Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1347 luyện đan tuyệt mật, dùng khoai nướng che giấu ưu thương

Đại Nhật Như Lai không biết rằng, hắn toàn lực tấn công Cốt Ma, vậy mà lại phát sinh chuyện kỳ tích ngoài ý muốn. Cái kia vô biên vô tận cốt linh ma vật lại bị đánh tan trong nháy mắt, mà Đại Nhật Như Lai kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hắn trong nháy mắt tìm được vị trí của Cốt Ma. Lúc này, Đại Nhật Như Lai từ bỏ tất cả phòng ngự, toàn lực công kích về phía Cốt Ma đang trốn ở trong vô tận cốt linh ma vật.
Mà con ma xương đầu kia tựa hồ không phải là Cốt Ma có lý trí, chỉ như là một con rối bình thường canh giữ ở trước cửa mà thôi, đối với công kích toàn lực đánh tới của Đại Nhật Như Lai, Cốt Ma không tránh né.
Oanh!
Khi Đại Nhật Như Lai công kích trúng Cốt Ma, Cốt Ma kêu thảm thiết, toàn bộ thế giới đều vang vọng tiếng kêu rên của Cốt Ma. Bất quá, tiếng kêu rên của Cốt Ma rất nhanh im bặt mà dừng, biến thành một đống tro tàn, theo gió bay đi.
Cốt Ma, cứ như vậy chết rồi?
Ngay cả Sở Hạo một mực đang nướng khoai lang cũng lập tức không kịp phản ứng, Cốt Ma ngũ chuyển, dễ dàng chết như vậy? Sở Hạo còn muốn tính chuyện đi qua bắt nó làm nô lệ cơ mà. Bất quá, định thần nghĩ lại, mới biết được con Cốt Ma kia chỉ sợ là tàn thứ phẩm bị cưỡng ép khống chế ở đây, như một con rối bình thường. Nếu không, nếu có linh trí bình thường, sẽ là ma vật tu luyện ngũ chuyển bình thường, cũng không đến mức bị ép ở đây làm chó giữ nhà.
Đại Nhật Như Lai toàn lực tiến công, đánh bậy đánh bạ đột phá nhược điểm của Cốt Ma, diệt Cốt Ma. Sở Hạo bản thân cũng hơi xúc động, Đại Nhật Như Lai đúng là gặp vận may cứt chó, tiểu tử này hay là nên đến chấp pháp đại điện làm linh vật đi? Bất quá ngẫm lại tâm tính của Đại Nhật Như Lai cũng không tốt, thôi được rồi, hắn không xứng.
Đại Nhật Như Lai phun mạnh ra một ngụm máu, việc cưỡng ép thúc đẩy toàn lực công kích khiến cho Đại Nhật Như Lai vốn đã bị thương lại càng thêm tồi tệ, bất quá, hắn lại cực kỳ may mắn, hắn cũng không biết công kích bạo phát ra vừa rồi của mình đánh bậy đánh bạ lại giải quyết được nguy cơ lần này.
Đại Nhật Như Lai hưng phấn quay đầu nhìn Sở Hạo, kinh ngạc nói: "Tiên Quân, ta giải quyết được nó rồi! Con Cốt Ma này hóa ra là… Chờ chút, Tiên Quân, trên tay ngươi đó là cái gì?"
Sở Hạo nhìn khoai nướng trong tay, rồi lại nhìn sắc mặt suy yếu tái nhợt của Đại Nhật Như Lai, bốn mắt nhìn nhau, Sở Hạo thấy được trong ánh mắt Đại Nhật Như Lai ít nhiều gì một chút chất vấn.
Sở Hạo không chút lộ vẻ gì, nhẹ nhàng cười một tiếng, vô cùng vui mừng nói: "Đại Nhật Như Lai ngươi làm rất tốt, không hổ là người đứng thứ hai chấp pháp đại điện của ta!"
Đại Nhật Như Lai nhìn chằm chằm vào khoai lang trên tay Sở Hạo, sắc mặt vô cùng phát điên nói: "Tiên Quân, trong tay ngươi là cái gì? Có thể giải thích một chút không? Ta ở phía trước vất vả chiến đấu, ngươi ở chỗ này nướng khoai sao?"
Sở Hạo khẽ chau mày, "Hả? Ngươi đang chất vấn ta sao?! Ta vừa mới định cùng ngươi báo tin vui, ta cuối cùng đã luyện chế ra đan dược hồi phục tốt nhất!"
"Mà khoai lang này là một yêu cầu đặc biệt trong việc luyện đan của ta, ngươi phải biết nếu lò luyện đan quanh năm hun đúc bằng thiên tài địa bảo, dễ sinh ra Khí Linh, sẽ dẫn đến luyện đan không thành công."
"Cho nên, mỗi khi ta luyện đan thành công đều sẽ tiện tay nướng cái khoai lang, mượn ngũ cốc nhân gian để tẩy Khí Linh đi, việc này là bí mật của Luyện Đan sư, ngươi tuyệt đối không thể nói cho người khác biết, nếu không sẽ hỏng cả đời tu hành của ta!"
Sở Hạo nói mười phần ngưng trọng và đứng đắn, quả thực là đàng hoàng a!
Đại Nhật Như Lai nghe mà nghi ngờ một mặt. Giải thích của Sở Hạo, bỏ qua sự thật mà nói thì xác thực có đạo lý… nhưng mà, có Luyện Đan sư nào thật sự cầm mẹ nó lò luyện đan để nướng khoai lang? Chuyện này quả thật là người làm sao?
Sở Hạo thấy Đại Nhật Như Lai bộ dạng nghi hoặc, không khỏi bất mãn nói: "Sao, ngươi đang nghi ngờ ta sao? Ngươi nhìn viên đan dược nóng hổi trong tay ta đây, đây chính là thượng phẩm Phục Linh Đan, cho dù là Chuẩn Thánh dùng cũng có thể có tác dụng hồi phục!"
Đại Nhật Như Lai ngây ngẩn cả người, viên đan dược kia đúng là vừa luyện chế ra, "Nhưng mà, thật sự có Luyện Đan sư cầm lò luyện đan nướng khoai lang sao?"
Sở Hạo nghiêm trang vỗ ngực một cái, "Ngươi vĩnh viễn có thể tin vào sự thành thật của ta!"
"Thái Thượng Lão Quân còn cầm Lò Bát Quái đi thiêu nướng, chỉ là những người ngoài ngành các ngươi không biết mà thôi!"
Bỏ qua sự thật không nói, thật ra Sở Hạo thật không lừa dối Đại Nhật Như Lai. Thực tế, chỉ vì Thần Nông Đỉnh của Sở Hạo quá cường đại, cho nên ngay cả khoai lang nướng, cũng không cẩn thận nổ ra một viên Phục Linh Đan. Cho nên, Sở Hạo mới có thể chính nghĩa lẫm liệt lấy khoai nướng có thêm bạo kích Phục Linh Đan ra để bình ổn sự nghi ngờ của Đại Nhật Như Lai.
Mặc dù vậy, Đại Nhật Như Lai vẫn nửa tin nửa ngờ gật đầu, "Thì ra là thế, Luyện Đan Sư lại còn có mặt không ai biết như vậy."
Sở Hạo khoát tay, "Chuyện cơ mật, không được nói cho người ngoài biết."
"Đến đây, cầm lấy đan dược, chúng ta tiếp tục đi tới."
Sở Hạo ném Phục Linh Đan qua, Đại Nhật Như Lai nhận được viên đan dược nóng hổi này, trong lòng cũng vô cùng cảm khái, phảng phất như mở ra một cánh cửa lớn.
Ăn Phục Linh Đan vào, trạng thái của Đại Nhật Như Lai chỉ hơi tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ hạn chế như thế mà thôi. Nhưng Sở Hạo hoàn toàn không cho Đại Nhật Như Lai thời gian tu dưỡng, giống như buộc lừa kéo cối xay vậy, "Đi đi đi, hôm nay nhất định phải tiêu diệt hết lãnh địa Ma tộc, để đám đồ vật tà ác kia hoàn toàn tiêu vong tại đây!"
Đại Nhật Như Lai vốn muốn xin nghỉ ngơi thêm chút nữa, nhưng hắn phát hiện mình dù nghỉ ngơi bao lâu vết thương cũng chẳng khá hơn là bao, mà bây giờ còn là kỳ khảo sát của chấp pháp đại điện, Đại Nhật Như Lai phải cố gắng biểu hiện hết sức mới được. Bởi vậy, Đại Nhật Như Lai nén lại sự bất mãn trong lòng, tiếp tục đi tới.
Nhưng, chuyện vừa rồi cũng chưa phải là kết thúc, mà là mở đầu cho vận mệnh bi thảm! Nhận cú đánh lén của Cốt Ma chưa được nửa canh giờ, Đại Nhật Như Lai lại một lần nữa rơi vào khổ chiến. Lần này, Đại Nhật Như Lai bước vào một đại trận do Ma tộc bố trí, trận pháp này Sở Hạo đã gặp ở vực sâu, chính là trận pháp Ma tộc vực sâu chuyên dùng đối phó ma vật cường đại, tập hợp tiêu hao và các loại công kích mạnh mẽ làm một thể.
Đại Nhật Như Lai đây bị coi như heo rừng, nhốt ở trong trận pháp một trận đánh đập tơi bời! Sở Hạo ở bên ngoài nhìn cũng không đành lòng, nếu không phải vì trong tay vẫn còn khoai nướng chưa ăn hết, Sở Hạo đã xông lên giúp rồi.
May mắn, may mắn là có Đại Nhật Như Lai đi cùng, nếu đổi thành chính Sở Hạo, thật không biết sẽ phải chịu khổ bao nhiêu nữa.
Bất quá, Sở Hạo cũng không nhàn rỗi, vừa ăn khoai lang vừa hô lớn: "Đại Nhật Như Lai ngươi cố gắng lên, ta sắp tìm được trận cước, cứu ngươi ra rồi."
Đại Nhật Như Lai bị vô số công kích cường đại trong trận pháp oanh kích đến mức thần chí có chút không rõ, hắn đột nhiên có chút hối hận, có lẽ đợi trong phòng giam Tây Thiên để bị hút hết công đức trên người cũng là một lựa chọn tốt… Vì sao mình lại phải đầu sắt như thế, mà đi theo Sở Hạo tới Ma tộc chi địa để tự mình chuốc lấy khổ cực? Cái ngục thần Sở Hạo này là chuyện gì, còn đang ăn khoai lang! Còn tiện tay vứt rác? Có phải mình đã đi vào ổ cướp rồi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận