Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1176 đứa nhỏ ngốc, ngươi làm sao còn ngây thơ như thế a

Chương 1176: Đứa nhỏ ngốc, ngươi sao còn ngây thơ như vậy hả!
Sở Hạo dù từ hồn chủng thấy được một chút mánh khóe, nhưng rõ ràng đây không phải lúc suy nghĩ lung tung.
Giờ phút này, dưới sự chăm sóc của Thái Dương Chân Hỏa Sở Hạo, thực lực Thế Thân Ma đã suy yếu hơn phân nửa, thêm vào Bạch Băng và ba đại gia chủ liều mạng, toàn lực thi triển, Thế Thân Ma vậy mà đã lộ ra vẻ bại trận. Quỷ Ma thật sự quá thiệt thòi, nhất là khi gặp Sở Hạo tế ra chân hỏa mạnh nhất Tam Giới, thì đơn giản là số mệnh quá khổ.
Giờ phút này, Thế Thân Ma liên tục bại lui, tình hình tựa hồ đã đến thời khắc mấu chốt nhất.
Sở Hạo không hề vội vã "cắt rau hẹ", trải qua sự tình vừa rồi, Sở Hạo rất rõ, Trương Long có thể có rất nhiều ý đồ xấu! Không đúng, nói cụ thể là ở đây không một ai tốt bụng, trừ Sở Hạo.
Sở Hạo vừa vặn thu phục bóng ma ma dưới trướng, cũng có ý muốn thử xem thực lực của bóng ma ma này, liền để nó ẩn nấp. Còn về giấu ở đâu, đương nhiên là chỗ an toàn nhất và có thể bảo vệ Sở Hạo nhất.
Sắp xếp xong xuôi tất cả, Sở Hạo mới ung dung đi về phía Bạch Băng bọn người. Đáng thương Bạch Băng và ba đại gia chủ, dưới chính sách nô dịch cao áp của Sở Hạo, chỉ có thể ngoan ngoãn bị Thế Thân Ma đè xuống đất ma sát rất lâu. Nhưng cũng bởi vì Thái Dương Chân Hỏa của Sở Hạo áp chế phần lớn lực lượng của Thế Thân Ma, bốn người mới có cơ hội liên thủ. Cuối cùng áp chế Thế Thân Ma đến mức cơ hồ thất bại.
Sở Hạo lúc này mới đi đến bên Thế Thân Ma, nhìn bốn người đang khổ sở tấn công, sơ sẩy một chút lại bị nó giáng trả, thảm cực kỳ.
Dù sao Sở Hạo là người nhân từ, lương thiện, thấy bốn người khổ sở như vậy, không khỏi chủ động đứng ra nói: “Được rồi, các ngươi có thể lui xuống, sau đó giao cho ta đi.”
Bạch Băng và ba đại gia chủ nghe vậy suýt chút nữa tức lảo đảo ngã xuống đất. Đây mẹ nó có phải tiếng người không? Rõ ràng là Sở Hạo nô dịch bọn họ đến mức sắp mất mạng, bây giờ đến “cắt rau hẹ” lại nói như vậy tươi mát thoát tục?!
Ba đại gia chủ và Bạch Băng đáy mắt tràn ngập oán hận, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài. Dù sao trải qua việc Sở Hạo cường thế trấn áp vừa rồi, họ đều hiểu, chỉ cần Thế Thân Ma này còn ở đây, họ không có cơ hội lật bàn.
“Sao, các ngươi còn muốn do dự sao?” Sở Hạo thấy đám tiểu tử này còn do dự, không khỏi mỉm cười ôn nhu nhìn họ.
Trong nháy mắt, ba đại gia chủ và Bạch Băng mất hết khí lực, tranh thủ lùi lại mấy bước, rời khỏi chỗ cũ. Được rồi được rồi, dù nghĩ nhiều pháp cũng thế thôi. Nhịn!
Ba đại gia chủ và Bạch Băng lùi sang một bên. Chỉ có Trương Long ánh mắt hơi dao động, dường như đang xác định điều gì.
Sở Hạo không để ý mấy tiểu tử này, tự lo bắt đầu gieo hồn chủng vào Thế Thân Ma. Đây là thời điểm nguy hiểm nhất của Sở Hạo, dù sao lúc này Sở Hạo không hề phòng bị. Nếu bọn họ ra tay, đồng nghĩa việc Sở Hạo không hề phòng bị phải đối mặt với sự tấn công của ba Chuẩn Thánh!
Nhưng chính là thời khắc nguy hiểm như vậy, Sở Hạo không hề do dự, trực tiếp bắt đầu cắm hồn chủng. Trương Long vậy mà chưa kịp phản ứng, hắn đang tìm kiếm thứ gì đó, thấy Sở Hạo bắt đầu gieo hồn chủng, nháy mắt mắt Trương Long quét ngang, nhìn thoáng qua hai vị gia chủ khác, hai người kia đồng thời gật đầu, lặng lẽ sờ về phía sau Sở Hạo.
Không sai, không có gì bất ngờ, Trương Long tuyệt đối không muốn dễ dàng nhường Thế Thân Ma. Dù sao hai cái hồn chủng kia là hắn táng gia bại sản mới đổi được, mà con quỷ ma này cũng là kế hoạch lâu năm của hắn. Nếu như cứ để không cho Sở Hạo đoạt đi, thì cái bản mặt rồng kia chẳng phải đã biến thành rau hẹ!
Trương Long rất rõ, thu phục Quỷ Ma tốn rất nhiều năng lượng, gieo hồn chủng trên người Quỷ Ma rất hao tổn. Sau khi cắm hồn chủng, cả Quỷ Ma lẫn chủ nhân đều sẽ rất suy yếu. Nhất là Quỷ Ma, trừ khi có ma thạch cao năng lượng hoặc thôn phệ xác chết ma vật khác để bổ sung, nếu không khó mà khôi phục thực lực trong thời gian ngắn. Cho dù là địa linh ma thạch tinh thuần nhất, cũng cần mấy ngày để Quỷ Ma khôi phục thực lực.
Sở Hạo vừa thu phục Quỷ Ma đã vội vàng chạy tới, thời gian ngắn như vậy, chắc chắn không đủ để bóng ma ma khôi phục, thậm chí ngay cả Sở Hạo, chắc chắn cũng không còn bao nhiêu sức lực!
Dù ba đại gia chủ và Bạch Băng vừa rồi ác chiến với Thế Thân Ma, suýt mất mạng, nhưng bọn họ không ngu, đều giấu một tay, vết thương trên người thậm chí còn là để Sở Hạo mất cảnh giác, và tất cả đều vì khoảnh khắc này!
Trương Long lặng lẽ mò tới sau lưng Sở Hạo, sắp đến gần thì bỗng nhiên nhảy lên thật cao, bàn tay hóa vuốt rồng. “Chính là lúc này, ra tay!!!” Trương Long gầm lên muốn tiến lên.
Nhưng lạ là không ai đáp lại. Trương Long hoảng hốt, không thể nào, hai gia chủ đã hẹn với mình rồi, không thể phản bội! Tại sao bọn họ không đến?! “Mau ra tay! Các ngươi đang chờ gì?” Trương Long trong lòng rối bời, do dự.
Trong lúc đó, thế tấn công của Trương Long vào Sở Hạo hơi chậm chạp, lúc này, Trương Long nghe thấy một tiếng ồn ào. Giọng này Trương Long có chút quen. Trương Long khựng lại, nhìn lên không trung, nháy mắt nhớ tới sự sợ hãi bị bóng ma ma chi phối.
Bóng ma ma không biết đã xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào. Hơn nữa đã lặng lẽ diệt hai gia chủ khác. Giờ phút này, bóng ma ma đang ngon lành nuốt xác của hai gia chủ, mà đôi mắt vô thần trống rỗng đang nhìn Trương Long.
Trương Long như rơi xuống vực sâu, toàn thân đứng trân tại chỗ: “Sao có thể! Rõ ràng Quỷ Ma mới gieo hồn chủng, làm sao còn sức?”
Trương Long không thể giải thích nổi chuyện phi lý này, nhưng dù thế nào, hắn cũng phải tiếp tục đi tới. Hắn gầm giận hướng về phía Sở Hạo, vuốt rồng tùy ý xé nát thân thể không phòng bị của Sở Hạo!
Dù bây giờ Quỷ Ma đuổi tới thì cũng đã muộn, chờ Sở Hạo chết, lúc đó bóng ma ma sẽ mất khống chế, con đường sống duy nhất của Trương Long là tấn công!
Niềm tin liều mạng của Trương Long rốt cục đến được sau lưng Sở Hạo, Sở Hạo vừa mới cắm hồn chủng, thời gian không thể nhanh hơn, ra tay lúc này tuyệt đối không có vấn đề…
Ngay khi Trương Long nghĩ vậy, Sở Hạo bỗng quay đầu lại, cười với Trương Long: “Đứa nhỏ ngốc, ngươi sao còn ngây thơ như vậy hả!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận