Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 500: Ngọc Đế thứ 1 lần đến thăm Tây Thiên, đằng đằng sát khí

Chương 500: Ngọc Đế lần thứ nhất đến thăm Tây Thiên, sát khí đằng đằng. Ngọc Đế đến cực kỳ đột ngột, mà lại, loại đột ngột này là bất kỳ ai cũng không dám dự đoán. Thiên Đình và Tây Thiên từ trước đến nay quan hệ không tốt, thường xuyên có ma sát ở biên giới. Hiện tại hai bên như hai nước sắp giao chiến, tràn ngập mùi thuốc súng. Sự đề phòng của đôi bên không kịp, chứ đừng nói đến việc qua lại thăm viếng. Cho dù là từ khi Tây Du Thiên Đình thành lập đến bây giờ, hai vị Chúa Tể tối cao gặp mặt cũng chỉ có một lần. Hơn nữa còn là vì Chúng Thánh Nhân Thần Phật thương lượng, để Như Lai phật tổ trấn áp Tôn Ngộ Không, lập công cứu giúp Thiên Đình. Lúc đó mới có duy nhất một lần Như Lai phật tổ đến Thiên Đình dự An Thiên Đại Hội. Nhưng Ngọc Đế chưa bao giờ đến Tây Thiên, càng không leo lên Đại Lôi Âm Tự. Thế mà lần này lại vì Sở Hạo, Ngọc Đế tự mình đặt chân đến thế giới Cực Lạc Tây Thiên, giẫm lên Linh Sơn dấu chân của chính mình. Đây là từ khi Thiên Đình thành lập đến nay, lần đầu tiên, duy nhất một lần Ngọc Đế leo lên Đại Lôi Âm Tự. Sự việc này ai cũng không ngờ tới, ngay cả sắc mặt A Di Đà Phật cũng lộ ra một chút kinh ngạc. Ngọc Đế phô trương cực lớn, lần đầu tiên đến Đại Lôi Âm Tự, cuồn cuộn hoàng khí tựa như nước sông chảy ngược, tràn vào Đại Lôi Âm Tự. Trong một mảnh ánh sáng lớn lao, Ngọc Đế chậm rãi tiến vào. Bản thân Sở Hạo cũng có chút kinh ngạc, nhưng Ngọc Đế lại cho Sở Hạo một ánh mắt, trong ánh mắt tràn đầy kiên định. Mặc dù Sở Hạo đúng là đã gửi tin đến Thiên Đình trước khi đến Tây Thiên, nhưng cũng chỉ là nhờ người mang Hạo Thiên Kính đến. Sở Hạo không ngờ Ngọc Hoàng Đại Đế lại đích thân mạo hiểm đến đây, trong lòng không khỏi có chút cảm động. Xem ra Ngọc Đế thực sự lo lắng cho mình. Đương nhiên, Ngọc Đế đi tới, là đến thẳng trước mặt A Di Đà Phật. "Đại Thiên Tôn, cớ gì giá lâm Tây Thiên?" A Di Đà Phật chắp tay hỏi. Giả vờ ngây ngốc sao? Ngọc Đế hoàng khí cuồn cuộn, uy nghiêm nói: “Trẫm có nghe nói, A Di Đà Phật lấy lớn hiếp nhỏ, lấy mạnh hiếp yếu, cưỡng ép bắt cóc các tiên gia lao động ở chín tầng trời.” “Mà bây giờ xem ra, đây không phải tin đồn!” “A Di Đà Phật, trẫm có thể coi đây là ngươi đang tuyên chiến với Thiên Đình ta không?!” Sau khi Ngọc Hoàng Đại Đế tiến vào, chỉ ba câu nói ngắn ngủi, sát khí tràn trề, trong nháy mắt chấn nhiếp 3000 chư phật! Sắc mặt Như Lai phật tổ cực kỳ khó coi. Thiên Đình và Tây Thiên đều là bá chủ tam giới, nếu hai bên khai chiến thật thì trời băng đất nứt, tam giới đảo lộn! Hơn nữa, lần này bọn họ thực sự đuối lý, nếu Đạo Tổ hỏi tội thì chắc chắn Tây Thiên phải chịu quả đắng. Như Lai phật tổ vội vàng nói: “Đại Thiên Tôn hiểu lầm, chính vì sự cố của Long tộc mà Tây Thiên tràn đầy nguy hiểm, việc này lớn, còn chưa kịp bẩm báo với ngài...” Ngọc Đế cười lạnh một tiếng, “Lý do thật hay, nếu có một ngày, Thiên Đình ta bị yêu ma trùng kích, trẫm cũng sẽ mượn 3000 chư phật dùng một lát.” Lời nói của Ngọc Đế tràn đầy sát ý lạnh thấu xương. Trong nháy mắt, 3000 chư phật ở đó đều cảm nhận được sự kinh hãi tột độ. Khí tức cường hãn trên người Ngọc Đế chưa hẳn yếu hơn A Di Đà Phật. Tuy nói A Di Đà Phật là Thánh Nhân phân thân, nhưng lẽ nào bối cảnh của Ngọc Đế lại yếu hơn A Di Đà Phật sao? Ngọc Đế là đồng tử bên cạnh Đạo Tổ, được Đạo Tổ đích thân chỉ định, thống ngự tam giới, Thái Thượng Khai Thiên Chấp Phù Ngự Lịch Hàm Chân Thể Đạo Kim Khuyết Vân Cung Cửu Khung Ngự Lịch Vạn Đạo Vô Vi Đại Đạo Minh Điện Hạo Thiên Kim Khuyết Chí Tôn Ngọc Hoàng Xá Đại Tội Thiên Tôn Huyền Khung Cao Thượng Đế. Dù là tên gọi tắt cũng là Hạo Thiên Kim Khuyết Ngọc Hoàng Huyền Khung Cao Thượng Đế cao quý. Chuỗi danh hiệu dài như vậy chẳng lẽ không thấy được sự mạnh mẽ của nó sao? A Di Đà Phật cũng không dám coi thường, vội chắp tay cúi người nói: “Đại Thiên Tôn thứ tội, việc này quả thật là lão tăng sắp xếp không ổn, xin thứ cho lão tăng sau đó hướng Đại Thiên Tôn tạ lỗi.” “Hơn nữa, việc giam giữ ngục thần là do tiền bối Long tộc triệu hoán, nhận tội Phục Tru, không liên quan nhiều đến Tây Thiên.” Lời của A Di Đà Phật lại rất khéo léo, trực tiếp đổ chuyện này lên đầu Long tộc. Các cường giả Long Tộc thấy Ngọc Đế cũng không có nhiều lễ tiết, cùng lắm cũng chỉ là tôn trọng một chút tu vi của Ngọc Đế mà thôi. Nhưng cũng chỉ là một chút thôi. Ngọc Đế cười lạnh nói: “Phục Tru? Trẫm cũng muốn xem xem, đến cùng ai mới nên bị Phục Tru!” “Nếu trẫm đến chậm một bước, ngục thần chấp pháp tam giới và các chấp pháp giả tam giới mà có một người bị tổn thương, Thiên Đình ta quyết cùng Tây Thiên tử chiến không thôi!” Ngọc Đế vừa dứt lời, sát khí như cuồng phong tàn phá bừa bãi Đại Lôi Âm Tự! 3000 chư phật tại Đại Lôi Âm Tự trong nháy mắt đáy lòng vô cùng hoảng sợ, không khỏi nuốt nước miếng. Quân vô hí ngôn, huống chi là ở trước mặt mọi người, Ngọc Đế nói tử chiến không thôi, vậy thì chính là đã thực sự nổi giận! Ngay cả Như Lai phật tổ cũng giật mình, vội vàng nói: “Không cần không cần, chấp pháp giả tam giới không ai bị tổn thương, Đại Thiên Tôn đừng nóng giận.” A Di Đà Phật nhìn chằm chằm Ngọc Đế, nghiêm nghị nói: “Ngã Phật từ bi, xin mời Đại Thiên Tôn thương xót chúng sinh, chớ gây sát nghiệp!” Ngọc Đế lại thản nhiên nói: “Tây Thiên lấy mạnh hiếp yếu, còn muốn bao biện làm thay, giết ái khanh của trẫm sao? Khuyên các ngươi nhanh chóng thu tay lại, nếu vẫn cố chấp không tỉnh ngộ thì Thiên Đình ta phụng bồi đến cùng!” Trong lòng Ngọc Đế tràn đầy tức giận, Tây Thiên không biết sống chết, vậy mà lại vô sỉ đến mức cưỡng ép ra tay với các tiên gia lao động ở chín tầng trời! Trước đây Ngọc Đế có bao nhiêu tiêu dao, mỗi ngày tỉnh dậy đều có thể nghe tin tốt từ lao chín tầng trời mang đến: Ma Vương ở nhân gian bị Phục Tru, Yêu Vương nào đó tự đầu thú dưới tác động của chín tầng trời lao, Ma Vương nọ bắt đầu sửa cầu bổ đường... Dưới sự dẫn dắt của Sở Hạo, đội chấp pháp tam giới đã xây dựng được uy danh cho Thiên Đình trong Tam Giới, trong lòng Ngọc Đế vô cùng vui vẻ! Hiện tại không chỉ có ngục thần Sở Hạo, mà còn có lao chín tầng trời hùng mạnh, đối với Ngọc Đế mà nói đó chính là tâm can bảo bối! Thứ mà chỉ mình Ngọc Đế có được, bây giờ lại có người dám ra tay với lao chín tầng trời sao? Hơn nữa, A Di Đà Phật còn đích thân ra mặt, Ngọc Đế tuyệt đối không nói đùa. Hôm nay nếu đến mà thấy Sở Hạo xảy ra chuyện thật thì Ngọc Đế sẽ đến đưa tang cho Tây Thiên! Ngọc Đế đơn thân độc mã giằng co với 3000 chư phật. Không khí cực độ ngưng trệ, giương cung bạt kiếm, vô cùng khẩn trương! Lúc này, giọng nói thong dong nhẹ nhàng của Sở Hạo truyền đến: “Bệ hạ sao phải làm đến mức này, chúng ta là đến lấy tiền chứ không phải đến đánh nhau.” “Không cần thiết phải làm khó dễ bọn họ, đồ chúng ta mang đến chưa?” Đồ? Thứ gì? Với tình hình này, Ngọc Đế phải mang theo Tứ Ngự và các tiên gia đến, mới có thể cưỡng ép mang Sở Hạo đi sao? Trừ khi Ngọc Đế cảm thấy có điều gì đó báo trước mà mang theo món bảo vật đó... 3000 chư phật bỗng nhiên đều cảm thấy có điềm không lành. Quả nhiên, một giây sau, liền thấy Ngọc Đế bỗng nhiên lấy ra một kiện pháp bảo tỏa ánh hào quang vô thượng. Chính là Hạo Thiên Kính vốn nên đặt tại Lăng Tiêu Bảo Điện! Sở Hạo nhìn thấy Hạo Thiên Kính, quay đầu lại nhếch miệng cười với 3000 chư phật: “Tiếp theo là đến lượt các ngươi.” Sau đó là thực hiện nhiệm vụ đã giao! Điều này Sở Hạo quá quen thuộc rồi! Vẻ mặt vốn bình tĩnh của A Di Đà Phật rõ ràng khẽ run rẩy một chút, rồi nhanh chóng biến mất. Ông ta có dự cảm, chỉ sợ là mình muốn phí công rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận