Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 787: thân hãm hiểm cảnh, cũng không ảnh hưởng ta muốn quất ngươi máu

Sở Hạo nổi giận, quát mắng đại nhật Như Lai phật tổ: “Không ngờ ngươi, tên đại nhật Như Lai phật tổ mày rậm mắt to, lại làm phản rồi sao?” Sở Hạo thật sự không ngờ đại nhật Như Lai phật tổ lại nói ra những lời vô sỉ như vậy, đây chẳng phải là lời ta hay nói sao? Đáng ghét, bị cướp lời rồi! Sở Hạo tức giận phát điên, không ngờ đại nhật Như Lai phật tổ lại dứt khoát như vậy, thậm chí chưa đánh đã vội kính pháp qua quân lễ. Đến cùng vẫn là người Tây Thiên, vô sỉ, đúng là chăm chỉ. Đại nhật Như Lai phật tổ liếc nhìn Sở Hạo, trên mặt toàn vẻ khinh bỉ: “Ngục thần Sở Hạo, ra ngoài lăn lộn, ngươi có thể cẩn thận một chút không?” Thiên Phi Ô Ma còn cười nhạo: “Đây mà gọi là phản giáo sao? Ngươi thân là đại nhật Như Lai phật tổ cũng thật dễ dàng dao động đấy.” Đại nhật Như Lai phật tổ lại bình tĩnh, chắp tay trước ngực nói: “Không quan trọng có dạy hay không, ta phật từ bi, việc xả thân thành nhân cuối cùng cũng nên do chính họ tự làm. Ta chẳng qua là một kẻ bị lưu vong, các ngươi không cần thiết phải thù hận ta như vậy, mọi người có thể làm bạn bè thôi. Cho dù ta đến Minh Hà Huyết Hải, chỉ cần không phải Phật Tổ ở trước mặt, phần lớn sự việc ta đều có thể làm chủ, áp lực của các ngươi ở Minh Hà Huyết Hải chẳng phải sẽ giảm đi rất nhiều sao?” Đại nhật Như Lai phật tổ vô cùng thành khẩn khuyên nhủ. Trong lòng hắn, cũng không hề bài xích chuyện chưa đánh đã kính pháp qua quân lễ, dù sao, Tây Thiên có trọng yếu thế nào, cũng không quan trọng bằng sinh mệnh của mình. Từ sau khi Ô Sào thiền Sư chết, đại nhật Như Lai coi như đã nhìn thấu sự ấm lạnh tình người của Tây Thiên, Ô Sào thiền Sư đường đường là trấn giáo cường giả, vì Tây Thiên đổ mồ hôi sôi máu, kết quả là ngay cả một tiếng phúng viếng cũng không nghe được, chẳng nhận được nửa lời an ủi! Toàn bộ Tây Thiên khi nhận được tin Ô Sào thiền Sư chết, tất cả đại năng nhìn ánh mắt của mình, đều đã thay đổi. Giá trị -1, Địa vị -1. Dù mọi người vẫn tỏ ra khách khí, thậm chí người dưới vẫn cung kính nghe theo như vậy, nhưng đại nhật Phật Như Lai không còn thấy sự tôn trọng mà mọi người dành cho trấn giáo cường giả của mình. Bây giờ hắn chỉ là một đại năng bình thường, rốt cuộc không còn được hưởng những đãi ngộ đặc biệt kia, vậy thì thôi, hết lần này tới lần khác vào lúc này còn muốn trở mặt lưu vong hắn đến ngũ trọc ác thế?! Cái Tây Thiên này, không hề có lòng từ bi bao dung, chỉ có kẻ đến người đi trà lạnh! Đại nhật Như Lai phật tổ cũng không có ý phản giáo, hắn chỉ đơn thuần muốn tự vệ, hắn đã hiểu được chân lý sinh mệnh! Cùng là vì Tây Thiên trung thành mà bán mạng cuối cùng lại đổi lấy người đi trà lạnh lưu vong, chi bằng tự lực tự cường, ít nhất phải để cho mình sống sót trước rồi mới có thể nói chuyện lý tưởng! Mặc dù đại nhật Như Lai phật tổ biết mình làm như vậy là quá sai với giáo nghĩa, nhưng trong lòng hắn không còn xoắn xuýt, hiện tại lợi ích của Tây Thiên và tính mạng của mình bày ở trước mắt, cái gì nặng cái gì nhẹ hắn đã có đáp án. Đại nhật Như Lai phật tổ thành khẩn nhìn Thiên Phi Ô Ma: “Minh Hà Huyết Hải chịu áp bức lâu như vậy, nghĩ các ngươi cũng biết, Tây Thiên có 3000 Phật Đà, các ngươi muốn trốn là không thể trốn được.” “Hôm nay dù các ngươi có giết ta, Minh Hà Huyết Hải có đả thông được thông đạo tiến về nhân gian, thì sao chứ? Gây rối Tây Du, Chư thiên Thánh Nhân cũng sẽ đích thân tiêu diệt các ngươi.” “Coi như các ngươi ở đây giết ta, cũng có ngàn vạn cái ta khác đứng lên.” “Chi bằng nhân lúc có thể lựa chọn, hợp tác cùng ta, trong ngoài cùng nhau ứng phó, dù Minh Hà Huyết Hải không có cách nào thấy lại mặt trời, nhưng ít nhất sau này có thể chiếu ứng lẫn nhau. Như thế nào?” Đại nhật Như Lai phật tổ cực lực thuyết phục, chính là không muốn động thủ. Bởi vì hắn biết, một khi động thủ, với thực lực của mình, rất khó có cơ hội sống sót, dù may mắn sống sót cũng sẽ trọng thương. Đại nhật Như Lai phật tổ bây giờ không muốn vì Tây Thiên hiến thân, hắn không còn ôm bất cứ chờ mong nào đối với đạo đức của Tây Thiên. Thậm chí, hắn thực sự muốn làm nội ứng cho Minh Hà Giáo Tổ, với thực lực của mình, kiếm thêm hai phần tiền lương, thật sự không tệ. Chỉ tiếc, hắn không biết quyết tâm của Minh Hà Huyết Hải. Lần này Minh Hà Huyết Hải đã dốc toàn lực, thậm chí ngay cả những thủ hạ cũ của La Hầu đã che giấu bấy lâu nay, những Ma Thần kia cũng mời ra, Minh Hà Huyết Hải đâu thật muốn tham chút ánh mặt trời? Thiên Phi Ô Ma tỏ vẻ do dự: “Vậy ta làm thế nào mới có thể tin ngươi?” Đại nhật Như Lai phật tổ thấy có hy vọng! Đại nhật Như Lai phật tổ vội nói: “Việc này còn không đơn giản? Ta lấy phật tâm hướng Thiên Đạo thề, nếu có nửa điểm vi phạm lời thề, trời tru đất diệt!” Ma Nữ La Nại không rời mắt khỏi Sở Hạo, chỉ thiếu kiên nhẫn thúc giục: “Không cần lãng phí thời gian, muốn đánh thì đánh, muốn hàng thì hàng! Ta không chờ được nữa để cùng tiểu khả ái của ta đi tầng dưới cùng của vực sâu chơi game!” Đại nhật Như Lai phật tổ không dám chậm trễ, tranh thủ thời gian nói: “Ta ở đây thề...” Nhưng, đại nhật Như Lai phật tổ nói mới được nửa câu thì bỗng thấy một đạo quang mang đỏ tươi bay lượn đến! Đánh lén! Thiên Phi Ô Ma thừa dịp đại nhật Như Lai phật tổ giả vờ thề, trực tiếp ra tay đánh lén, không chút lưu tình. Đại nhật Như Lai phật tổ trừng mắt, gầm lên một tiếng: “Yêu nữ, ta sớm đã nhìn ra dụng ý khó lường của ngươi, còn muốn đánh lén sao!?” Đại nhật Như Lai phật tổ cũng đã sớm phòng bị, ngay khi Thiên Phi Ô Ma ra tay đánh lén, đại nhật Như Lai phật tổ liền phản công, tung ra thái dương tâm nham. Kim quang vạn trượng từ đại nhật tỏa ra, trùm lên cả đất trời, hướng về phía Thiên Phi Ô Ma mà bao phủ! Trong kim quang ấy, nóng rực vô cùng, thần thánh tột độ, vừa ra tay đã khiến toàn bộ không gian A Tị Kiếm Pháp Vực như muốn bị nuốt chửng. Nhưng, Thiên Phi Ô Ma trong nháy mắt tế ra Tu La Nại Hà Khuê, đột ngột chiếu vào đại nhật Như Lai phật tổ. “Nhìn ra thì sao? Ngươi luôn cùng ta giở trò giả dối, chẳng lẽ cho rằng ta không phát hiện sao?!” Kim quang từ đại nhật kia khi bị Tu La Nại Hà Khuê chiếu xuống liền bị trấn áp trở về, cũng bởi vì đây là không gian trong A Tị Kiếm Pháp Vực, đại nhật Như Lai phật tổ bị pháp bảo đánh trúng liền chịu thiệt thòi, không thể phát huy được sức mạnh. Đại nhật Như Lai phật tổ đối diện với chiêu này chỉ có thể liên tục lui về phía sau, miễn cưỡng mới né được. Tu La Nại Hà Khuê chính là pháp bảo độc môn mà Thiên Phi Ô Ma tế luyện vô số năm, là một cực phẩm tiên thiên linh bảo! Đại nhật Như Lai phật tổ vừa rồi nếu né tránh không kịp, chỉ cần một chiêu của Tu La Nại Hà Khuê thôi cũng có thể khiến tu vi của đại nhật Như Lai phật tổ bị khóa, sau đó tiếp nhận nghiệp lực vô tận tẩy rửa, Linh Đài nhiễm bụi. Đại nhật Như Lai phật tổ và Thiên Phi Ô Ma nhìn nhau, giống như vẻ chuyện trò vừa rồi chỉ là một trò hề. Nhưng, đại nhật Phật Như Lai chợt nhớ tới, còn một người nữa! Chưa đợi đại nhật Như Lai phật tổ kịp phản ứng, bộ váy màu hồng phấn đã bao trùm ánh mắt của đại nhật Như Lai phật tổ. Ma Nữ La Nại với khuôn mặt lạnh như băng mang theo sự tà ác thuần túy đặc trưng của Ma tộc, trong tay dao bổ củi đã bổ về phía đại nhật Như Lai phật tổ. Đại nhật Như Lai phật tổ tránh không kịp, một đao này đã xẻ một lỗ hổng lớn trước ngực đại nhật Như Lai phật tổ! Máu tươi bắn ra, Sở Hạo mừng như điên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận