Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 851: heo 8 giới báo thù, đầu giường đánh nhau cuối giường hợp... Mai táng

Chương 851: HEO BÁT GIỚI BÁO THÙ, ĐẦU GIƯỜNG ĐÁNH NHAU CUỐI GIƯỜNG HỢP... MAI TÁNG
Trư Bát Giới cũng không ngờ rằng, Sở Hạo lại còn có thể xử lý như vậy.
Cái kia Âm Dương Khổng Tước Linh, vô luận là trúng vào Sở Hạo, hay là trúng vào Vô Đương Thánh Mẫu, kết quả đều phi thường có thể xảy ra.
Ít nhất tam đại sĩ và Vô Đương Thánh Mẫu đều sẽ chọn yêu thương, tặng không cho mỹ nhân đến tay, chẳng lẽ không thơm sao?
Trư Bát Giới: Ta tuyệt đối không ngờ a, lão đại ở thời khắc mấu chốt, lại chấn khai Vô Đương Thánh Mẫu, quay tay lại dùng đại thần thông đấu chuyển tinh di chuyển Phổ Hiền Bồ Tát đến vị trí của mình, lại tránh được công kích của Âm Dương Khổng Tước Linh.
Lão đại thật sự vừa thẳng vừa cứng a, quả nhiên đây chính là người làm đại sự sao?
Sở Hạo tránh được một kích của Âm Dương Khổng Tước Linh, trong lòng còn sợ hãi,
May mắn a, may mắn đã né được một kích này, nếu không hôm nay liền xong đời rồi.
Đáng giận Tây Thiên, nghĩ đến cái gì không nghĩ, vậy mà lại muốn cướp sắc!
Nếu không phải trước đó mình quẹt thẻ đánh dấu, vừa vặn đạt được đại thần thông đấu chuyển tinh di, hôm nay sợ rằng đã toi mạng ở đây rồi!
Sở Hạo vung Thí Thần Thương trong tay, căm tức nhìn đám Quan Âm Bồ Tát cùng các Bồ Tát khác đang đứng xung quanh,
“Các ngươi có ý đồ xấu, hôm nay đừng hòng thoát khỏi ta!”
Quan Âm Bồ Tát và các Bồ Tát khác cứ đứng nguyên tại chỗ, không ngờ Sở Hạo lại cường đại đến vậy, vậy mà trong nháy mắt tránh được Âm Dương Khổng Tước Linh,
Mà không chỉ tránh, mà còn mang theo cả Phổ Hiền Bồ Tát vào!
Giờ phút này, Quan Âm Bồ Tát kinh hãi nhìn Sở Hạo, rồi lại sợ sệt nhìn về phía sau Sở Hạo,
Bởi vì giờ phút này Phổ Hiền Bồ Tát đã bắt đầu phát tác.
Âm Dương Khổng Tước Linh, chính là bảo vật do Khổng Tước Đại Minh Vương ban tặng, mà Khổng Tước Đại Minh Vương lại là do nguyên phượng cảm ứng chỗ giao hợp của âm dương lưỡng khí mà thai nghén,
Âm Dương Khổng Tước Linh do hắn ban tặng...... Có thể khiến người cong thành thẳng, cũng có thể khiến người trở nên hoang dại.
Mà giờ khắc này, Phổ Hiền Bồ Tát chỉ là một Đại La Kim Tiên lại bị công kích này, tự nhiên là hoàn toàn không có sức chống cự.
Chỉ là, trong đầu toàn nghĩ đến chuyện hoan lạc.
Khuôn mặt nàng đỏ bừng, đôi mắt đẹp Hàm Xuân, nhìn về phía người nam tử tuấn tú nhất giữa sân, tự nhiên không phải là Trư Bát Giới.
“Quan nhân, ta muốn!”
Sở Hạo thấy yêu yêu nhào về phía mình, mặt mày đều tái đi.
“Cút ngay, yêu diễm tiện hóa!”
“Bốp, bốp, bốp!”
Sở Hạo đá một cước, trực tiếp đóng yêu yêu lên tường.
Vô Đương Thánh Mẫu ở bên cạnh thấy cũng tức giận, chỉ bằng một Phổ Hiền Bồ Tát mà dám đến cướp nam nhân của nàng sao?
Thấy Phổ Hiền Bồ Tát từ trong gạch vỡ ngói bể đứng lên mà mắt vẫn nhìn chằm chằm Sở Hạo, Vô Đương Thánh Mẫu lại vung tay lên, hóa thành một bàn tay trực tiếp tát vào mặt Phổ Hiền Bồ Tát!
Một tát này lại lập tức đánh Phổ Hiền Bồ Tát dính vào tường.
Quan Âm Bồ Tát và các Bồ Tát khác kinh hãi.
Văn Thù thì không hiểu chuyện gì, tức giận nhìn Vô Đương Thánh Mẫu, quát:
“Lê Sơn Lão Mẫu, ngươi đang làm gì!”
“Dám chống lại Tây Thiên ta, ta thấy ngươi không muốn sống nữa!”
Sở Hạo quay tay đánh một cái, vỗ Văn Thù Bồ Tát bay ra ngoài, lại lập tức đóng Văn Thù Bồ Tát lên tường,
“Ta thấy là ngươi không phân biệt được hiện trạng!”
“Tây Thiên cầm Âm Dương Khổng Tước Linh tính toán ta, còn dám phách lối như vậy?”
Trư Bát Giới vừa mới lấy ra cửu xỉ đinh ba, thấy Văn Thù Bồ Tát lại bị Sở Hạo một cước đá bay, không khỏi có chút trợn trắng mắt,
“Lão đại, không phải mới vừa nói, hai người này để ta đánh, còn Quan Âm thì để ngươi đánh sao?”
Trư Bát Giới đối với ba nữ nhi nhà Giả gia là tam đại sĩ thì không hề kinh ngạc, thật ra thì hắn cũng đã đoán được một nửa rồi.
Cho nên từ vừa nãy, Trư Bát Giới đã ám chỉ Sở Hạo, một khi đánh nhau,
Trư Bát Giới hắn có thể lực chiến hai Bồ Tát Đại La cảnh giới, nhưng là Quan Âm Bồ Tát nửa bước Chuẩn Thánh cảnh giới thì chỉ có thể giao cho Sở Hạo.
Thật chẳng lẽ có người nghĩ Trư Bát Giới là cái kẻ chỉ ham sắc thôi sao? Không có khả năng, chuyện đó tuyệt đối không thể, tuyệt đối là siêu cứng rắn.
Văn Thù vùng vẫy đứng lên, rồi bỗng khôi phục pháp thân, toàn thân trên dưới tràn ngập phật quang màu ngà sữa,
Mà Phổ Hiền Bồ Tát cũng đã hoàn toàn bị phá phòng, âm dương nhị khí của Âm Dương Khổng Tước Linh phun trào khiến Phổ Hiền Bồ Tát lộ nguyên hình,
Mà nàng lúc này đã kìm nén không được nữa, đưa tay về phía Trư Bát Giới,
“Cho ta, ta muốn......”
Trư Bát Giới giật mình, đá một cước, đóng Phổ Hiền Bồ Tát lên tường,
“Cút chân con bà ngươi a, ngươi Trư gia gia thà thiếu chứ không qua loa, trong nhà có kiều thê mỹ quyến, muốn ngươi cái loại đàn bà thúi làm gì!”
“Trư gia gia ta còn định đi Tây Thiên......!”
Trư Bát Giới: Ta còn dự định đi Tây Thiên lấy mạng chó của các ngươi, cái này nếu bị các ngươi trói vào đây, Trư gia gia ta chẳng phải tự trói tay chân?
Trư Bát Giới ham sắc thì có ham sắc, nhưng hắn lại không quên những năm tháng bị Tây Thiên điều khiển vận mệnh,
Chỉ cần nhắm mắt lại, hắn vẫn còn nhớ rõ lúc mình còn là heo, những ngày tháng ở trong chuồng heo dơ bẩn, nhìn huynh đệ phụ mẫu bị luộc ăn thịt......
Tây Thiên gây ra đau đớn cho mình, nào chỉ có chút đó?
Trư Bát Giới vốn dĩ đã định quên hết oán thù, lấy oán báo ơn, vậy thì lấy gì báo đức?
Cái kẻ làm ác, dựa vào cái gì lại được tha thứ!?
Trư Bát Giới tuy ngoài miệng nói Sở Hạo trai thẳng sắt thép, nhưng bản thân hắn cũng chẳng có ý nghĩ làm người tốt.
Giờ phút này, Phổ Hiền Bồ Tát chịu ảnh hưởng của Âm Dương Khổng Tước Linh, đối với nam nhân xem như bụng đói ăn quàng.
Tuy rằng Trư Bát Giới nhìn cũng không giống đàn ông mấy, nhưng ít nhất hắn là con đực, coi như là một cái dương vật,
Theo chính lời hắn nói chính là, tuy xấu chút, nhưng tự có chút tác dụng đấy!
Thế là Phổ Hiền Bồ Tát lại một lần nữa đói khát nhào về phía Trư Bát Giới,
Lần này Trư Bát Giới không hề nể tình như với Văn Thù Bồ Tát!
Phù phù, phù phù!
Viên Chiến Thần chi tâm trong thân thể Trư Bát Giới kịch liệt rung động, chiến ý từ Chiến Thần đến, trong nháy mắt biến Trư Bát Giới trở thành một tôn siêu cấp heo thần khổng lồ cao hơn ba mươi mét!
Trong nháy mắt, san bằng toàn bộ trạch viện nhà họ Giả!
Phòng cưới, biến thành phòng cưới lộ thiên.
Một màn này những người bên ngoài thấy rõ, không khỏi giật mình.
Đường Tam Tạng trừng lớn hai mắt, kinh hãi nói:
“A? Đây chẳng phải Bát Giới sao? Sao lại cùng tân nương đánh nhau, người trẻ bây giờ chơi tới dã như vậy sao?”
“Chẳng lẽ là Bát Giới thấy nhỏ, nên đổi cái lớn cho vui sao?”
“Khoan đã, người đối diện Bát Giới kia, nhìn sao mà quen thế?”
Tôn Ngộ Không cười nói, chủ động giải thích:
“Sư phụ, đó là Phổ Hiền Bồ Tát, cũng chính là yêu yêu vừa nãy, có điều...... Khả năng vợ chồng đầu giường đánh nhau, cuối giường làm lành.”
Đường Tam Tạng giật khóe miệng, vợ chồng đầu giường đánh nhau, cuối giường làm lành...... Cái này nếu đánh chết thì không chỉ là cuối giường làm lành, đó là cuối giường hợp táng rồi.
“Vậy chúng ta có nên vào giúp không?” Đường Tam Tạng yếu ớt hỏi.
Tôn Ngộ Không xua tay, “Ấy, người ta vợ chồng trẻ con náo động phòng, chúng ta xông vào náo nhiệt làm gì.”
“Sư phụ, ý nghĩ này của người rất nguy hiểm a, đâu có ai náo động phòng mà lại xông vào giúp vậy!”
Đường Tam Tạng nghe thấy cũng thấy đúng là có đạo lý đó,
Sa Ngộ Tịnh: “Sư phụ, đại sư huynh nói rất đúng!”
Đường Tam Tạng: “Ngộ Tịnh, ngươi nói có lý.”
Thế là Đường Tam Tạng cùng hai đồ đệ an tâm thoải mái tiếp nhận vở kịch lớn náo động phòng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận