Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1228 không hợp thói thường: ta đến nhà, mẹ mở cửa nhanh

Chương 1228 không hợp thói thường: ta về nhà, mẹ mở cửa nhanh.
Giờ phút này, dưới sự dẫn dắt của Ngọc Đế, đám người thiên đình lại không hề cúi đầu. Dù cho vừa nghe thấy tiếng kêu thống khổ khi Sở Hạo bị hành hung, dù cho thấy thi thể Sở Hạo mặt mày sưng vù, bọn hắn cũng không hề lùi bước! Lần này, Tây Thiên đã không tuân thủ quy tắc, thì thiên đình cũng không muốn gò bó theo khuôn phép, bọn hắn muốn lật trời! Để Tam Giới Lục Đạo chôn cùng Sở Hạo!
Đám người tràn ngập sát ý điên cuồng, ngẩng đầu định xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện, nhưng một giây sau, bọn hắn đã thấy một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, bị hung hăng đập xuống đất. Sau đó, lại thấy hai bóng người đột ngột đuổi theo, rõ ràng là định đuổi theo phản kích.
Đám người thiên đình thấy không rõ thân ảnh, liền tức giận không ít, phẫn nộ gầm lên: “Đáng chết Tiếp Dẫn, một mình ngươi phản sát ngục thần còn chưa tính, lại còn kêu người! Quá mẹ nó vô sỉ!”
“Tên súc sinh này không nói võ đức, lại còn muốn phản sát Ngục Thần Tiên Quân, xóa đi ngạo khí của chúng ta, hắn nằm mơ!”
“Thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành, ta thiên đình vì Tam Giới Lục Đạo sinh linh bỏ ra nhiều như vậy, bây giờ lại đổi lấy báo ứng thế này, hôm nay vì ngục thần, cũng vì chính chúng ta, nhất định phải để tam giới chôn cùng!”
“Này, cái tên Tiếp Dẫn lão tặc kia, ngươi dừng tay, cho dù chết, chúng ta cũng sẽ không để cho ngươi súc sinh này giết ngục thần!”
“Mọi người cùng nhau xông lên, nhất định phải cứu ngục thần!”
Tại chỗ, đám người hăng hái xông lên phía trước, bọn hắn sát khí ngút trời, bọn hắn thẳng thắn cương nghị! Vì cứu ngục thần, dù cho là Thánh Nhân, cũng tuyệt đối không đủ để khiến bọn hắn sợ hãi!
Nhưng, ngay khi đám người đang xúc động phẫn nộ, giận không kềm được, khói bụi trong sân lặng lẽ tan đi.
Cảnh tượng Sở Hạo bị đè xuống đất hành hung trong tưởng tượng không hề xuất hiện, ngược lại là Tiếp Dẫn bị đè xuống đất hành hung! Bị một trung niên nhân mặc thanh bào đè xuống quất vào mặt! Nhìn kỹ, trung niên nhân mặc thanh bào này không ai khác, chính là Thông Thiên Giáo Chủ bản tôn!
Thông Thiên Giáo Chủ ra tay không hề nương tình, cứ nhắm mặt Tiếp Dẫn mà giáng xuống, Tiếp Dẫn bực Thánh Nhân, luyện thành Kim Thân Vô Lượng kiếp, lại bị Thông Thiên Giáo Chủ đánh đến mặt sưng vù thành đầu heo.
Mà Sở Hạo đáng lẽ phải bị phản sát dưới đất, giờ phút này lại không tổn hao gì, phong khinh vân đạm cầm chén rượu, đứng cạnh Tiếp Dẫn. Còn thỉnh thoảng dùng chân đạp Tiếp Dẫn, đạp ngay bộ vị trí mạng nhất của Tiếp Dẫn, “Xem ta đả kích chí mạng! Chỉ là Thánh Nhân, cũng dám làm càn trước mặt ta?” Sở Hạo hung hăng đá một cước vào người Tiếp Dẫn.
Sở Hạo bỗng phát giác điều gì đó, quay đầu lại, liền thấy toàn bộ thần tiên trên dưới thiên đình, đều đang xúc động phẫn nộ, nhưng lại như bị trúng Định Thân Thuật, đứng im tại chỗ. Gió thổi qua, tóc của mọi người rối bời theo gió.
Ngọc Đế rút Hạo Thiên Kiếm nhất thời không thu về được, đành thuận tay nạo một lát đào rồi cắt thành miếng mỏng, coi như thể hiện sự tôn trọng; Vương Mẫu vừa rút cây trâm ra, cũng không biết dùng làm gì, đành lấy ra đâm một miếng đào rồi trầm tư; Tử Vi Đại Đế rút quạt ra cứ quạt liên tục không dừng, tranh thủ thời gian quạt ngược lại cho Sở Hạo đang bạo đạp Tiếp Dẫn, mang đến một chút gió mát mùa hè; Các vị thần tiên khác thì vũ khí, như đại đao bốn mươi mét rút ra cũng không thu lại được, chỉ ở nguyên địa nhổ lông, ngơ ngác, vẻ mặt mờ mịt.
Không hợp thói thường: Ta về nhà, mẹ mở cửa nhanh.
Không hợp thói thường khi về đến nhà a! Đến cùng chuyện gì đã xảy ra, tại sao mọi chuyện đột ngột trở nên khác thường như vậy? Rõ ràng Tiếp Dẫn đánh lén Sở Hạo, đường đường là Thánh Nhân, bây giờ lại bị đè dưới đất bạo chùy!
Mà Thông Thiên Giáo Chủ rốt cuộc từ đâu ra? Lúc nãy không phải Tiếp Dẫn cố tình nói những điều nhảm nhí thuyết phục Thông Thiên Giáo Chủ bị Nguyên Thủy Thiên Tôn ngăn cản sao? Cho dù có cơ hội đi chăng nữa, thì thực lực của Thông Thiên Giáo Chủ cũng không thể nhanh đến mức tránh thoát như vậy chứ.
Mọi người thật sự không ngờ, vừa nãy khi Tiếp Dẫn muốn giết Sở Hạo, thì Thông Thiên Giáo Chủ nhảy ra bảo vệ Sở Hạo, cho nên tiếng kêu thảm thiết rên rỉ như gà vịt kêu lúc nãy, nguyên lai là của Tiếp Dẫn? À, nguyên lai là hắn à! Lúc này mọi người mới thông suốt, thảo nào âm thanh khó nghe như vậy, là Tiếp Dẫn thì không có gì lạ.
Về phần vì sao Thông Thiên không lập tức giải quyết Tiếp Dẫn, chắc chắn là do Sở Hạo ra hiệu, Sở Hạo muốn ở Lăng Tiêu Bảo Điện này, hành hung một trong hai vị chí cao vô thượng của Tây Thiên, giết người tru tâm! Hắn vậy mà ở ngay Lăng Tiêu Bảo Điện này, tiến hành tra tấn tàn ác như vậy đối với một Thánh Nhân chí cao vô thượng của Tây Thiên. Chuyện này thật là quá... lợi hại! Trên đời này lại có người cơ trí thông minh như vậy! Thật đáng ăn mừng a!
Đám người thiên đình khoái trá mở to hai mắt, cười đến nước mắt lưng tròng, che miệng lại không để mình cười thành tiếng. Bọn hắn cười Tiếp Dẫn vô năng, đường đường là một Thánh Nhân, không biết xấu hổ ra tay với Sở Hạo thì thôi đi, lại còn không thành công, ngược lại để Sở Hạo làm nhục, trực tiếp hành hung hắn ngay tại Lăng Tiêu Bảo Điện, loại thủ đoạn giết người tru tâm tàn nhẫn này, khiến không ít người của thiên đình vui vẻ đến nở hoa!
Còn Ngọc Đế và Vương Mẫu, lại càng vui vẻ gấp bội. Bọn hắn biết Sở Hạo cố ý làm như vậy, hắn muốn cho thiên hạ biết, đây chính là hạ tràng khi dám gây khó dễ cho Sở Hạo! Sở Hạo muốn cho mọi người biết hắn cường đại, thậm chí một trong hai người của Tây Thiên, một Thánh Nhân cũng chỉ là con kiến trước mặt hắn thôi!
Đây là đang tát vào mặt Tây Thiên a! Hơn nữa là tát ngay trước mặt mọi người, tùy ý quất mặt ngay tại Lăng Tiêu Bảo Điện. Những tiếng “chát, chát, chát” vang lên, Sở Hạo đây mới thực sự là ngưu bức! Nếu để cho người trong thiên hạ biết, Thánh Nhân Tiếp Dẫn của Tây Thiên, tồn tại vô thượng, lại bị Sở Hạo đạp khóc ra tiếng ngay tại Lăng Tiêu Bảo Điện, thì Tây Thiên về sau làm ăn kiểu gì?
Tây Du? Chỉ bằng việc Thánh Nhân của Tây Thiên mà trên thiên đình còn bị một ngục thần ám toán, đặt tại Lăng Tiêu Bảo Điện quất mặt sao? Nhìn Tiếp Dẫn bị Thông Thiên Giáo Chủ đè dưới đất điên cuồng đánh, mà Sở Hạo đứng bên cạnh cầm kéo muốn làm gì thì làm, trong miệng còn nói, “Dù sao không dùng được, cắt lấy cho vĩnh viễn đi”.
Đám người thiên đình đã sảng khoái đến mức cười thành tiếng vịt kêu: “cạc cạc cạc cạc cạc”.
Một giây trước, đám người còn muốn thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành, bây giờ lại đều vui vẻ hóng hớt xem kịch, nơi đây vui đến quên trời đất. Ngọc Đế hơi nhíu mày, trầm tư một lát, vẻ mặt suy tư, bỗng nhiên nói một câu, “Trẫm cảm thấy vẫn còn hơi sơ sài, hay là để tam giới này lần sau mới mai táng?”
Vương Mẫu tháo trâm ra rồi cắm lại, ung dung nói: “Tây Thiên vô sỉ, nhưng thiên đình ta không thể làm ngơ sinh linh thiên hạ, cứ để đấy đã, đừng mai táng vội, nếu có mai táng cũng phải mai táng Tây Thiên trước.”
“Vi thần tán thành.”
“Vi thần thêm một.”
“Vi thần thêm 008 sáu.”
Xích Cước Đại Tiên giơ chân to lên không chịu rút về, vội vàng nói: “Bệ hạ, thần có một chuyện, khẩn cầu bệ hạ ân chuẩn.”
“Cứ nói đừng ngại.” Ngọc Đế rất hào sảng.
“Vi thần muốn đi đá cho tên súc sinh Tiếp Dẫn một cước.” Dù sao Xích Cước Đại Tiên cũng là đệ tử của Thông Thiên Giáo Chủ, đá một cước cũng không quá đáng.
Ngọc Đế gật đầu, vui vẻ vuốt râu, “Chuẩn tấu! Đi đi, đá trúng chỗ giữa nhé.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận