Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1670 trăm viên Xá Lợi Tử, không đủ hiện đốt!

Chương 1670: Một trăm viên Xá Lợi Tử, không đủ để đốt ngay tại chỗ!
Bóng ma trong ma tâm có chút rõ ràng, Cửu Đầu Trùng nhìn thấy bóng ma cung kính như vậy, liền cười ha ha: "Ngươi không trách ta là tốt rồi."
Cửu Đầu Trùng càng thêm cung kính, liên tục gật đầu: "Đương nhiên, được Ma tộc tín nhiệm là vinh hạnh của Cửu Đầu Trùng ta! Bóng ma tướng quân đánh hay lắm, đánh thật tuyệt! Nếu không phải chiêu rút củi dưới đáy nồi này, thì Tây Thiên sợ là vẫn sẽ bài xích ta ở bên ngoài, việc này đối với Ma tộc chúng ta thật sự là không tốt chút nào."
Cô Dương gật đầu: "Rất tốt, rất có tinh thần, Ma tộc ta thiếu chính là người trung thành, dũng mãnh như ngươi. Ngươi cứ yên tâm, sau việc này, ta nhất định cho ngươi chỗ tốt khiến ngươi hài lòng!"
Cửu Đầu Trùng mừng đến luống cuống dập đầu: "Tạ đại Nguyên soái, tạ đại Nguyên soái!"
Bóng ma ho nhẹ một tiếng: "Đã ngươi có thể trở về, chắc hẳn cũng mang tin tức tốt đến cho chúng ta chứ?"
Cửu Đầu Trùng lại thêm một lần chấn kinh, ghê thật, bóng ma này mưu trí không kém gì Cô Dương đại Nguyên soái, mặc dù hắn không có khí phách cường đại và mưu trí bày mưu tính kế, quyết thắng ngoài ngàn dặm như Cô Dương, nhưng bóng ma lại có thêm mấy phần năng lực giống như biết trước. Ma tộc này, quả nhiên là ngọa hổ tàng long, Ngọa Long Phượng Sồ tụ tập một đường a! Có nhân tài như thế trấn áp, đại nghiệp Ma tộc, còn lo gì không thành!
Cửu Đầu Trùng vội vàng nói: "Tả tướng quân thần cơ diệu toán, ta đúng là mang theo tin tức tốt đến đây, Tây Thiên phái ta đến cùng chư vị đàm phán, ý đồ dùng chuyện này để đoạt lại Xá Lợi Tử. Bất quá chư vị cứ yên tâm, dù Tây Thiên có hứa ta vô tận bảo vật, ta cũng sẽ không dao động mảy may! Tim ta, là hướng về Ma tộc!"
Cửu Đầu Trùng một lòng trung thành, đến Cô Dương cũng âm thầm cảm thán, kẻ này giác ngộ hơn người. Nhưng trong nhất thời, Cô Dương không biết nên làm thế nào, chỉ có thể âm thầm nhìn bóng ma, nhỏ giọng nói: "Huynh đệ, ngươi nói hắn có đáng tin không?"
Bóng ma khẽ vuốt cằm, nhưng lại lắc đầu: "Đáng tin, cũng không đáng tin."
Cô Dương nhíu mày, để tay sau lưng, sẵn sàng rút Ma Đạo chi kiếm ra đâm cho Cửu Đầu Trùng xuyên thủng! Chỉ cần là chuyện bóng ma nói, Cô Dương tin tưởng 100%. Nếu bóng ma nói Cửu Đầu Trùng là gián điệp của Tây Thiên, Cô Dương sẽ không nói hai lời mà diệt sát Cửu Đầu Trùng! Nhưng mà, bóng ma lại lắc đầu: "Hắn không có vấn đề."
Cô Dương âm thầm thu hồi Ma Đạo chi kiếm, vẻ mặt nghi ngờ nhìn bóng ma: "Vậy ngươi nói không đáng tin cậy là...?"
Bóng ma nói: "Tây Thiên xưa nay xảo trá, từ trước đến giờ không dễ tin, hiện giờ Cửu Đầu Trùng đang ở giữa ba thế lực, mặc dù suýt mất mạng nhưng đổi lại được một chút tín nhiệm của Tây Thiên. Nhưng ta sợ sự hiểu biết của ta về Tây Thiên, bọn chúng vốn trời sinh tính đa nghi, bè phái đấu đá, giờ Cửu Đầu Trùng chỉ là một yêu quái vô danh, dù lấy tính mạng để tham gia, Tây Thiên cũng sẽ không hoàn toàn tin tưởng hắn. Cho nên, ta phỏng đoán kế hoạch tiếp theo của Tây Thiên là lấy Cửu Đầu Trùng làm mồi nhử, dụ ta ra ngoài, sau đó đen ăn đen."
Bóng ma nói chuyện thản nhiên, Cô Dương nghe được trong lòng run sợ, bóng ma phân tích quá có lý, ngay cả Cô Dương trước đó cũng không nghĩ tới thủ đoạn này. Nếu mình không cẩn thận tin Cửu Đầu Trùng thì sợ là bánh bao thịt đánh chó, có đi không có về!
Cô Dương nhíu chặt mày: "Vậy sau này chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Bóng ma cười nhạt một tiếng: "Tương kế tựu kế!"
Cô Dương nhướng mày, hắn cũng là người từng trải nhiều chuyện, bóng ma chỉ cần hơi nhắc nhở, Cô Dương lập tức hiểu kế sách tiếp theo của bóng ma.
"Ý ngươi là dùng viên đại phật xá lợi làm mồi, đi lừa gạt Tây Thiên mang bảo vật đến?" Cô Dương hỏi.
Bóng ma gật đầu: "Chính là như vậy. Bất quá cần lo lắng một chút là, Tây Thiên nhất định sẽ tụ tập đại lượng lực lượng, Ma tộc chúng ta sợ là khó đối phó."
Cô Dương cười: "Đương nhiên, chúng ta tự nhiên không cần mạo hiểm to lớn đi ra ngoài, hiện tại là bọn hắn đang gấp, để bọn họ mang đầy đủ thành ý đến tìm chúng ta bàn chuyện."
Bóng ma nhìn Cửu Đầu Trùng, khóe miệng nở một nụ cười: "Vừa vặn, có người chạy việc cho chúng ta, chúng ta còn bớt được chút việc."
Cô Dương gật đầu, nhưng lại thêm một phần do dự: "Vậy cần điều kiện gì mới phù hợp? Để bọn chúng rút khỏi ba tầng trước Luyện Ngục, từ đó về sau không đặt chân vào ba tầng này nữa?!"
Bóng ma nhanh chóng lắc đầu: "Chỉ muốn ba tầng sao đủ? Ngươi có vẻ quá coi thường nội tình Tây Thiên!"
Sở Hạo là người hiểu rõ hãm hại, lừa gạt và cưỡng đoạt, đồ vật của Tây Thiên đâu chỉ có một hai thứ, kho của bọn chúng rốt cuộc có bao nhiêu đồ, Sở Hạo đến bây giờ còn chưa làm rõ ràng. Giống như bảo khố của Ma tộc, cho dù Sở Hạo ra sức vơ vét, từ lúc Cô Dương còn ở trong động Nam Hải đã nghiền ép, nhưng cho đến hôm nay, bảo khố Ma tộc vẫn phong phú như vậy. Thậm chí, Sở Hạo còn cảm thấy mình có phải là quá đa nghi mà đã nương tay hay không.
Đạo lý tương tự, hiện giờ mặc dù Ma tộc dọa dẫm Tây Thiên, nhưng không chừng lại là Sở Hạo dùng Ma tộc làm đao sứ, cắt miếng thịt ngon, đó đương nhiên là cho chính mình rồi! Đương nhiên, đây chỉ là chuyện giấu trong lòng, hiện giờ Sở Hạo chính là một vị tướng quân tốt vì Ma tộc tranh thủ lợi ích lớn nhất.
Bóng ma phóng khoáng tự do, khí phách hùng hồn nói: "Ta thấy chúng ta có thể lớn mật một chút, muốn một nửa địa bàn Luyện Ngục của chúng nó! Lại lấy pháp khí Tây Thiên ra, lấy 100.000 đến 80.000 bộ, còn có yêu nguyên của chúng, đó cũng là bảo vật vô cùng trân quý, lấy mấy chục viên! A đúng rồi, còn Xá Lợi Tử, cũng muốn 180 viên, không đủ cho bọn chúng đốt ngay tại chỗ!"
Cô Dương nghe được thì trợn tròn mắt, có hơi không thích ứng: "Như vậy không phù hợp lắm thì phải? Có thể hơi nhiều quá không? Muốn nhiều như vậy, bọn chúng không lấy ra được thì làm sao bây giờ?"
Bóng ma mỉm cười: "Không lấy ra được thì tính sau, đây là việc hét giá trên trời, rồi trả giá tại chỗ mà thôi, cứ nói thế, Tây Thiên phật quang chiếu rọi, quản lý tín đồ nhiều năm như vậy, ta cảm thấy chúng ta có thể lớn mật một chút."
Cô Dương ít nhiều cũng không dám tin, chỉ cảm thán nói: "Huynh đệ, vẫn là ngươi lợi hại, nếu là đổi thành ta, sợ là không có kinh nghiệm gì, làm lỡ mất cơ hội tốt. Cứ theo lời ngươi mà làm."
Cô Dương quay người đối Cửu Đầu Trùng cất cao giọng nói: "Ngươi về nói cho người của Tây Thiên, muốn lấy lại Xá Lợi Tử, thì phải giao một nửa Luyện Ngục; còn 100.000 bộ pháp khí, mười viên yêu nguyên, trăm viên Xá Lợi Tử, không đủ thì đốt ngay tại chỗ!"
Cửu Đầu Trùng nghe được thì trong lòng run sợ, Ngọa Tào, đây không phải công phu sư tử ngoạm sao? Mình mà dám mở cái miệng đó ở trước mặt Tây Thiên, thì chắc chắn không còn mạng! Cửu Đầu Trùng trên mặt đều lộ vẻ hoảng hốt, rồi cúi đầu nói nhỏ: "Đại Nguyên soái, chúng ta có phải đòi hơi nhiều quá không? Tây Thiên xưa nay luôn là đại diện cho nhân nghĩa, Ma tộc chúng ta nếu mà công phu sư tử ngoạm như vậy, có bị người ta nói xấu không?" Đương nhiên, Cửu Đầu Trùng chủ yếu là sợ sau khi nói ra những lời này với Tây Thiên thì mạng chó của mình không giữ nổi, chỉ là kiếm cớ tốt chút thôi.
Nhưng Cô Dương không cho Cửu Đầu Trùng cơ hội, trực tiếp đá hắn ra khỏi Luyện Ngục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận