Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1374 thái độ muốn phách lối, hiểu? Tây Du khôi phục

Chương 1374: Thái độ muốn phách lối, hiểu chưa?
Tây Du khôi phục.
Tam Đại Tiên trầm mặc, trong nhất thời khiến Sở Hạo xấu hổ vô cùng!
Trong lòng Sở Hạo vô cùng bực bội, ta mẹ nó đường đường một Tiên Quân đẹp trai, thiện lương lại bị người hiểu lầm thành một tên ma quỷ giết người như ngóe?!
Rốt cuộc là ai muốn hãm hại ta vậy!
Chắc chắn là Tây Thiên, luôn ở sau lưng hãm hại ta, sau này có cơ hội sẽ đem cái trung ương sa bà thế giới của bọn hắn đuổi tận giết tuyệt, để bọn hắn không còn cách nào đặt điều nói xấu ta.
Sở Hạo hít sâu một hơi, lại hết sức thoải mái nói: “Các ngươi yên tâm, ta không có nhiệm vụ gì cho các ngươi, chỉ là ta thấy Tây Thiên ngứa mắt mà thôi.”
“Nếu nói là có yêu cầu gì thì ta mong các ngươi sau này phải mạnh mẽ lên, nhất là khi đối mặt với người Tây Thiên. Hiện tại các ngươi là người của chấp pháp đại điện, nếu khi đối mặt với Tây Thiên mà sợ hãi thì sẽ làm mất mặt chấp pháp đại điện ta, nên các ngươi phải có khí phách một chút, hiểu chưa?”
“Cứ yên tâm mà phách lối, có chuyện gì xảy ra cứ đưa lệnh bài ra, chấp pháp đại điện của ta sẽ đứng ra gánh hết cho các ngươi!”
Sở Hạo vừa nói xong, Tam Đại Tiên lại một lần nữa rơi vào rung động.
Đây là nhiệm vụ gì vậy? Bọn họ từ trước đến nay chưa từng nghe nói có một cái nhiệm vụ nào là đi phách lối cả.
Sở Hạo thấy Tam Đại Tiên vẫn còn bộ dáng ngơ ngác, không khỏi liếc mắt một cái, “Phách lối, phách lối không hiểu sao? Đối với Tây Thiên cứ phải ngang ngược, bọn chúng thích kiểu này, đừng nể mặt bọn chúng, rõ chưa?!”
Tam Đại Tiên thấy Sở Hạo mạnh mẽ như vậy thì liên tục gật đầu, “Hiểu rồi, hiểu rồi.”
Đại khái, chính là giống như bộ dạng hiện tại của Tiên Quân vậy đi.
Sở Hạo chợt nhớ ra, lấy ra một hộp ngọc đưa cho Tam Đại Tiên, dặn dò: “Nếu đến một khắc cuối cùng mà các ngươi thực sự không có biện pháp nào, cần phải sắc phong quốc giáo thì dùng vật này để hóa giải, Xa Trì Quốc nhất định không được nhận sự uy hiếp của Tây Phương Giáo.”
Tam Đại Tiên ngoan ngoãn gật đầu, Hổ Lực Đại Tiên ôm hộp ngọc, nâng niu cất vào trong ngực.
Sở Hạo thấy vậy thì lại chỉ điểm bọn họ một chút, sau đó mới nghênh ngang rời đi.
Việc chỉ dẫn Tam Đại Tiên chỉ cần điểm đến là dừng, dù sao cuối cùng vẫn phải xem Tây Thiên ra chiêu gì.
Đến khi Sở Hạo đi rồi, Tam Đại Tiên vẫn đứng im trong đạo quan rất lâu, ba người nhìn nhau.
Đến giờ bọn họ vẫn cảm thấy mọi chuyện tựa như ảo mộng, giống như đang ở trong mơ vậy,
Nhưng lệnh bài chấp pháp đại điện trên tay lại trĩu nặng như vậy, làm cho bọn họ cảm thấy một sức mạnh vô tận.
Lệnh bài chấp pháp đại điện là thật, việc bọn họ gia nhập chấp pháp đại điện cũng là thật!
Tất cả, đều là thật!
Bây giờ bọn họ là người của chấp pháp đại điện, thế lực mới nổi trong Tam Giới Lục Đạo!
Sau này, dù Tây Thiên có phách lối thế nào cũng không có cách nào uy hiếp được bọn họ!
Mặc dù mấy ngày trước bọn họ mới bị Tây Thiên đủ kiểu uy hiếp, nói nếu như không nghe lời sẽ chết không toàn thây,
Trước đó bọn họ sẽ còn cảm thấy sợ hãi, nhưng bây giờ bọn họ đột nhiên đã có sức mạnh!
Bọn họ hận không thể cầm ngay khối lệnh bài này đi tìm cái tên Bồ Tát phách lối kia, đè hắn xuống đất bạo chùy một trận!
Tam Đại Tiên ở trong đạo quan hưng phấn kích động một hồi lâu, mãi đến quá nửa ngày mới bình tĩnh lại.
Bất quá, sau khi tỉnh táo lại thì Tam Đại Tiên bỗng nhiên có chút nghi hoặc, “Nhưng mà, Tây Du bây giờ do Tây Thiên khống chế, vậy chúng ta làm sao để tránh khỏi cái đám thỉnh kinh bốn người kia?”
“Ha, ta có biện pháp.”
“Đại ca, ngươi đúng là quá cẩn thận, cứ mạnh dạn lên một chút đi, hiện tại chúng ta là người của chấp pháp đại điện rồi!”
“Đúng vậy, ngay cả Tây Thiên cũng không làm gì được chúng ta.”
“Có lý, ba huynh đệ chúng ta xem như cũng đã có chỗ dựa vững chắc rồi, đi, theo ta đi tìm quốc vương.”
Chuyện của Tam Đại Tiên, tạm gác lại không nhắc tới.
Lại nói, Tây Thiên lấy được đại hoàn đan kia thì nhanh chóng bắt đầu khôi phục nhục thân cho Đường Tam Tạng.
Lần này cũng coi như đã quen việc,
Hơn nữa, lần này chư Phật đồng loạt ra tay, để giúp Đường Tam Tạng thanh trừ ma khí trên người.
Nhưng mà, chuyện này chỉ có thể giới hạn trên thân thể mà thôi.
Khi nhìn thấy ma khí đã xâm nhập chân linh của Đường Tam Tạng, ngay cả Như Lai Phật Tổ cũng phải nhức đầu, “Ma khí này đã vào chân linh, e là đã ảnh hưởng đến căn cơ của Kim Thiền Tử rồi, chúng ta làm cách nào cũng không thể trừ hết được.”
“Trừ phi, giữ hắn ở đây một năm, mời lão sư đến mới có thể tẩy thoát, nhưng hiện tại đã không còn thời gian...”
“Thôi thôi, Quan Âm đại sĩ, lát nữa ngươi hãy mang Đường Tam Tạng quay về Tây Du, ma khí này của hắn chắc là tạm thời không gây ra chuyện gì, chắc vậy.”
Như Lai Phật Tổ thật sự là không biết xử lý ra sao, giữ Đường Tam Tạng ở đây một năm thì Tây Du cũng đã xong rồi, chắc chắn là không tẩy trừ được nữa.
Lo lắng chuyện khẩn cấp, hiển nhiên là phải đi Tây Du trước, dù sao đi đến nơi Đường Tam Tạng có chết hay không cũng không sao.
Hơn nữa, mấu chốt là kiếp nạn tiếp theo ở Xa Trì Quốc chính là kiếp nạn mà Tây Thiên cực kỳ coi trọng.
Lúc trước Tây Thiên chỉ toàn bị thế giới lưu ly hủy diệt, khí vận rơi xuống một thành, cực kỳ suy yếu, rất cần cái Xa Trì Quốc này để bù đắp khí vận cho Tây Thiên.
Nếu Xa Trì Quốc quy y thì những nước không tín ngưỡng khác ở Tây Ngưu Hạ Châu cũng sẽ ngoan ngoãn thờ phụng Tây Phương Giáo, đây chính là kiếp nạn nghịch tập quan trọng của Tây Phương Giáo.
Vì chuyện này, Tây Thiên đã sớm sai Quan Âm Bồ Tát xuống dưới gõ Tam Đại Tiên, hơn nữa còn để Quan Âm Bồ Tát trong thời gian này phải nhìn chằm chằm vào Xa Trì Quốc.
Mặc dù nói hiện tại Quan Âm Bồ Tát bị triệu hồi về làm nhiệm vụ, nhưng bất quá cũng chỉ là chuyện trong nửa canh giờ, rất nhanh nàng sẽ trở về.
Nửa canh giờ này Sở Hạo chắc chắn không làm được chuyện gì, Xa Trì Quốc này đã có Tây Thiên bố trí suốt hai mươi năm, sẽ không có chuyện gì xảy ra, chắc là vậy...
Như Lai Phật Tổ luôn cảm thấy mí mắt trái của mình cứ nhảy liên hồi, lúc này Như Lai Phật Tổ ra lệnh: “Mắt trái nhảy tài, mắt phải nhảy tai, điềm này có vẻ không tốt… Tê... Đại sĩ, hay là ngươi bây giờ lập tức sắp xếp đưa Đường Tam Tạng quay về Tây Du đi, ta sợ có chuyện gì xảy ra. Còn nữa Khổng Tước Đại Minh Vương, phiền ngươi đến Xa Trì Quốc trông chừng, tuyệt đối không thể để cho tên ngục thần kia gây ra chuyện gì!”
Tuy nói là có chút mê tín, nhưng lần này Như Lai Phật Tổ là tin thật, hơn nữa còn tin tuyệt đối!
Hắn cũng không muốn lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Khổng Tước Đại Minh Vương cùng Quan Âm Bồ Tát nhận lệnh, nhanh chóng lên đường.
“Phật Tổ phù hộ, Tây Du Tây Du không có việc gì.” Như Lai Phật Tổ cầu khẩn...
Khổng Tước Đại Minh Vương cùng Quan Âm Bồ Tát tự nhiên là lập tức đi sắp xếp công việc mà Như Lai Phật Tổ đã giao.
Quan Âm Bồ Tát đưa Đường Tam Tạng trở về đội ngũ ở Tây Du, dặn dò thêm vài câu rồi rời đi.
Đường Tam Tạng tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu óc vô cùng minh mẫn, như thể vừa ngủ một giấc thật dài, dài đến mức cảm giác cả mệnh cũng ngủ mất.
Loại cảm giác này cũng không phải là lần đầu tiên, người từng chết vài lần tự nhiên biết chuyện gì đã xảy ra.
Bất quá, lần này Đường Tam Tạng lại bình tĩnh lạ thường, nhìn đám đồ đệ Tôn Ngộ Không đang lo lắng, Đường Tam Tạng vung tay lên: “Các đồ nhi, xuất phát, tiếp tục đi đến kiếp nạn tiếp theo!”
Sự phóng khoáng của Đường Tam Tạng khiến các đồ đệ có chút khó hiểu.
Bất quá, thầy trò bốn người cũng không nói nhiều, trực tiếp lên đường.
Thầy trò đi về hướng tây, dầm mưa dãi tuyết, bôn ba ngày đêm, đi đã lâu thì cũng đến được Xa Trì Quốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận