Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 814: liên tiếp mà đến, 1 cái so 1 cái đột nhiên tin dữ

Đám người Đại Đường thật sự không thể ngờ được, người Thiên Trúc Phật Quốc lại còn dám kêu không công bằng? Chưa kể đây vốn là một cuộc chiến tranh một mất một còn, hơn nữa, Thiên Trúc Phật Quốc bọn họ dùng hiến tế chi pháp, triệu hồi rất nhiều cường giả! Mà bây giờ, khi bị tộc A Tu La đồ sát, lại biết kêu không công bằng? Cũng may là tất cả mọi người Đại Đường đã gia nhập đội quân đồ sát, nếu không thì không biết trút cơn giận này vào đâu. Trận đại chiến ở Thiên Trúc Phật Quốc này đã đi ngược lại với dự đoán của người bình thường. Việc tộc A Tu La xuất thế, lại càng khiến cho những người ở Tây Thiên hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi...
Giờ phút này, trong đại điện chấp pháp của Thiên Đình. Sở Hạo thoải mái nhàn nhã, mang theo bốn người Tây Du đến Thiên Đình, nhưng lại thu xếp họ ở bên ngoài đại điện chấp pháp. Sở Hạo đi vào, đã thấy cảnh tượng dường như không được hài hòa cho lắm. Chư Thánh vẫn ngồi ngay ngắn ở trong đại điện, nhưng có một chút khác biệt, đó là bầu không khí đã có chút thay đổi. Đại Nhật Như Lai Phật Tổ giống như một con cá ươn, toàn thân đầy thương tích, tinh huyết đều đã bị ép khô, nằm trên mặt đất bất động, chỉ còn nửa hơi thở thoi thóp. Còn A Di Đà Phật, Như Lai Phật Tổ, và mấy vị Bồ Tát thì đang nhìn chằm chằm vào viên quang kính, trong mắt bọn họ tràn đầy sự chấn kinh, không dám tin, sợ hãi và không muốn đối mặt!
Trong viên quang kính, bọn họ thấy được tộc A Tu La đột phá đi ra, chiếm cứ một góc phía nam Tây Ngưu Hạ Châu. Lại còn thấy được Đại Ma Vương Ba Tuần trong tộc A Tu La, dẫn đầu một đám quân A Tu La, xông về phía Thiên Trúc Phật Quốc. Và giờ khắc này, mọi người cũng thấy tộc A Tu La điên cuồng đồ sát quân đội Thiên Trúc Phật Quốc, sau khi giết sạch hoàn toàn thì lại chuyển sang đồ sát các tín đồ bên trong Thiên Trúc Phật Quốc. Chỉ trong vòng nửa ngày ngắn ngủi mà nhận được nhiều tin tức xấu như vậy, cũng có thể xem như là một kỷ lục! Đây cũng là tin dữ kinh khủng nhất mà Tây Thiên nhận được kể từ Tây Du đến nay! Hơn nữa còn là liên tiếp mà đến, tin nào cũng đột ngột hơn tin nào! Đại Nhật Như Lai Phật Tổ bị người của tộc A Tu La mai phục, trực tiếp bị ép thành thây khô! Tộc A Tu La phá vỡ Ngũ Trọc ác thế, xuất thế! Và mục tiêu đầu tiên của tộc A Tu La, chính là Thiên Trúc Phật Quốc, cửa ngõ của Tây Ngưu Hạ Châu! Hơn nữa còn bị phá!
Từng bước từng bước tin dữ liên tiếp không ngừng, khiến A Di Đà Phật cùng Như Lai Phật Tổ lập tức không thể chấp nhận được loại kích thích này. Nhất là Như Lai Phật Tổ, mặt thì đen lại xanh, tái rồi lại đen, miệng chỉ lẩm bẩm ngây ngốc, “Làm sao có thể, làm sao có thể!” “Đàng hoàng mà, Ngũ Trọc ác thế làm sao lại phát nổ?!” “Đại Nhật Như Lai Phật Tổ sao lại bị đánh lén, trong chúng ta có phản đồ sao?” “Thiên Trúc Phật Quốc xong rồi, vậy sau này Nam Chiêm Bộ Châu chẳng lẽ sẽ lợi dụng chỗ đó làm bàn đạp để tiến công Tây Ngưu Hạ Châu?” “Tây Ngưu Hạ Châu chính là căn cơ giáo lý của ta, nếu ngay cả Tây Ngưu Hạ Châu cũng bị xâm chiếm, vậy chẳng phải là Tây Phương Giáo sau này cũng không còn gì sao?” Như Lai Phật Tổ từng tiếng lẩm bẩm tự hỏi, như từng thanh từng thanh búa, đập vào trong lòng A Di Đà Phật. Ai cũng biết, lúc này trong lòng Như Lai Phật Tổ và A Di Đà Phật đã phát điên đến cỡ nào. A Di Đà Phật mặt mày âm trầm, tức giận đến lồng ngực phập phồng, khó chịu không để đâu cho hết. Nhưng ngược lại hắn không biểu hiện ra ngoài rõ ràng như vậy. Trái lại, Như Lai Phật Tổ, tại chỗ nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt kia gần như đã đỏ lên! Lồng ngực Như Lai Phật Tổ phập phồng kịch liệt, chẳng khác gì máy quạt gió. Sở Hạo thấy không đành lòng, chủ động đi lên phía trước lấy ra khăn tay lau nước mắt, sau đó đưa cho Như Lai Phật Tổ, “Tiểu Như a, đừng buồn nữa, lau lau nước mắt đi, phật sinh vô thường mà… nén bi thương a.”
Bỗng nhiên, Như Lai Phật Tổ vỗ bàn đứng dậy, giận dữ hét, “Đáng chết, Ngũ Trọc ác thế bị phá, tất cả đều là do ngươi làm hại!” “Ngươi còn có tâm tư ở đây giả vờ thương tiếc an ủi ta, ngục thần Sở Hạo, đồ hỗn trướng nhà ngươi, ngươi câu kết với A Tu La tộc, để cho A Tu La tộc hiện thế, ta muốn làm thịt...” Như Lai Phật Tổ còn chưa nói xong. Ngọc Hoàng Đại Đế, Thái Thượng Lão Quân, Thông Thiên Giáo Chủ, Tử Kim Long Hoàng, Huyền Thiên Hỏa Phượng, Trấn Nguyên Tử, Tam Vị Đại Đế đều lẳng lặng đứng dậy, im lặng nhìn Như Lai Phật Tổ. Sở Hạo nghiêng đầu nhìn Như Lai Phật Tổ, “Nói tiếp đi… làm thịt cái gì?” Ngọn lửa giận trong lòng Như Lai Phật Tổ bùng cháy, bộc phát, nhưng lại bị ép trở về, lặp đi lặp lại mấy lần, cuối cùng vẫn là một tiếng gào thét vô năng tức giận, “Làm thịt cho ban ngày ngủ, gỗ mục không thể điêu khắc được, tường đất không thể trát cũng! A a a a!!!” Như Lai Phật Tổ tức đến nỗi phải niệm luận ngữ, có thể thấy nội tâm hắn sụp đổ đến cỡ nào. Như Lai Phật Tổ bị tức đến mức đầu óc chập mạch rồi, cái đám Chư Thánh có vị thế lớn như vậy, ngay cả lời hù dọa cũng không cho! Hắn chỉ có thể ở bên cạnh gào thét tức giận, gần như muốn đấm ngực, sắp bị tức đến khóc luôn rồi! Căn bản của Tây Phương Giáo, cơ sở để lập thân, nơi sản sinh công đức nguyện lực, bây giờ lại bị A Tu La tộc tàn phá bừa bãi! Nếu không phải Thông Thiên Giáo Chủ mang con cá ươn kia về, thì Như Lai Phật Tổ có thể phải đợi đến sang năm hoa nở mới biết Ngũ Trọc ác thế đã bị phá!
Như Lai Phật Tổ sắp tức giận phát điên rồi, hành động của đám A Tu La tộc thật sự quá kinh khủng, lại có thể đoán trước được việc Đại Nhật Như Lai Phật Tổ đi cùng Sở Hạo, thậm chí còn có thể chính xác chặn đường sứ giả báo tin từ Ngũ Trọc ác thế trốn ra! Hai chuyện này tuyệt đối không đơn giản, thậm chí Như Lai Phật Tổ còn nghi ngờ đây không phải là điều mà A Tu La tộc có thể tự làm được, mà nhất định là có kẻ bên trong câu kết với bên ngoài, liên lạc với A Tu La tộc để bán đứng Tây Thiên! Như Lai Phật Tổ nhìn chằm chằm vào Sở Hạo, trong ánh mắt toàn là sự tức giận, dường như đang chất vấn Sở Hạo có phải là đã cấu kết với A Tu La tộc, bán đứng Tây Thiên hay không!
Sở Hạo hết sức bình tĩnh thản nhiên nhìn Như Lai Phật Tổ, lý lẽ đanh thép nói, “Này họ Như, ngươi nhìn ta như vậy làm gì!” “Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta cố ý muốn dẫn Đại Nhật Như Lai Phật Tổ đi dạo chơi à?” “Ngươi nghĩ ta là thần tiên chắc, có thể biết trước được là có công chúa A Tu La và Ma Nữ La Nại mai phục sao?” “Ngươi chẳng lẽ lại nghĩ rằng ta trên đường chặn giết sứ giả báo tang do Ngũ Trọc ác thế phái tới hả?” “Hừ! Ngươi ngươi ngươi, ngươi đừng có vu oan cho người tốt nha ngươi!” Như Lai Phật Tổ trợn tròn mắt, chẳng lẽ không phải sao? Ngươi ngay cả chi tiết đều kể ra rõ ràng như vậy, chỉ còn thiếu chữ ký xác nhận nữa thôi! Thông Thiên Giáo Chủ đứng bên cạnh liếc mắt, hừ lạnh nói, “Ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi à, Như Lai Phật Tổ!” “Ngục thần Sở Hạo dũng cảm chống lại tà ác, vì không muốn chậm trễ việc Tây Du, bị thương tiến vào thế gian.” “Lại không biết trong đó phải trải qua bao nhiêu gian nan, mới tìm được bốn người Tây Du, rồi gắng sức đuổi theo về đây, ngươi thì không biết cái gì, lại ác ý phỏng đoán ngục thần Sở Hạo?”
Ngọc Đế cũng lên tiếng, giọng điệu cực kỳ lạnh nhạt, “Bây giờ ngục thần Sở Hạo đã thăng đến cảnh giới Chuẩn Thánh, trẫm cũng tuân thủ lời hứa, công bố với thiên hạ.” “Kể từ nay mặt trời mọc, tam giới chấp pháp ngục thần, sẽ tấn thăng thành Câu Trần Đại Đế!” “Sở Hạo hiện tại cũng là một trong Tứ Ngự cao quý của Thiên Đình, ngươi cần phải nói chuyện cẩn thận, phỉ báng vũ nhục Đại Đế của Thiên Đình ta, tội lỗi của ngươi thế nào thì tự mình hiểu!” Ngọc Đế vừa nói xong, thiên thượng thiên hạ đều phải kinh sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận