Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1258 1 quyền trấn sát 3000 quân, 1 vọt có thể tru Già Lam

Chương 1258: Một quyền trấn sát ba ngàn quân, một bước chân có thể diệt Già Lam Ba ngàn đại quân, chỉ bằng một quyền, ngay tại chỗ qua đời, tan vào trong cát bụi.
Giờ phút này, những Yết Đế Già Lam đang nhận mệnh lệnh của Tây Thiên đến theo dõi Tây Du đã hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Chỉ trong nháy mắt, sao Đường Tam Tạng lại mạnh mẽ đến thế?
Một quyền, vùi lấp ba ngàn quân sĩ, liên sát cùng chôn, quả thực không thể nói là không mạnh mẽ!
Ngay cả Khổng Tước Đại Minh Vương vẫn luôn tiêu dao tự tại trên bầu trời cũng phải kịp phản ứng, hắn lắc mình đến trên không đội ngũ Tây Du.
Nhưng mà, khi hắn thấy cảnh chiến trường vô cùng kinh khủng kia, Khổng Tước Đại Minh Vương đã trợn mắt há mồm:
"Cái này, cái này mẹ nó là do Đường Tam Tạng gây ra?!"
"Một quyền oanh sát ba ngàn quân sĩ, tro cốt cũng không còn?!"
Khổng Tước Đại Minh dám chắc chắn rằng trước đây Đường Tam Tạng sao có thể có được sức mạnh thể xác này được!
Đây chính là thuần túy dùng sức mạnh cơ thể đánh ra, nếu như là sóng linh khí thì hắn đã sớm lập tức phát hiện, cũng không đến mức để Đường Tam Tạng gây ra nhiều sát nghiệt như vậy.
Nhưng Đường Tam Tạng lại có thể dùng nắm đấm này đánh ra công kích kinh khủng như thế, đơn giản làm cho người ta không thể không kinh hãi tột độ!
"Chắc chắn là vừa rồi Sở Hạo làm, cái tên ngục thần đáng chết đó, rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì? Chẳng lẽ là trận mưa vừa rồi?!"
Sắc mặt Khổng Tước Đại Minh Vương cực kỳ khó coi, trong lòng tràn đầy hoài nghi.
Hắn hiện tại chỉ biết Đường Tam Tạng bỗng trở nên có chút mạnh mẽ, e rằng đã không phải là người phàm có thể nắm trong tay!
Không được, phải ngăn hắn lại!
Không thể để hắn tiếp tục tạo thêm sát nghiệp, nếu không sớm muộn gì sinh linh nhân gian cũng sẽ bị Đường Tam Tạng đồ sát sạch sẽ!
Mà giờ khắc này, Đường Tam Tạng thoáng giãn gân cốt, lại chỉ nhổ ngụm trọc khí, ánh mắt nhìn về phương xa, "Nhân gian còn có rất nhiều tội ác, thái tử kia, tuyệt đối không thể để hắn chạy!"
Tôn Ngộ Không kinh hãi, "Sư phụ, người muốn giết sạch cả tướng sĩ Ô Kê quốc sao? Không đến mức, thật không đến mức!"
"Chẳng qua chỉ là mấy người như vậy, bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút."
Đường Tam Tạng lại khăng khăng hướng về phía trước, như một con lừa bướng bỉnh, "Bần tăng bây giờ chỉ biết cái tên thái tử hỗn trướng kia lại định ra tay với hoàng hậu, nếu bần tăng không thể ngăn cản hắn thì hối tiếc cả đời, chết không nhắm mắt!"
Trư Bát Giới bên cạnh vẻ mặt buồn bã, "Sư phụ à, người khống chế chút đi, chúng ta là chính nghĩa chi sư đến từ Đại Đường đó!"
Khóe miệng Đường Tam Tạng nhếch lên nụ cười lạnh lùng, "Đúng vậy, chính là chính nghĩa chi sư mới không bỏ qua bất cứ kẻ vô sỉ nào thôi, dám động đến hoàng hậu, hắn chán sống rồi!"
Dưới tác dụng của dịch tôi ma, tố chất thân thể của Đường Tam Tạng đã cường đại lên không biết bao nhiêu.
Giờ phút này, hắn đã thấy bóng dáng thái tử hốt hoảng rời đi ở phía xa, không khỏi nhe răng cười một tiếng, "Chạy trốn đi đâu?"
Đường Tam Tạng đứng tại chỗ làm tư thế xuất phát chạy, giây tiếp theo, hắn dậm chân, trên mặt đất đã nứt ra một khe rãnh lớn.
Tốc độ của Đường Tam Tạng đã ẩn ẩn vượt qua những thần tiên Phật Đà đằng vân giá vũ, tất cả điều này chỉ dựa vào độ mạnh mẽ của thân xác hắn mà thôi!
Yết Đế Già Lam trên trời quá sợ hãi, "Ngọa Tào, đuổi không kịp, hoàn toàn đuổi không kịp!"
"Đường Tam Tạng này sao lại đột nhiên thay đổi nhiều như vậy? Chẳng lẽ đây chính là bí quyết thỉnh kinh của Đường Tam Tạng?!"
"Đáng chết, dùng sức mạnh thỉnh kinh, một đường đánh thông quan, quốc gia nào dám không cho thông quan ngọc điệp?"
"Xong, hắn sắp đuổi kịp thái tử!"
Yết Đế và Già Lam vô cùng hoảng sợ, chuyện này có lẽ sắp xảy ra đại sự rồi!
Thái tử này chính là mấu chốt của kiếp nạn tại Ô Kê quốc, hắn phụ trách dẫn dắt Đường Tam Tạng khám phá bộ mặt thật của quốc vương Ô Kê.
Nếu hắn mà biến mất ở đây, có lẽ sau này Đường Tam Tạng sẽ trực tiếp xưng vương, đoạt lấy phi tần ba cung...
Đến Ô Kê quốc, nhìn thấy yêu quái soán vị, chẳng lẽ Đường Tam Tạng không đánh lại sẽ lựa chọn gia nhập sao?
Có một Già Lam tương đối may mắn, bởi vì đến gần Đường Tam Tạng nên hắn đã nhanh chân đến được trước mặt Đường Tam Tạng.
Già Lam này mừng rỡ, vội vàng lấy ra thần tiên giá đỡ, nhìn Đường Tam Tạng, quát mắng:
"Đường Tam Tạng, ngươi muốn làm gì? Mau dừng lại, ta ra lệnh cho ngươi mau dừng lại!"
"Thái tử kia là một người rất tốt, nếu ngươi giết hắn sẽ tạo nghiệp chướng nặng nề đấy!"
"Ngươi đã tạo quá nhiều nghiệp giết chóc rồi, không thể tiếp tục động thủ nữa, mau dừng lại! Lệnh này, ngươi muốn vi phạm lệnh của Tây Thiên sao? Giờ ngục thần không che chở được cho ngươi đâu, ngươi hãy ngoan ngoãn một chút!"
Già Lam này xác thực đã bày ra đủ tư thế mạnh mẽ, thậm chí còn lấy cả uy nghiêm của Tây Thiên ra.
Nhưng hắn cũng không ngốc, hắn cảm nhận được sát ý của Đường Tam Tạng nên khi nói chuyện đều bay lơ lửng trên không trung, tránh việc bị Đường Tam Tạng cho một chiêu Hắc Hổ Đào Tâm.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn xem thường Đường Tam Tạng.
Đã thấy Đường Tam Tạng ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt sắc bén như chim ưng, tham lam nhìn chằm chằm, khóa chặt Già Lam này.
Trong nháy mắt đó, Già Lam chỉ cảm thấy mình như bị một Đại La Kim Tiên để mắt đến vậy.
Muốn nói hắn cũng là cảnh giới Địa Tiên, lẽ ra phải có sức thống trị vô thượng trước mặt phàm nhân Đường Tam Tạng này.
Nhưng mà giờ phút này, Già Lam chỉ cảm thấy một loại áp lực to lớn vô cùng.
Già Lam nuốt nước bọt, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi nhưng vẫn kiên định giận dữ quát:
"Đường Tam Tạng, ngươi còn không mau dừng lại!"
Đường Tam Tạng, dường như thật sự nghe lời.
Đã thấy Đường Tam Tạng đột nhiên dừng lại, thậm chí cú dừng lại tốc độ cao này đã khiến bụi bay mù mịt, khiến người ta không nhìn thấy gì.
Già Lam kinh hãi, muốn dùng khí tức để cảm nhận vị trí của Đường Tam Tạng nhưng lại không cảm nhận được gì.
Giờ phút này, Đường Tam Tạng khóa chặt Già Lam trên bầu trời, trên mặt lộ vẻ giống như sói đói, "Chỉ là một Già Lam cũng dám cản trở bần tăng?"
"Ta sẽ cho ngươi biết, dưới quyền của bần tăng, chúng sinh bình đẳng, tiên phật cũng chẳng qua chỉ là một nắm cát vàng!"
Đường Tam Tạng chậm rãi ngồi xuống, làm tư thế chuẩn bị bật nhảy.
Tôn Ngộ Không ở xa kinh hãi, "Sư phụ, tỉnh táo lại đi!"
Nhưng Tôn Ngộ Không đã không kịp ngăn Đường Tam Tạng bật nhảy.
Đã thấy Đường Tam Tạng ngồi xổm sâu đến cùng, đột nhiên liền dậm chân!
Trong nháy mắt đó tạo ra lực xung kích cực mạnh, thậm chí mặt đất cũng nổ tung thành một cái hố sâu khổng lồ.
Giờ phút này, Già Lam vẫn còn ngây người ra, bỗng thấy một bóng người bắn ra từ trong bụi mù, giống như đạn pháo.
Tốc độ quá nhanh chóng, khiến Già Lam hoài nghi cả nhân sinh!
Đó là tốc độ mà con người có thể có được sao?
Già Lam quá sợ hãi, vội vàng muốn tăng độ cao, rời xa Đường Tam Tạng.
Nhưng đã muộn!
Tốc độ của Đường Tam Tạng thật sự quá nhanh, một bước chân, tựa như viên đạn, khoảng cách ngàn mét chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt Già Lam!
Đường Tam Tạng cùng Già Lam bốn mắt nhìn nhau, Già Lam chỉ cảm thấy phảng phất bị một con mãnh thú thời hồng hoang nhìn chăm chú, kinh hãi đến thần sắc cũng tái nhợt, "Đường Tam Tạng, ngươi ngươi ngươi, ngươi muốn làm gì!"
Đáp lại Già Lam, là một quyền hết sức bình thường của Đường Tam Tạng.
Oanh!
Một âm thanh bạo nổ vang lên, ngay sau đó, thấy được một đám huyết vũ nổ tung dưới nắm đấm của Đường Tam Tạng, mọi thứ lại quay về bình lặng.
Mà những Yết Đế Già Lam đang trốn trong bóng tối thì đã trợn tròn mắt, ngay cả Khổng Tước Đại Minh Vương cũng ngơ ngác kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận