Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 720: chấp pháp đại điện cái ghế, chỉ có cẩu tài sẽ ngồi

Giờ phút này, Văn Thù Bồ Tát cùng Phổ Hiền Bồ Tát không thể nói là không phách lối. Các nàng tự cho mình là đặc sứ được Tây Thiên phái tới, thuộc hàng người trên người, lại thêm lần này trước khi đi, Như Lai Phật Tổ còn đặc biệt dặn dò, nhất định không được làm Tây Thiên mất mặt. Cho nên, lúc này Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát đơn giản không thể quá hưng phấn. Nhất là vừa nghĩ đến trước đó bị Sở Hạo đủ kiểu sỉ nhục, hôm nay chấp pháp đại điện mở cửa, trước mắt trọng yếu như vậy, nếu có thể làm cho Sở Hạo nghẹn khuất, vậy coi như báo thù rửa hận! Mà lại, càng làm các nàng thêm hưng phấn và kích động chính là, bên ngoài bọn yêu quái này, tựa hồ vì bọn nàng mà đến, đã sớm nghênh đón, ngươi xem cái dáng vẻ đầu rạp xuống đất, cung kính khiêm tốn kia, tựa như là đang quỳ bái Thánh Nhân bình thường, điều này tất nhiên là do đoàn sứ giả Tây Thiên bọn ta có mặt mũi lớn! Chẳng lẽ còn có thể là vì trong chấp pháp đại điện có Thánh Nhân sao? Tự nhiên là không có khả năng.
Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát càng thêm phách lối, chính là bởi vì được đám yêu quái cúi đầu hoan nghênh, khiến các nàng đủ can đảm. Quan Âm Bồ Tát lại càng cảm nhận được một loại dự cảm bất tường, khi đi đứng, cẩn thận từng li từng tí, không dám giống các nàng phách lối như vậy. Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát nhìn lại, không khỏi cười nhạo, “Quan Âm đại sĩ sao lại rụt rè vậy, thật không biết ngươi đang sợ cái gì?” "Mặc kệ nàng, chúng ta cứ đi vào, chúng ta là đến với danh nghĩa Tây Thiên, chấp pháp đại điện hẳn phải đối đãi với chúng ta như khách quý, có gì mà phải sợ?"
Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát nghênh ngang bước tới, không hề thu liễm khí tức Đại La Kim Tiên cường đại của mình! Các nàng chính là muốn cho người trong chấp pháp đại điện biết, đoàn sứ giả Tây Thiên đã đến! Đám yêu quái bên ngoài thấy vậy vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, “Tây Thiên đây là phái hai kẻ ngốc tới gây hấn sao? Chẳng lẽ các nàng không biết bây giờ trong chấp pháp đại điện khách quý chật nhà, bạn tốt như mây à?" “Đây là Phổ Hiền Bồ Tát trong Tam đại sĩ Tây Thiên, đến cùng ai cho các nàng dũng khí?” “Thật muốn xem bộ dạng các nàng bị đánh bay...”
Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát tựa hồ cố ý muốn cho đám yêu quái thấy một chút sự cường đại của Tây Thiên, tùy tiện liền phái đến hai Đại La Kim Tiên cùng một nửa bước Chuẩn Thánh đến. Trong lòng các nàng cơ bản khẳng định, ở trong chấp pháp đại điện này về cơ bản không tìm được người nào mạnh hơn các nàng, cho nên bọn họ phách lối một chút cũng không sao. Thậm chí, vì thể hiện địa vị không ngang hàng của Tây Thiên đối với chấp pháp đại điện, Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát nghênh ngang đắc ý nhìn thấy ghế ở cửa chấp pháp đại điện, trực tiếp đạp bay một cước, miệng ngạo mạn nói: "Ghế của chấp pháp đại điện, chỉ có cẩu tài mới ngồi, chúng ta là Bồ Tát tôn quý vô thượng của Tây Thiên, chấp pháp đại điện không xứng!" “Lời ấy không sai, chỉ có loại ti tiện dơ bẩn mới có thể ngồi những ghế này, buồn cười!”
Hai chiếc ghế bị đá bay, hung hăng bay ra ngoài với tốc độ cực nhanh! Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát mắt theo chiếc ghế bay lượn mà đi, các nàng rất mong chờ cảnh hai chiếc ghế nện vào chấp pháp đại điện, vỡ tan thành từng mảnh, khi đó nhất định là bộ dạng biệt khuất, hậm hực của đám người trong chấp pháp đại điện. Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát nghĩ đến đây, liền vô cùng vui vẻ! Trong lòng các nàng nổi lên ngọn lửa càn rỡ, các nàng lần đầu tiên trải nghiệm loại khoái cảm ngông cuồng này. Thì ra Sở Hạo khi trước ở Tây Thiên ngang ngược, trong lòng là sảng khoái như vậy nha! Sự khoái cảm chợt lóe lên trong lòng các nàng, nếu không có ai ngăn cản thì sau này tất nhiên sẽ càng thêm phóng túng.
Nhưng mà, chỉ trong một cái nháy mắt, nụ cười trên mặt hai người đột nhiên cứng đờ. Hai chiếc ghế đang bay ngược lên không trung bỗng nhiên bị người khác đón lấy. Tử Kim Long Hoàng cười ha hả đem ghế đặt xuống, ngồi xuống, “Ha ha ha ha, cuối cùng cũng có ghế để ngồi.” Một chiếc ghế khác được Thông Thiên Giáo Chủ bắt được, nụ cười của Thông Thiên Giáo Chủ cứng ngắc muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, chỉ là cười như không cười nói: “Bản giáo chủ còn tưởng ai đang phát ngôn bừa bãi ở ngoài, thì ra là hai tên sư chất bất tài của ta a!” Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát giờ phút này nhìn vào trong hành lang của chấp pháp đại điện, vẻ mặt như nhìn thấy quỷ! Gặp quỷ còn chưa kinh khủng bằng như thế này, gặp Thánh Nhân mới kinh khủng! Hơn nữa, còn là một lần gặp hai vị Thánh Nhân, một vị dự khuyết Thánh Nhân!
Giờ phút này, trong hành lang chấp pháp đại điện, một loạt ghế được đặt ra, trên ghế là những người mà các nàng cả đời này chỉ có thể ngưỡng vọng: Ngọc Hoàng Đại Đế, Tử Vi Đại Đế, Trường Sinh Đại Đế, Thanh Hoa Đại Đế, bốn vị Đại Đế, lạnh lùng nhìn chằm chằm các nàng: "Vừa rồi là các ngươi nói muốn cho chúng ta biết chữ 'chết' viết như thế nào sao?" “Thật là nực cười, ta vốn tưởng Tây Thiên sẽ không giở trò bẩn thỉu, không ngờ trong ngày khai trương chấp pháp đại điện lại ngang ngược như vậy? Là ta đã nghĩ tốt cho bọn chúng quá rồi.”
Sắc mặt của Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát trong nháy mắt liền đỏ bừng thành màu gan heo. Xong rồi, bốn vị lão đại mạnh nhất của Thiên Đình lại ngồi ở đây, thế này mẹ nó trực tiếp là đâm đầu vào họng súng a! Trong lòng Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát hối hận, dần dần xông lên não. Trấn Nguyên Tử cau mày, một mặt không vui liếc các nàng một cái, lắc đầu, “500 năm trước, ta cùng Lan Bồn hội họp, các ngươi Tây Thiên một câu từ bi trong lòng, một câu phổ độ chúng sinh, sao lại không thấy Tây Thiên các ngươi bộ mặt xấu xí như vậy?" "Xem ra, ta cần phải xem lại bộ mặt của Tây Thiên." Hai vị Bồ Tát lúc đó có chút chân nhũn ra. Xong rồi, mất bao công sức tạo dựng nên diện mạo từ bi, giờ bị chính mình đá vỡ tan tành!
Trấn Nguyên Đại Tiên, đây chính là siêu cấp cường giả mà Tây Thiên dốc hết sức cũng muốn lôi kéo, thậm chí cả hai vị còn một mực dặn dò đừng gây hấn, bây giờ thì sao, chẳng những là trở mặt, còn trực tiếp đá cái ghế vào mặt người ta! Thế này thì thôi rồi, Tây Thiên mất cơ hội kết giao minh hữu, mà lại, nếu nhớ không lầm, bước tiếp theo hình như là trang viên Vạn Thọ của Trấn Nguyên Đại Tiên, đắc tội Trấn Nguyên Đại Tiên ở chỗ này, tuyệt đối là tự chui đầu vào rọ! Hai vị Bồ Tát bắt đầu chân nhũn ra, mắt có chút choáng váng. Mà khi các nàng nhìn thấy người tiếp theo, càng kinh hãi thất sắc: “Sư bá!”
Thái Thượng Lão Quân mặt trầm xuống, trên mặt lại toàn là vẻ băng lãnh: "Tốt tốt tốt! Nguyên Thủy Thiên Tôn dạy dỗ hảo đồ đệ, ghế của chấp pháp đại điện, chỉ có cẩu tài mới ngồi?" “Xem ra Tây Thiên các ngươi thật là lợi hại, khi sư diệt tổ quả thật là bản năng của Tây Thiên các ngươi, tốt, phi thường tốt!” Văn Thù Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát lúc đó liền không nhịn được, đầu gối mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống đất. Đầu trống rỗng, môi run rẩy. Xong xong, lần này quan tài cũng không cần dùng đến tơ vàng gỗ! Trong khi các nàng tiếp tục nhìn sang bên cạnh, đã thấy Thông Thiên Giáo Chủ đang đằng đằng sát khí nhìn các nàng: “Sư huynh, xem ra chúng ta cần phải đến Tây Thiên một chuyến, bôi nhọ Chư Thiên Thánh Nhân như vậy, sao có thể nhịn được?”
Thái Thượng Lão Quân ban đầu còn có chút khúc mắc với Thông Thiên Giáo Chủ, nhưng về chuyện này thì Thái Thượng Lão Quân không chút do dự gật đầu: “Ta đồng ý!” Trấn Nguyên Tử: “Bần đạo cũng đi.” Kim Ninh: “Thêm ta một người.” Tử Kim Long Hoàng: “Ta quen đường, ta đến dẫn đường!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận