Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1299 Sở Hạo: việc này ta quen, lật hắn chỗ ngồi dưới đáy

Chương 1299 Sở Hạo: việc này ta quen, lật chỗ ngồi dưới đáy của hắn “Mộc táng!” Đường Tam Tạng thoắt một cái, đi đến trước mặt Tiểu Yêu có thực lực mạnh nhất. Một giây sau, tiểu yêu kia liền ngã xuống đất, chết không thể chết thêm. Mà trên t·hi t·hể của tiểu yêu kia, cũng có chút ánh sáng linh quang tràn vào trong cơ thể Đường Tam Tạng. Đường Tam Tạng hấp thu chất dinh dưỡng từ t·hi t·hể Tiểu Yêu, trên thân tản ra ma khí thần thánh, quả nhiên là một ma tăng bề ngoài, khiến đám tiểu yêu ở đây sợ đến phát khóc! Bọn hắn làm gì thấy qua cảnh tượng này, từ trước đến giờ chỉ có yêu quái bọn chúng ăn người, chứ có ai ăn yêu quái đâu chứ! Mà Đường Tam Tạng vừa ra tay, lại làm cho bọn họ càng thêm cảm nhận được sự hoảng sợ, đây tuyệt đối không phải lực lượng mà người có thể có được, rõ ràng trên thân không có chút linh khí nào, nhưng một quyền kia lại trực tiếp oanh s·á·t một tên yêu quái mạnh mẽ cảnh giới Thiên Tiên! Thực lực này, cho dù có phóng đến Thiên Đình làm Thiên Vương cũng là dư sức! Chúng tiểu yêu đều muốn chạy, nhưng khi chúng quay đầu lại thì đột nhiên sợ đến choáng váng. “Ngọa tào, đứa nhược trí nào đóng cửa lại thế? Còn khóa lại nữa? Ngại chết không đủ nhanh đúng không!” “Cửa này là đặc chế mà, cho dù chúng ta cũng không mở ra được, đáng c·hết, chìa khóa đâu? Chìa khóa ở trên tay ai?!” “Chìa khóa ở trên người huynh đệ mạnh nhất đã nằm xuống... Bây giờ chìa khóa chắc là ở dưới chân Đường Tam Tạng, ai đi nhặt giúp một chút? Cảm ơn.” “Bây giờ nó bị đ·ạ·p nát rồi, có đ·á·n·h c·h·ế·t ta cũng chịu, cảm ơn.” “Chạy không được, đ·á·n·h thôi!” “Xông lên a! Hắn chỉ có một mình, hôm nay ngươi không chết thì là ta vong!” Đám tiểu yêu cũng rất quyết đoán, bọn chúng nhanh chóng hiểu rõ, hiện tại cửa Hỏa Vân Động không biết bị đứa nhược trí nào đóng, lại còn khóa trái, biện pháp duy nhất hiện tại chính là đ·á·n·h bại Đường Tam Tạng! Chỉ có như vậy, bọn chúng mới có đường sống! Giờ phút này, tất cả đám tiểu yêu đều phảng phất như tìm được chủ tâm, bọn chúng đã nhặt lại được sĩ khí tan rã cuối cùng. Cái gọi là ai binh tất thắng, bọn chúng tuy thực lực hơi kém một chút, nhưng Đường Tam Tạng chỉ có một mình, mà bọn chúng lại đông như vậy. Hơn nữa, quan trọng nhất là, hiện tại bọn chúng đã không có đường lui, chiến đấu có cơ hội! Giờ khắc này, tất cả Tiểu Yêu đều tràn đầy vẻ ngoan lệ. “Nếu không ra được, chỉ có thể liều m·ạ·n·g một lần!” “Chúng ta ăn t·h·ị·t người, uống m·á·u người, mặc da người, sao phải sợ một hòa thượng da trắng thịt mềm chứ?!” “Đúng vậy, tuyệt đối không đầu hàng, xuất kích! Để hòa thượng phàm nhân này biết sự lợi hại của chúng ta!” Ước chừng sau mười giây, Đường Tam Tạng ngồi trên đống t·hi cốt cao ngất, cười dữ tợn, “Đến a, tiếp tục a, các ngươi càng giãy giụa bần tăng càng hưng phấn!” Đám tiểu yêu đều khóc lóc đào ở cửa ra vào, cả người dơ dáy, sợ đến mặt tái mét, thật sự là sợ đến vỡ m·ậ·t rồi. Có trời mới biết mười giây vừa rồi bọn chúng đã trải qua chuyện gì! Hòa thượng kia, không phải đã nói là hòa thượng Đường triều tay trói gà không chặt hay sao, vậy mà hắn lại đại uy t·h·i·ê·n Long! Đại uy t·h·i·ê·n Long của hắn thật mạnh mẽ! Một chiêu Thần Long bãi vĩ trực tiếp xử lý một phần ba tiểu yêu quái! Thế này thì còn đ·á·n·h cái gì nữa? Có thời gian đó tự mình đi làm bia mộ không thơm hơn sao? Đám tiểu yêu đào ở cửa ra vào, khóc rống gọi la, “Mở cửa ra đi, thả ta ra ngoài!” “Ta muốn về nhà, ta muốn tìm mẹ......” “Ô ô ô ô...... Hòa thượng này vô địch thuộc loại, mau thả ta ra ngoài!” Đát...... Đường Tam Tạng bước từng bước chân nặng nề, như ma quỷ chậm rãi đi về phía đám tiểu yêu. Những tiểu yêu kia nghe thấy âm thanh này, càng như nghe thấy tiếng bước chân của ma quỷ đòi m·ạ·n·g, càng thêm thê lương đào vào cửa, muốn trốn khỏi địa ngục trần gian này. Nhưng giờ phút này, cánh cửa cường đại của Hỏa Vân Động liền phát huy tác dụng, cho dù là tất cả yêu quái còn lại cùng nhau công kích cửa chính, cửa lớn vẫn không hề nhúc nhích, thậm chí một tiếng vang cũng không có. Mà cái khóa kia cũng vô cùng kiên cố, dù có phải nhận công kích mạnh đến đâu cũng không hề hấn gì. Giờ phút này, Đường Tam Tạng từ phía sau đám tiểu yêu chậm rãi đi đến, giọng nói lạnh lẽo như ma quỷ gõ cửa, “Không cần giãy giụa nữa, các ngươi đã không......” Đây không phải một kiểu uy h·i·ế·p, đây là một lời tuyên án. Đã thấy Đường Tam Tạng bỗng hóa thành một đạo t·i·ê·m điện, g·i·ế·t vào đám Tiểu Yêu. Hình ảnh chém gi·ế·t t·à·n nhẫn, không cần phải nói rõ. Đến khi Đường Tam Tạng tiêu diệt xong đám Tiểu Yêu này, cũng chỉ mới qua vài chục hơi thở. Đường Tam Tạng đứng tại chỗ, trên mặt toàn là vẻ khinh bỉ. Mấy con mèo ba chân yêu quái này, thật sự quá xem thường ta rồi! Nếu không phải thực lực của Hồng Hài Nhi quá mạnh, Đường Tam Tạng sớm đã đấu với Hồng Hài Nhi một trận! Sau khi tiêu diệt tất cả yêu quái, Đường Tam Tạng cũng muốn mở cửa ra ngoài, hắn biết Tôn Ngộ Không đang vì cứu mình mà lâm vào chiến đấu, hơn nữa có cường giả Tây Thiên nhìn chằm chằm, rất có thể Tôn Ngộ Không sẽ không làm được gì. Cho dù Đường Tam Tạng ra ngoài, cũng nhất định không thể đối kháng được với đám cường giả Tây Thiên đó. Nhưng cái gì cũng không làm, hiển nhiên không phải là tính cách của Đường Tam Tạng. Hơn nữa, dù bên Tây Thiên có cường giả nhìn xem, nhưng Đường Tam Tạng tin chắc Sở Hạo nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn! Tiên Quân là người như thế nào chứ? Mấy con cá c·h·ết tôm nát của Tây Thiên kia có thể làm gì được chứ? Đường Tam Tạng vĩnh viễn ghi nhớ đạo lý Sở Hạo đã dạy mình: Phật p·h·á·p chân chính, là dưới thiết quyền chính nghĩa! Hiện tại Đường Tam Tạng muốn ra ngoài đánh nhau với Hồng Hài Nhi! Nhưng cho dù là Đường Tam Tạng, cũng thử hồi lâu cũng không mở được cửa lớn kia. Mà chìa khóa vừa rồi cũng đã bị Đường Tam Tạng dẫm nát, Đường Tam Tạng giật giật khóe miệng. “Việc này phải làm thế nào đây? Nếu như ta mạnh hơn một chút, thì có thể trực tiếp đ·á·n·h mở......” Đường Tam Tạng dù đã có thể dễ dàng c·h·é·m gi·ế·t cường giả siêu cấp thể tu Thiên Tiên, nhưng vẫn không làm gì được cánh cửa này. Nếu ngay cả cánh cửa này cũng không thể đ·á·n·h n·ổ, thì dựa vào cái gì mà giúp đỡ Tôn Ngộ Không đây? Đúng lúc Đường Tam Tạng đang do dự, chợt nghe được bên tai truyền đến một giọng nói quen thuộc, “Bình thường trong tình huống này, ngươi hãy tìm dưới đáy chỗ ngồi của Yêu Vương xem, vạn nhất có kinh hỉ gì đó thì sao?” Đường Tam Tạng ngẩn người một chút, lập tức mừng rỡ. Giọng nói này là của Sở Hạo! Tuy Sở Hạo không có ở đây, chỉ đứng nhìn trận chiến từ xa trên trời cao. Sở Hạo chỉ cảm thấy Hồng Hài Nhi hẳn là đã lấy được bảo vật của Tây Thiên, dù sao mấy cỗ xe lửa kia không giống như là bảo vật của Yêu tộc. Nhưng tất cả chỉ là phỏng đoán của Sở Hạo, thậm chí Sở Hạo còn không biết trong hang động của Hồng Hài Nhi rốt cuộc có cái gì. Nhưng Sở Hạo lại có thể bằng kinh nghiệm thám hiểm tìm bảo phong phú của mình mà đoán mù ra nơi t·à·ng bảo của Hồng Hài Nhi. Thậm chí Sở Hạo có thể khẳng định là chắc chắn có, nhất định là ở chỗ đó! Ra tay một phát là thấy rõ trình độ chuyên nghiệp! Đường Tam Tạng cảm động không gì sánh bằng, “Tiên Quân phù hộ, Tiên Quân phù hộ!” Quả nhiên, Sở Hạo vẫn luôn phù hộ cho thế gian vạn vật! Đường Tam Tạng không nói hai lời, trực tiếp đi tìm chỗ dưới ghế ngồi của Hồng Hài Nhi. Không lật không sao, vừa lật lên thì châu quang bảo khí, bắn lên tận trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận