Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1433 thanh ngưu: Đại Minh Vương, Tây Thiên có nội gian a

Thanh Ngưu Tinh ít nhiều gì cũng có chút hội chứng Stockholm.
Bị bắt cóc lâu như vậy, Thanh Ngưu Tinh thường xuyên bị Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh tra tấn đến thống khổ không chịu nổi, nhưng chỉ có Sở Hạo là không tra tấn mình, chỉ là lấy đi cái sừng mà thôi.
Chỉ có Sở Hạo là một tên lưu manh có thể bảo hộ mình, cho nên Thanh Ngưu Tinh cho dù biết việc mình làm có lẽ sẽ gây hại cho Tây Thiên, nhưng Thanh Ngưu Tinh vẫn lựa chọn ngoan ngoãn chấp hành nhiệm vụ của Sở Hạo.
Thanh Ngưu Tinh đi xuống đáy nước, quả nhiên gặp được Khổng Tước Đại Minh Vương đang canh giữ bên cạnh tử mẫu hoa, toàn thân cảnh giác.
Tử mẫu hoa kia lại có sự hư vô huyền diệu, mặc dù nói là đóa hoa, lại càng giống như Âm Dương chi khí lưu chuyển ngưng tụ thành khối không khí, chỉ là thỉnh thoảng tách ra đóa hoa màu trắng đen, cho nên được gọi là tử mẫu hoa.
Khổng Tước Đại Minh Vương thấy Thanh Ngưu Tinh đến, không khỏi nhíu mày, cảnh giác hỏi: "Thanh Ngưu Tinh các hạ? Sao ngươi lại đến đây?"
Thanh Ngưu Tinh trên mặt lộ vẻ lo lắng: "Xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn! Ta cùng Huệ Tràng Phật cùng lúc xuất phát, trên đường lại bị ngục thần Sở Hạo ép buộc!"
"Ngục thần Sở Hạo vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài Linh Sơn, căn bản không hề rời đi, ta cùng Huệ Tràng Phật bị hắn bắt được, hiện tại Huệ Tràng Phật đã cùng hắn ở trên đó đánh nhau!"
"Huệ Tràng Phật đánh không lại hắn, bảo ta về Tây Thiên xin giúp đỡ, ai ngờ Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh vậy mà cũng trên đường trông thấy ta, ta bị buộc đến nhảy xuống nước, may mắn gặp ngươi."
"Đại Minh Vương, mau đi cứu Huệ Tràng Phật đi, kim thân của hắn đã bị đánh nổ, Sở Hạo dường như đang ép hỏi hắn điều gì bí mật!"
Thanh Ngưu Tinh nói năng tình cảm dạt dào, đến đoạn cao trào, thậm chí vừa khóc vừa sụt sùi.
Khổng Tước Đại Minh Vương nghe vậy, cũng lo lắng: "Sao có thể? Ngã phật không phải ban cho các ngươi Bồ Đề gương sáng sao? Ngục thần Sở Hạo làm sao có thể tìm ra các ngươi?"
Thanh Ngưu Tinh che mặt khóc: "Ta không biết, nhưng Huệ Tràng Phật nói với ta, chỉ sợ bên trong Tây Thiên, đã có người sớm có lòng dạ Tào Doanh Tâm ở Hán!"
Khổng Tước Đại Minh Vương nghe vậy, trong lòng giật mình, nội gian?!
Trong lúc nhất thời, trong đầu Khổng Tước Đại Minh Vương hiện lên vô số bóng người:
Hàng tam thế minh vương kia từ trước đến nay đã bất mãn với Tây Thiên, nhất là sau khi bị Bạch Liên Đồng tử lãnh đạo một lần, đối với Tây Thiên càng thêm chán ghét mà bỏ đi, có lẽ là hắn?
Không đúng, Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương kỳ thật cũng không khá hơn là bao, hắn tính khí nóng nảy, lần trước làm nhiệm vụ thì suýt nữa hồn phi phách tán, hắn cũng có khả năng!
Chờ chút, có phải là Quan Âm Bồ tát không?! Có thể, rất có thể! Nghĩ lại xem Quan Âm Bồ Tát trước kia, thủ đoạn mạnh mẽ, lập trường kiên định. Nhưng về sau càng ngày càng nhu nhược, thậm chí sau khi trảm tam thi, ác thi Từ Hàng đạo nhân sau khi rời đi, tốt thi Quan Âm Bồ Tát dường như có chút ý tứ với Sở Hạo...
Còn có, còn có, Bạch Liên Đồng tử chưa hẳn đã không có ý đồ khác, hắn đối với Sở Hạo cũng kính sợ vô cùng, nhỡ đâu hắn bị bức ép, chẳng phải là…
Khổng Tước Đại Minh Vương chợt phát hiện mình có thể nghi ngờ nhiều người đến đếm không hết, lập tức bế tắc.
Lại là vì bên trong Tây Thiên vốn là tập thể lợi ích thuần túy, thêm vào đó rất nhiều người đều là cường giả trước kia từ các thế lực khác mà được độ hóa, cái gọi là ý đồ khác, chính là bản tâm của bọn hắn.
Khổng Tước Đại Minh Vương đối với chuyện nội gian lộ hành trình, lại không chút nghi ngờ, thật là kỳ diệu.
"Đại Minh Vương, mau đi cứu Huệ Tràng Phật đi! Nếu không, có trời mới biết ngục thần Sở Hạo sẽ làm ra chuyện gì đến!"
Thanh Ngưu Tinh thúc giục nói.
Khổng Tước Đại Minh Vương lộ vẻ khó xử: "Nhưng mà, ngã phật lệnh ta ở đây thủ hộ tử mẫu hoa, tử mẫu hoa là một kiếp nạn quan trọng, ta lo lắng..."
Thanh Ngưu Tinh nhíu mày, dò hỏi: "Nếu không, ngươi mang tử mẫu hoa theo người luôn?"
Khổng Tước Đại Minh Vương lắc đầu: "Không được, tử mẫu hoa này vô cùng quý giá, khi trời đất sơ khai, khí nhẹ rõ ràng bay lên thành trời, khí nặng trọc bên dưới ngưng tụ thành đất, dương khí ở trên, âm khí ở dưới.
Nhưng nơi này lại có một không hai nơi Âm Dương chi khí không hề tách rời, dính liền lẫn lộn mới tạo ra bảo vật, bên trên hút dương khí của Thiên Đình, bên dưới hút âm khí của Minh phủ, nơi đây đất đai cũng tràn đầy tiên thiên Âm Dương chi khí, không thể tách rời được."
"Không chỉ có ta không thể mang đi tử mẫu hoa này, cho dù người khác tới đây, muốn cấy ghép tử mẫu hoa cũng là chuyện khó khăn!"
"Phá hủy nó thì ngược lại rất đơn giản, cho dù là Sở Hạo tới, ta chỉ cần ở đây hơi đảo ngược Âm Dương chi khí, lập tức có thể khiến nó sụp đổ."
Thanh Ngưu Tinh sốt ruột đến giậm chân: "Nếu mang không đi thì thôi vậy, dù sao chúng ta đi nhanh về nhanh, ngươi và Huệ Tràng Phật hợp lại, nhất định có thể địch nổi Sở Hạo."
"Dù sao Sở Hạo cũng không biết ngươi thủ hộ tử mẫu hoa, Phật Tổ phái ngươi đến đây đều là để phòng ngừa rủi ro đúng không? Nhưng hiện tại đâu có nguy hiểm. Còn Huệ Tràng Phật thì sắp chết rồi, cái nào quan trọng hơn thì không cần nói nữa chứ?"
Khổng Tước Đại Minh Vương bị Thanh Ngưu Tinh nói như vậy, cũng không khỏi do dự: "Đạo hữu nói cũng đúng... Tuy Sở Hạo kia thực lực mạnh, nhưng Huệ Tràng Phật và ta hợp sức, tên ngục thần Sở Hạo đó khẳng định cũng phải chịu thiệt."
"Huệ Tràng Phật mang theo đại bí mật, không thể để rơi vào tay Sở Hạo được, đi thôi! Đi nhanh về nhanh!"
Khổng Tước Đại Minh Vương quyết định, lúc này mới chọn đi theo Thanh Ngưu Tinh xuất phát.
Khổng Tước Đại Minh Vương còn lưu lại hai vệt thần quang của mình tại chỗ, hợp thành một vòng phòng hộ mạnh mẽ, bảo vệ tử mẫu hoa vững chắc ở bên trong.
Thanh Ngưu Tinh nhíu mày: "Đây là?"
Khổng Tước Đại Minh Vương giải thích: "Hai vệt thần quang này ta tế luyện nhiều năm, mặc dù ngũ sắc thần quang bị Sở Hạo cướp đi một màu, nhưng dù là hai vệt thần quang cũng có thể chống đỡ một hồi, một khi bị va chạm, ta sẽ cảm nhận được trước tiên."
"Thậm chí, một khi vòng bảo hộ này bị cưỡng ép công phá, hai vệt thần quang cũng sẽ trực tiếp phá hủy tử mẫu hoa, để ngục thần Sở Hạo kia không chiếm được gì cả."
Thanh Ngưu Tinh hơi nhíu mày, không ngờ Khổng Tước Đại Minh Vương lại quyết đoán đến vậy, không giữ được thì liền hủy? Không được, vậy chẳng phải là Sở Hạo đại lão sẽ khó mà có được tử mẫu hoa này sao?
Thanh Ngưu Tinh bắt đầu lo lắng thay Sở Hạo.
"Đi thôi!"
Khổng Tước Đại Minh Vương dứt khoát quyết đoán, mang theo Thanh Ngưu Tinh nhanh chóng rời đi.
Khi Khổng Tước Đại Minh Vương vừa mới đi thì Sở Hạo liền xuất hiện.
Sở Hạo nhìn hai màu thần quang đang lưu chuyển xung quanh tử mẫu hoa, liếc mắt liền thấy sự kỳ diệu phía trên, "Giỏi đấy, vậy mà lại nhẫn tâm đến thế, nếu là ta không có năng lực hàng phục pháp bảo, cưỡng ép ra tay chẳng phải là trực tiếp hủy luôn cả tử mẫu hoa rồi sao?"
Sở Hạo đánh giá cao độ cách bày bẫy của Khổng Tước Đại Minh Vương, nếu là đổi lại trước đây, Sở Hạo quả thực không biết phải làm sao.
Bất quá, điều này không làm khó được Sở Hạo hiện tại.
Sở Hạo chậm rãi rút ra cây Thí Thần Thương thô to, bên trong Thí Thần Thương, mơ hồ có ảo ảnh Ma Thần chớp động, "Ăn một thương của ta!"
Sở Hạo vung thương, chỉ thẳng vào vòng bảo hộ được hai màu thần quang ngưng tụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận