Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1231 cái này Tây Du, cái kia Linh Sơn, cũng đừng nghĩ muốn

Chương 1231 Cái này Tây Du, cái kia Linh Sơn, cũng đừng hòng mơ tưởng Tiếp Dẫn nói lại vô cùng hấp dẫn, Ngay cả Thiên Đình đều biết việc tàn sát một đại thế giới có hận thù lớn đến mức nào, Lần này Tây Thiên sở dĩ làm lớn chuyện như vậy đến vực sâu chi môn để phục sát Sở Hạo, cũng chính vì Sở Hạo đã xúc phạm điều mà Tây Thiên sợ nhất.
Sở Hạo đây coi như đã gây ra đại chiến.
Dù cho bây giờ giết Tiếp Dẫn ở đây, cũng chỉ làm cho tình hình vốn đã tệ lại càng thêm tồi tệ.
Nhưng bây giờ, Tiếp Dẫn đưa ra giao dịch hủy bỏ, điều này đối với Thiên Đình mà nói là cực kỳ dụ hoặc.
Ít nhất, về sau Tây Thiên sẽ không còn dùng chuyện này để uy hiếp Sở Hạo, cũng sẽ không dùng nó để uy hiếp Thiên Đình.
Thiên Đình Chúng Thần Tiên tuy đều đứng về phía Sở Hạo, nhưng theo bọn họ nghĩ, việc này thực sự có lợi cho cả hai bên, là kết quả hoàn mỹ nhất.
Nếu Sở Hạo có thể đồng ý, vậy thì tất cả đều vui vẻ.
Hơn nữa, quan trọng nhất là, Sở Hạo không làm gì được Tiếp Dẫn.
Dù cho là Thông Thiên Giáo Chủ, có thể chế áp được Tiếp Dẫn cũng chỉ trong thời gian ngắn.
Một khi chờ Tiếp Dẫn hồi phục lại, hoặc chờ Chuẩn Đề tranh thủ thời gian đến cứu viện, thì Tiếp Dẫn nhất định có thể sống sót, dù sao không ai có thể giết được Thánh Nhân.
Mà Tiếp Dẫn một khi sống trở về, lại kết thêm thù này, Sở Hạo về sau nhất định sẽ trở thành mục tiêu báo thù.
Sở Hạo, tựa hồ lựa chọn tốt nhất chỉ có lựa chọn hủy bỏ.
Đám người Thiên Đình không can thiệp, không ai dám để Sở Hạo làm lựa chọn.
Nhưng, ngay lúc này, Ngọc Đế đứng ra, lạnh lùng nói:
"Một chuyện là một chuyện, việc toàn Lưu Ly thế giới diệt vong, là do các ngươi trước động thủ với chấp pháp giả, là các ngươi tuyên chiến trước!"
"Hôm nay là Tiếp Dẫn ngươi cưỡng ép trấn áp Thiên Đình, trái với Đạo Tổ chi lệnh, hơn nữa còn tập sát ngục thần Ái Khanh. Nếu không phải ngục thần Ái Khanh phúc lớn có Thánh Nhân tương trợ, hiện tại đã mất mạng ở Hoàng Tuyền! Việc này lớn, tuyệt không nhân nhượng!"
"Ngục thần Ái Khanh, Tiếp Dẫn lão tặc này muốn giết ngươi, cũng đã bị ngươi bắt, ngươi muốn thế nào, không ai có thể lên tiếng!"
"Ngươi làm bất cứ lựa chọn nào, ta Thiên Đình hết sức ủng hộ! Cho dù lão tặc này còn dám đến Tam Giới gây sự, trẫm nhất định lật bàn, để Tam Giới Lục Đạo nổi lên bão táp chưa từng thấy từ vạn cổ!"
Ngọc Đế nói chắc như đinh đóng cột, trong mắt tràn đầy sát khí!
Khi Ngọc Đế nói ra câu nói kia, cũng tượng trưng cho việc Thiên Đình không còn bị xiềng xích kia hạn chế nữa, Cũng có nghĩa là... quan hệ hòa hảo trên mặt giữa Thiên Đình và Tây Thiên từ trước đến nay, đã hoàn toàn tan vỡ!
Ngọc Đế, có dũng khí lật bàn, làm lại từ đầu, Chỉ xem Tiếp Dẫn có dám gánh chịu tội lỗi của việc làm lại ván bài này hay không.
Ngọc Đế trên người tràn ngập khí tức cường đại vô thượng, mặt mày vô cùng uy nghiêm, ánh mắt như dao, khiến Tiếp Dẫn không khỏi âm thầm chấn kinh.
Tiếp Dẫn không ngờ Ngọc Đế lại có thể nói ra những lời này, Hắn hắn hắn, hắn chẳng lẽ thật sự điên rồi sao?!
Chẳng lẽ hắn ngay cả vị trí Ngọc Đế cũng nguyện ý đánh cược, chỉ vì một kẻ ngoại nhân không liên quan?
Sở Hạo nghe được trong lòng âm thầm cảm động, Sở Hạo biết rõ lập trường của Ngọc Đế, hắn là đồng tử của Đạo Tổ, hắn chỉ là một công cụ hình người, Nhưng giờ phút này, Ngọc Đế lại nguyện vì mình, đánh cược Thiên Đình và Tam Giới Lục Đạo để giúp mình.
Ngọc Đế này đã không còn là Ngọc Đế nhẫn nhịn, ủy khuất cầu toàn trước kia!
Không chỉ Ngọc Đế, Lúc này, Vương Mẫu cũng uy nghiêm đứng ra, Khí chất lộng lẫy ung dung, nhưng ẩn sau đó là sát cơ mãnh liệt như sóng trào, "Ngục thần Ái Khanh chính là trung thần của Thiên Đình ta, cũng là ái khanh của bản cung."
"Nếu Thánh Nhân cứ khăng khăng muốn động thủ với hắn, bản cung không đối phó được Thánh Nhân, vậy bản cung cũng chỉ có thể đối phó với người của Tây Thiên."
"Ăn miếng trả miếng!"
"Tiếp Dẫn lão tặc, ngươi còn dám đụng vào ngục thần, cái Tây Du này của ngươi, cái Linh Sơn Tây Thiên kia của ngươi, cũng đừng mong tưởng nữa!"
Ngay cả Vương Mẫu cũng lên tiếng, không khí trên trận càng thêm căng thẳng, Hai vị người cầm quyền chí cao của Thiên Đình, lúc này rốt cục đều đứng ra, trực diện Tiếp Dẫn Thánh Nhân, đồng thời đưa ra uy hiếp quyết sống mái!
Thánh Nhân nổi giận, không ai có thể trốn thoát.
Thiên Đình nổi giận, đại kiếp lại nổi lên.
Ngọc Đế và Vương Mẫu đều rất rõ, Tiếp Dẫn giết Sở Hạo, là để Tây Du tiếp tục diễn ra, cũng là vì sau khi Tây Du kết thúc, Tây Thiên sẽ gây dựng lại sự khép kín mà chuẩn bị.
Cho nên, Ngọc Đế và Vương Mẫu lại một lần nữa đưa ra lựa chọn quyết một mất một còn.
Nếu Tiếp Dẫn cứ khăng khăng như vậy, muốn xưng bá tam giới, ngay sau đó sẽ hóa thành tro bụi!
Vương Mẫu còn liếc mắt đưa tình cho Sở Hạo, vẻ cao quý ẩn chứa một chút mập mờ.
Vương Mẫu nhìn Sở Hạo, lại giống như đang nhìn một trái đào chín mọng, nàng tựa hồ cũng muốn hái?
Sở Hạo nhìn Vương Mẫu, cũng có thể thấy được trái đào đã chín, Sở Hạo thầm cười khổ, Mới ra khỏi Long Đàm, lại vào hang hổ!
Kinh khủng nhất là Vương Mẫu không giống như La Nại trực tiếp kia, Vương Mẫu dưới vẻ bình yên lại cất giấu sóng cả mãnh liệt, trời mới biết nàng sẽ ra tay lúc nào...
Nhưng dù sao, Sở Hạo vẫn vô cùng cảm động, Ngọc Đế và Vương Mẫu lúc này lại đứng ra che chở cho mình như vậy, tấm lòng này khiến Sở Hạo cảm thấy nhẹ nhàng như gió xuân ấm áp.
Sở Hạo lúc này lại nhìn về phía Tiếp Dẫn, phát hiện mặt của Tiếp Dẫn đã đen như than, Tiếp Dẫn cũng thực sự không ngờ sự tình lại thành ra thế này, Trong lòng hắn thầm mắng, đám người Thiên Đình này là điên rồi sao?!
Bọn hắn thật sự dám vì một Sở Hạo mà lật bàn, để Tam Giới Lục Đạo lại nổi lên đại chiến sao?
Nhưng mà hết lần này tới lần khác trong ánh mắt của Ngọc Đế và Vương Mẫu lại vô cùng chăm chú, hiển nhiên bọn họ không hề nói đùa!
Trong lòng Tiếp Dẫn vô cùng nhức nhối, Ban đầu hắn bắt thóp Ngọc Đế và Vương Mẫu là đồng tử của Đạo Tổ, không có gan, cũng không có tư cách lật bàn.
Nhưng giờ bọn họ thật sự nói ra lời này, Tiếp Dẫn cũng thấy sợ hãi.
Hắn là Thánh Nhân không giả, nhưng dù sao hắn vẫn là dựa vào Tây Phương Giáo mới có thể tiếp tục tu luyện, hướng đến Thánh Nhân cao hơn, Nếu Tam Giới Lục Đạo không còn, thì cơ hội thành đạo của Tiếp Dẫn sẽ không còn, Sao hắn có thể cam tâm chuyện này?
Tây Du, chính là sự kiện lớn để phương tây nhị thích tiến thêm một bước mạnh lên, nên bọn họ mới coi trọng đến vậy.
Nếu Tam Giới Lục Đạo cũng mất thì còn Tây Du cái rắm?
Thôi được thôi, dù sao Sở Hạo cũng chỉ là một Chuẩn Thánh tứ chuyển, cho dù hắn cùng với toàn bộ chấp pháp đại điện cộng lại, cũng chỉ là một con kiến lớn hơn chút, Để hắn làm một bước thì có làm sao?
Mình bây giờ không giết được hắn, về sau có rất nhiều cơ hội giết hắn.
Hơn nữa, khi Sở Hạo tiến công toàn Lưu Ly thế giới, Tây Thiên đã giành thắng lợi trong trận chiến bảo vệ kia, cũng có được lượng lớn tài nguyên.
Chỉ cần trở về làm cho Tây Thiên mạnh lên, toàn bộ Tây Thiên đều có thể tiến thêm một bậc.
Đến lúc đó, Sở Hạo cũng không lật được trời.
Toàn Lưu Ly thế giới diệt thì cứ diệt, nhường nhường.
Cùng lắm là cái ghế đó không để cho Sở Hạo đến chiếm là được.
Tây Du quan trọng, Tây Du quan trọng.
Quyết định xong, Tiếp Dẫn ngẩng đầu, "Được, ta đồng ý với ngươi!"
Sở Hạo mỉm cười, "Tốt, xin ngươi bây giờ liền bảo Tây Thiên đưa tới 4 triệu công đức thần thủy và hai mươi kiện tiên thiên Linh Bảo, một tay giao tiền một tay giao người."
Sắc mặt Tiếp Dẫn trong nháy mắt trắng bệch, "Ngươi không giữ lời, không phải mới nói 3 triệu công đức thần thủy sao? Sao lại nhiều thêm một triệu!"
Sở Hạo nhún vai, "Giá cả biến động, ta cũng không có cách nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận