Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1216 mở cửa có kinh hỉ, Chuẩn Đề Thánh Nhân thấy choáng

Chương 1216 mở cửa có kinh hỉ, Chuẩn Đề Thánh Nhân thấy choáng
Từ miệng Tiếp Dẫn đạo nhân, kỳ thật mọi người ở Thiên Đình đã biết một tin tức, lần này Tiếp Dẫn đạo nhân đến đây, lại là Đạo Tổ ngầm đồng ý. Đạo Tổ toàn tri toàn năng, hắn không thể nào không biết Tây Thiên định đối Sở Hạo sắp bước ra vực sâu ra tay, cho nên, khi Tiếp Dẫn đạo nhân không tìm thấy Đạo Tổ thì Tiếp Dẫn gan lớn hơn, trực tiếp là phương Tây hai người ra tay! Dẫn tới phong bế Thiên Đình, Chuẩn Đề đi tiêu diệt Sở Hạo!
Người ở Thiên Đình cơ bản đều biết Tiếp Dẫn đạo nhân đây là có chỗ dựa nên không sợ gì, cho dù là trái ý Đạo Tổ, lúc gặp cũng sẽ không bị Đạo Tổ trừng phạt, nhiều nhất cũng chỉ bị phạt ba chén rượu. Các Thánh Nhân nắm trong tay tất cả, quy tắc cũng là bọn họ định ra, cái gọi là công bằng chính nghĩa chỉ ở việc họ lấy hay bỏ lợi ích. Mặc dù không biết vì sao lần này Sở Hạo có thể khiến Đạo Tổ phá lệ, đồng ý để Thánh Nhân nhập thế, nhưng là chư thần tiên ở Thiên Đình chỉ biết là Sở Hạo c·hết chắc. Chỉ cần là sinh linh trong Tam Giới Lục Đạo, không có khả năng trốn khỏi chế tài của Thánh Nhân, bởi vì Thánh Nhân ở trên Tam Giới Lục Đạo, không ai địch lại được. Hậu thuẫn duy nhất của Thiên Đình, Đạo Tổ lại trực tiếp đứng ở phía đối diện. Nếu Ngọc Đế và Vương Mẫu khăng khăng đối đầu thì chỉ sợ sẽ đón nhận trừng phạt của Đạo Tổ. Thiên Đình đều do Đạo Tổ định, nếu Đạo Tổ muốn thay Ngọc Đế và Vương Mẫu thì cũng dễ như trở bàn tay. Nếu muốn cứu Sở Hạo, Thiên Đình đối mặt chính là Đạo Tổ và chư vị Thánh Nhân!
Sự chênh lệch tuyệt vọng này khiến chư thần tiên Thiên Đình đã tuyệt vọng đến không nói nên lời. Giờ phút này, chư thần tiên thậm chí cũng không biết làm sao tế điện vị ngục thần trong lòng, bọn họ chỉ biết ngục thần vừa chết thì Thiên Đình sẽ vĩnh viễn mất đi sức phản kháng tiên phong của Tây Thiên, đây là Thiên Đình chiến bại! Thiên Đình, tuy mang danh khống chế hết thảy, nhưng cũng chỉ là công cụ của Đạo Tổ mà thôi, cuối cùng vẫn thua dưới một ý niệm của Đạo Tổ.
Nhìn Tiếp Dẫn đạo nhân vẻ mặt hiền hòa từ ái đang áp đảo Lăng Tiêu Bảo Điện, mọi người chỉ cảm thấy phảng phất như trở lại những năm tháng c·hết lặng. Chỉ có Ngọc Đế là vẫn còn ánh mắt không cam lòng! Giờ phút này, trong lòng Ngọc Đế âm thầm mắng các Thánh Nhân và Đạo Tổ vô sỉ, nhưng hắn cũng không phải là c·uồng nộ vô năng, tuy không đoán được nguy cơ lớn đến mức Thánh Nhân phải nhập thế, nhưng Ngọc Đế sớm đã chuẩn bị từ trước. Chỉ hy vọng, vị kia có thể kịp thời chạy đến, cứu được Sở Hạo...
Giờ phút này, trên Đông Hải. Mặt biển vốn gió êm sóng lặng bỗng nhiên nổi lên sóng dữ phong ba, không trung ngưng tụ ra một hư ảnh khổng lồ vô cùng, hư ảnh kia che khuất cả bầu trời, lại là một cánh cửa lớn cổ xưa tràn ngập khí tức nguy hiểm! Đây là cửa lớn đến từ vực sâu, không giống như lần trước Sở Hạo đi vực sâu chỉ nhìn thấy một con mắt nhỏ của vực sâu mà thôi. Cánh cổng vực sâu này đang dần ngưng tụ, đồng thời phóng ra khí tức vực sâu cực kỳ cường đại, uy áp vô cùng mạnh mẽ làm cho cả mặt biển Đông Hải thấp xuống, vô số nước biển tràn ra nơi khác, tựa như muốn thoát khỏi cánh cổng vực sâu khổng lồ này vậy.
Vô tận sinh linh dưới uy áp vô cùng lớn từ cửa vực sâu đều sợ hãi bỏ chạy tứ phía. Lính tôm tướng cua trong biển, còn có đám yêu quái long cung Đông Hải đều tranh thủ bỏ mạng chạy trốn, trước cánh cổng vực sâu kia, dù là thần tiên cũng cảm thấy mình như sâu kiến. Toàn bộ sinh linh đều đang chạy trốn, nhưng vẫn có vô số tồn tại mạnh mẽ đang chạy về phía này, bầu trời xa xa kim quang phun trào, khí thế hung hăng!
Rất nhanh! Khi mọi người Tây Thiên đuổi tới hiện trường thì toàn bộ mặt biển Đông Hải như bị màu vàng và màu đen chia làm hai nửa. Ma khí uy h·iế·p mà cường đại của vực sâu, cho dù chưa mở cửa thì ma khí cũng như muốn trào ra từ trong khe cửa, khiến người nhìn thấy vô tận kinh hãi. Nếu chỉ có người Tây Thiên ở đây thì đối mặt với nỗi sợ hãi không biết này, bọn họ đã muốn sợ hãi. Nhưng hiện tại, 3000 Phật Đà, rất nhiều Bồ Tát, mấy triệu La Hán, ức vạn Phật binh, bọn họ bao phủ kim vân, tụng kinh phạn âm, trang nghiêm và ngưng trọng nhìn vào cánh cổng vực sâu, trong ánh mắt không có sợ hãi, ngược lại còn có thêm sát ý! Vực sâu bọn họ tuy chưa tiếp xúc qua nhưng bọn họ cũng không cần phải sợ, bởi vì dù cường đại đến đâu cũng không so được với Chuẩn Đề Thánh Nhân của bọn họ!
Giờ phút này, Chuẩn Đề Thánh Nhân bình tĩnh nhìn cánh cổng vực sâu, hắn biết phía dưới vực sâu là gì, nhưng hắn không hề cảm thấy sợ hãi. Đương nhiên không sợ, bởi vì mục tiêu hôm nay của hắn là Sở Hạo, vực sâu không thể nào kết nối với Tam Giới, đây chính là vô số đại năng trong Hồng Hoang mượn thiên địa chi thế sau trận đại chiến của Đạo Tổ và Ma Tổ, mới vất vả tách nó khỏi Tam Giới. Tuy bên trong đó tồn tại những sinh vật cường đại hơn sinh linh của Tam Giới Lục Đạo rất nhiều nhưng chỉ cần chúng không ra được thì sẽ không có chút uy h·iế·p nào.
Muốn để vực sâu lần nữa kết nối với Tam Giới thì ngay cả Đạo Tổ cũng làm không được. Chỉ cần biết điểm này thì trong lòng Chuẩn Đề sẽ bình tĩnh hơn rất nhiều. Dù là dị số cũng có giới hạn của nó, ngay cả Đạo Tổ cũng làm không được thì Sở Hạo tuyệt đối không làm được. Đương nhiên, dù vậy, Chuẩn Đề đạo nhân cũng biết phải tốc chiến tốc thắng. Không chỉ bởi uy h·iế·p từ vực sâu mà là bởi Tam Giới Lục Đạo này quá yếu đuối. Chuẩn Đề vừa tới, thậm chí còn chưa ra tay, thì không gian bên cạnh hắn đã có chút không chịu được, đang dần rạn nứt. Đây không phải tin tức tốt, tuy biết Tam Giới Lục Đạo yếu ớt nhưng không ngờ lại yếu ớt đến vậy. Đây cũng là một trong những lý do Đạo Tổ cấm Thánh Nhân nhập thế, một khi thật sự ra tay thì Tam Giới sẽ bị hủy diệt ngay!
Mọi người Tây Thiên đều đang lặng lẽ chờ đợi, nhưng pháp bảo mạnh nhất đều nằm trong tay từng người. Nhất là những Phật Đà từng bị Sở Hạo Chùy thì bọn họ càng hận không thể lao vào vực sâu, Chùy c·hết Sở Hạo mới tốt! Tây Thiên đã khổ sở vì Sở Hạo quá lâu! Đây là cơ hội duy nhất mà Đạo Tổ đồng ý cho bọn họ giết t·h·ị·t Sở Hạo! Há có thể không trân trọng?
“Tới!” Bỗng nhiên, Chuẩn Đề Thánh Nhân lạnh lùng nói.
Hắn nói xong thì không nói lời nào, trực tiếp tế ra tất cả pháp bảo! Lục căn thanh tịnh trúc, tịch diệt pháp luân, tịnh thế bạch liên, hư ảo khổ hải, Bồ Đề mộc, Kim Thân pháp khí, Xá Lợi tử, tơ lụa, chuỗi ngọc, nắp dù, vòng hoa, phiên tràng, kim cung, ruột cá…
Tuy Chuẩn Đề là Thánh Nhân còn Sở Hạo trước khi đi chỉ là tam chuyển Chuẩn Thánh, nhưng Chuẩn Đề từ trước đến nay làm việc không từ t·h·ủ đ·o·ạ·n, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, huống chi, hắn hiểu rõ hơn ai hết Sở Hạo kia rất khó đối phó.
Cánh cổng vực sâu đang từ từ mở ra, cánh cửa tượng trưng cho bóng tối và tà ác đang dần hé mở sức mạnh và sự nguy hiểm của vực sâu! Nhưng Chuẩn Đề Thánh Nhân chỉ liếc nhìn một cái, đôi mắt vốn cao cao tại thượng bỗng nhiên đứng trân lại, thay vào đó là ánh mắt c·ứn·g ngắc và hoảng sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận