ma Quân thành thật nói.
"Thế nhưng sư huynh, chỉ cần trừng trị một chút là được, đâu cần phải hại người tính mạng." nhện tinh tỷ tỷ nói.
Nàng biết Bách Mục Ma Quân luyện dược nhất lưu, độc dược này nếu Đường Tăng sư đồ uống vào, cho dù là Chuẩn Thánh cũng sẽ bị trúng độc, huống chi là thân thể phàm thai.
"Ấy, sư muội lẽ nào các ngươi không biết thịt Đường Tăng có thể giúp trường sinh bất lão sao? Đến lúc đó sư huynh hạ độc được bọn chúng, giết Đường Tăng, rồi sư huynh muội chúng ta cùng nhau chia thịt ăn." Bách Mục Ma Quân lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Đó mới là mục đích thật sự của hắn, còn chuyện báo thù chỉ là nhân tiện thôi.
Dù sao thịt Đường Tăng có sức hấp dẫn thật sự quá lớn.
Bảy nữ yêu tinh còn muốn ngăn cản, nhưng Bách Mục Ma Quân lại tức giận nói: "Sư muội, sư huynh đối xử với các ngươi như vậy, mà các ngươi còn liên tục ngăn cản, thật làm ta lạnh lòng mà!"
Nghe vậy, bảy nhện tinh lập tức không dám ngăn cản nữa, các nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Bách Mục Ma Quân hạ độc, trao đổi ánh mắt với nhau, đang nghĩ cách khác.
Một bên khác, Sở Hạo đã chế biến xong chân thân Thử Lam Bà Bồ Tát thành một nồi canh gà thơm phức, canh này cực kỳ nồng nàn, linh lực dồi dào, uống một ngụm thì việc tăng lên cảnh giới cực kỳ hiệu quả.
Sở Hạo húp một ngụm, lập tức cảm thấy linh lực tăng vọt, cảnh giới cũng có chút buông lỏng.
"Canh ngon." Sở Hạo thỏa mãn nói.
Bỗng nhiên hắn nhớ tới Đường Tăng bọn họ còn đang chờ mình, dự định để bọn họ tới uống canh.
Thế là hắn lại làm một kết giới, sau đó hóa thành một đạo lưu quang đi đến vị trí lúc trước, thì thấy Đường Tăng sư đồ đã không còn ở đó.
Hắn lập tức gọi Thổ Địa công, mới biết được bọn họ đã đi tới Hoa cúc quan.
Đối với Hoa cúc quan, Sở Hạo tự nhiên là biết, quan chủ Bách Mục Ma Quân kia là sư huynh của lũ nhện tinh, am hiểu hạ độc, nếu bị trúng độc của hắn, thì cho dù là Chuẩn Thánh cũng khó chống đỡ.
Hắn mải nấu canh nên trong lúc nhất thời quên mất chuyện này, nếu Đường Tăng bọn họ trúng độc, mình còn phải đi tìm thuốc giải, vội vàng súc địa thành thốn đi về phía Hoa cúc quan.
Một bên khác, Quan Âm và Đế Thính nhận lệnh của Như Lai, cũng đi tới Hoa cúc quan, bọn họ đến để giám sát tốt Đường Tăng và những người khác.
Bọn họ tới đây chủ yếu là muốn kéo Sở Hạo đi, để đề phòng làm loạn kế hoạch.
Vừa mới đến, bọn họ đã thấy một bóng người đi vào Hoa cúc quan, chính là Sở Hạo.
Giờ phút này Sở Hạo đã xuất hiện ngay bên cạnh Đường Tăng.
"Tiên Quân?" Đường Tăng giật nảy mình, còn tưởng là yêu quái.
Sở Hạo ngồi xuống, hỏi: "Quan chủ đâu?"
"Lão đại, quan chủ đang chuẩn bị cơm chay, vừa rồi nói muốn pha trà cho chúng ta, nhưng vẫn chưa đưa tới." Trư Bát Giới nằm nhoài trên bàn nói.
Nghe tới trà, Sở Hạo trầm tư.
"Sở Hạo, ngươi có thể ra đây một chuyến không?" Lúc này Quan Âm đã đi tới bên ngoài quan, truyền âm với Sở Hạo.
"Chuyện gì?" Sở Hạo hỏi.
"Có một số việc muốn cùng ngươi bàn bạc." Quan Âm tiếp tục truyền âm.
Nghe vậy, Sở Hạo hơi chột dạ, cảm thấy có điều không ổn.
Đúng lúc đó, Bách Mục Ma Quân bưng trà nóng đi tới, thấy thêm người thì ngẩn người, rồi lập tức cười nói: "Thì ra còn có một vị sư phụ, ta chỉ chuẩn bị bốn chén trà, đợi ta đi lấy ngay."
Nói rồi, hắn đặt trà xuống, sau đó quay người đi.
Thấy trà nóng, Trư Bát Giới đang khát khô cả miệng lập tức cầm lấy một chén.
Sau đó Sở Hạo trừng mắt liếc hắn, thân thể của hắn run lên, liền đưa chén trà trong tay tới trước mặt Sở Hạo.
Sở Hạo không nói gì, hắn hơi giơ tay, thu hết cả bốn chén nước trà vào túi, sau đó lấy ra hai chiếc chén lớn, đổ hết vào trong đó.
"Ta đi một chút rồi về, lát nữa các ngươi cứ làm như đã uống hết rồi." Sở Hạo nói.
"Nhưng mà lão đại." Trư Bát Giới rất muốn nói mình còn chưa được uống đâu.
"Ngươi đồ ngốc này, Sở Hạo huynh đệ chắc chắn có ý của mình." Tôn Ngộ Không nghiêm nghị nói, vừa rồi hắn đã cảm thấy trà có gì đó không ổn.
Lúc này, Sở Hạo cầm hai chén trà lớn đi ra ngoài.
"Quan Âm đại sĩ, có chuyện gì vậy, tới uống trà này." Sở Hạo thấy Quan Âm và Đế Thính, cười đưa trà tới.
Quan Âm trong lúc nhất thời cũng chưa kịp phản ứng, bèn nhận lấy.
Đế Thính đứng bên cạnh nhìn hai người mỗi người một chén, còn mình thì bị bỏ rơi, liền lập tức bất mãn nói: "Ngục Thần, chẳng lẽ ngươi chỉ chuẩn bị có hai chén sao?"
Sở Hạo ngượng ngùng nói: "Ta còn tưởng chỉ có Quan Âm đại sĩ một mình thôi chứ, vậy thôi đi, ta cho ngươi chén này."
Nói rồi đưa tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận