Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 2194: Đường Tăng lựa chọn

Trong lúc nóng nảy, Quan Âm cũng không lo được việc khác, nhìn về phía Đường Tăng nói:
“Đường Tăng, ngươi nhất định phải theo ta đi.”
Nghe Quan Âm nói vậy, Đầu Trâu Ma Vương không khỏi cười lạnh một tiếng.
“Tây Thiên các ngươi có tư cách gì mà bá đạo như vậy? Có Ma tộc chúng ta ở đây, không đến lượt Tây Thiên các ngươi càn rỡ.”
Quan Âm nháy mắt với Văn Thù, Phổ Hiền, ra hiệu bọn họ cùng lúc ra tay, cướp Đường Tăng về tay trước rồi nói sau.
Ba người Quan Âm bỗng nhiên ra tay, chụp về phía Đường Tăng. Đường Tăng tự nhiên sớm đã ý thức được ý định của bọn họ.
“Hừ!”
Đường Tăng tránh về phía Ma tộc, đồng thời hừ lạnh một tiếng.
“Mau cứu ta!” Đồng thời Đường Tăng hô lên cầu cứu đám người Đầu Trâu Ma Vương.
“Đường đại lão đừng hoảng! Quan Âm to gan thật!” Đầu Trâu Ma Vương lập tức bảo vệ Đường Tăng sau lưng mình, đồng thời tế ra vũ khí là cây rìu khổng lồ, chém về phía Quan Âm.
Quan Âm lập tức né tránh, đồng thời phát động công kích về phía Đầu Trâu Ma Vương.
Hai người lập tức giao chiến. Thấy hai người triền đấu với nhau, Văn Thù và Phổ Hiền đương nhiên cũng nhao nhao ra tay.
“Đường Tăng, ngươi theo chúng ta đi!” Văn Thù và Phổ Hiền muốn cướp Đường Tăng, hô lớn về phía hắn.
“Tây Thiên vô sỉ, lại muốn cướp người.” “Để các ngươi biết sự lợi hại của bốn Ma Vương chúng ta.” Bốn vị Ma Vương còn lại thấy Văn Thù và Phổ Hiền như vậy, lập tức ra tay ngăn cản, hai bên cũng tức thì giao chiến tại một chỗ.
Theo ba người Quan Âm cùng năm Đại Ma Vương giao chiến, thuộc hạ tinh nhuệ của bọn họ cũng lập tức gia nhập chiến trường.
Khiến trận chiến ở núi ngàn tầng này lập tức leo thang. Sau khi những cao thủ này gia nhập chiến trường, cảnh tượng tự nhiên đã khác hẳn.
Vốn dĩ đám tiểu lâu la kia đánh nhau nửa ngày, thực ra thương vong cũng không bao nhiêu, dù sao pháp lực của bọn họ thấp.
Nhưng những nhân vật lớn bên Tây Thiên và cốt cán của Ma tộc này, một khi động thủ đều dùng những thủ đoạn cường đại có thể dời non lấp biển.
“Thật là càng lúc càng náo nhiệt rồi.” Đường Tăng nhìn cảnh tượng chiến đấu, không khỏi cười thầm.
Dựa theo lời Sở Hạo nói, Đường Tăng xuất hiện ở đây, về cơ bản không nói gì, cũng không làm gì cả.
Vậy mà lại dẫn tới một trận tranh đấu cực lớn như vậy giữa Tây Thiên và Ma tộc, mà thắng thua của cuộc chiến này cũng không quan trọng.
Tranh đấu với quy mô như thế, tất nhiên sẽ dẫn phát xung đột toàn diện giữa Ma tộc và Tây Thiên. Kế tiếp, Tây Thiên tất nhiên sẽ đối mặt với gió nổi mây phun, cuồng phong mưa rào.
Ba người Quan Âm đối đầu với năm Đại Ma Vương, tự nhiên nhất thời không phân thắng bại. Pháp lực của ba người Quan Âm cao hơn một chút, nhưng năm Đại Ma Vương lại chiếm ưu thế về số lượng.
Đường Tăng thấy tình hình cũng hòm hòm rồi. Ma tộc và Tây Thiên đánh không mệt, nhưng Đường Tăng nhìn xem cũng thấy mệt rồi.
Đã vậy thì Đường Tăng cũng không thể ở lại thêm nữa, dù sao thời gian kéo dài sẽ có biến số xảy ra.
Một khi Như Lai Phật tự mình đến, thì bên Ma tộc lại không ổn rồi.
“Các vị đừng động thủ nữa, nghe bần tăng nói một lời được không?” Đường Tăng là nhân vật trung tâm của đại chiến này. Nghe Đường Tăng hô như vậy, đám người Quan Âm và năm Đại Ma Vương lập tức dừng tay.
Bọn họ vừa dừng tay, những người còn lại cũng tự nhiên lập tức tách ra hai bên, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào người Đường Tăng.
Mặc dù cả Tây Thiên và Ma tộc đều muốn cướp Đường Tăng, nhưng bây giờ thế lực hai bên ngang nhau, nếu cứ cướp đoạt, e rằng không bên nào giành được Đường Tăng.
Cho nên lúc này ý muốn của chính Đường Tăng trở nên rất quan trọng. Đường Tăng bằng lòng đi về bên nào, thì bên còn lại căn bản không ngăn cản nổi.
“Tam Tạng, ngươi thật sự là người của Tây Thiên ta, Phật Tổ vẫn rất coi trọng ngươi, ngươi phải suy nghĩ kỹ.” Quan Âm nói với Đường Tăng đầy khẩn trương.
“Đường đại lão, Ma tộc chúng ta chân thành mời ngươi, xin hãy đến Ma tộc chúng ta.” Đầu Trâu Ma Vương cũng nói với Đường Tăng.
Kế tiếp là phải xem bản thân Đường Tăng muốn chọn Ma tộc hay chọn Tây Thiên. Đường Tăng nhìn về phía hai bên.
“Nhìn hai bên các vị vì bần tăng mà tranh đấu, bần tăng thật sự không đành lòng, cho nên bần tăng nhất định phải ngăn cản các vị.
Nhưng mà, bây giờ bần tăng không muốn đi Tây Thiên, cũng không muốn đi Ma tộc, nhưng xem ra hiện tại nhất định phải đưa ra lựa chọn thôi.” Đường Tăng tỏ ra vẻ mặt khẳng khái với mọi người.
Nhưng đám người Quan Âm và Đầu Trâu Ma Vương cũng không để ý đến lời Đường Tăng nói, mà chỉ quan tâm quyết định cuối cùng của hắn.
“Ta quyết định đến Ma tộc xem thử trước.” Đường Tăng chờ một lát rồi nói ra quyết định của mình.
“Đường đại lão thật sáng suốt! Lựa chọn Ma tộc ta, ngươi tuyệt đối sẽ không hối hận. Đường đại lão, mời theo chúng ta trở về.” Đầu Trâu Ma Vương không khỏi cười ha hả, vui mừng nói với Đường Tăng.
“Đường Tam Tạng, ngươi vậy mà lại đưa ra quyết định sai lầm như thế! Ta tuyệt đối không cho phép ngươi đi Ma tộc.” Quan Âm nói xong liền muốn ra tay lần nữa, nhưng đám người Đầu Trâu Ma Vương đã bảo vệ Đường Tăng ở giữa.
“Quan Âm, ngươi nghĩ rằng có chúng ta ở đây, ngươi có thể ngăn cản Đường Tăng sao?” Đầu Trâu Ma Vương giơ ngang cây rìu khổng lồ trong tay, nói.
“Haizz!” Quan Âm chỉ có thể thở dài. Có năm Đại Ma Vương ở đây, nàng dù có ra tay cũng vô dụng.
“Ma tộc các ngươi dám cướp người của Tây Thiên chúng ta, các ngươi sẽ phải trả cái giá rất đắt! Phật Tổ tuyệt đối sẽ không tha cho các ngươi.” Quan Âm uy hiếp Đầu Trâu Ma Vương, đồng thời lôi danh tiếng của Như Lai Phật ra.
“Phi! Ngươi nghĩ Ma tộc chúng ta sẽ sợ Tây Thiên sao? Sẽ sợ cái tên giả nhân giả nghĩa Như Lai Phật đó sao? Ma tộc chúng ta chính là khắc tinh của Tây Thiên các ngươi.” Đầu Trâu Ma Vương căn bản không để tâm đến lời uy hiếp của Quan Âm.
“Chúng ta đi!” Đầu Trâu Ma Vương cùng bốn Đại Ma Vương còn lại bảo vệ Đường Tăng, mang theo linh binh linh tướng của Ma tộc nghênh ngang rời đi.
“Ma tộc đáng chết! Chúng ta trở về, báo cáo tình hình cho Phật Tổ, nhất định phải khiến Ma tộc trả giá đắt!” Quan Âm tức giận đến cực điểm nói, rồi cùng Văn Thù và Phổ Hiền mang theo chúng Phật Đà của Tây Thiên trở về Tây Thiên.
Mặc dù trận chiến giữa Tây Thiên và Ma tộc lần này kết thúc như vậy, nhưng đây lại chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
Đường Tăng chọn Ma tộc, tự nhiên cũng là do Sở Hạo chỉ thị, chính là để gây ra đại chiến toàn diện giữa Tây Thiên và Ma tộc sau đó.
Đường Tăng đến Ma tộc, Như Lai Phật há có thể bỏ qua? Tất nhiên sẽ triệu tập thế lực Tây Thiên, đòi người từ Ma tộc, mà Ma tộc lại há có thể đồng ý với Tây Thiên.
Kế tiếp, Tây Thiên và Ma tộc muốn không khai chiến cũng không được. Một khi toàn diện khai chiến, thực lực Ma tộc so với Tây Thiên cũng không kém bao nhiêu.
Đến lúc đó, sự chú ý của Tây Thiên tất nhiên sẽ hoàn toàn bị Ma tộc thu hút, Sở Hạo mới tiện triển khai kế hoạch bước tiếp theo.
Nhưng dù Đường Tăng đến Ma tộc, cũng sẽ không thật sự gia nhập Ma tộc, chẳng qua là dẫn lửa giận của Tây Thiên trút lên người Ma tộc mà thôi.
Đường Tăng đi theo năm Đại Ma Vương đến tổng bộ của Ma tộc. Di Lặc Phật đã sớm nhận được tin tức, đích thân ra nghênh đón Đường Tăng.
“Đường đại lão đại giá quang lâm, Ma tộc chúng ta thật vô cùng vinh hạnh! Đường đại lão mời vào trong, chúng ta đã chuẩn bị xong yến tiệc để đón tiếp Đường đại lão.” Di Lặc Phật khách khí như vậy, tự nhiên là muốn để Đường Tăng gia nhập Ma tộc, từ đó làm phá sản đại kế Tây Du của Tây Thiên.
“Đa tạ đã chiêu đãi!” Đường Tăng đương nhiên không khách khí, đi theo Di Lặc Phật tiến vào đại điện.
Trên bữa tiệc, Đường Tăng tự nhiên ăn uống thỏa thích. Di Lặc Phật thấy Đường Tăng đã ăn uống no đủ, lúc này mới bắt đầu vào vấn đề chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận