Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1198 sơn cùng thủy tận nghi không đường, khuyên quân từ treo Đông Nam

Chương 1198 sơn cùng thủy tận nghi không đường, khuyên quân từ treo Đông Nam. Vì sống tạm, liền xem như coi ta là làm chùy thì như thế nào?! Gia gia, tôn nhi bất hiếu, tục ngữ nói thân thể tóc da thuộc về cha mẹ, hiện tại chỉ có thể lấy chính mình khi chùy! Sở Hạo cảm nhận được hiện tại Âm Ảnh Ma bị hấp thu rất nhiều ma lực, quyết định thật nhanh, để Âm Ảnh Ma bắt lấy hai chân của mình! “Nện!” Âm Ảnh Ma tại Sở Hạo khống chế phía dưới, đem Sở Hạo xem như là chùy một dạng, hung hăng đánh tới hướng vực sâu kia chi tâm! Bành! Đó là thanh âm huyết nhục thân thể Sở Hạo va vào trái tim của vực sâu, phát ra tiếng đau nhức ngoài ý muốn. Nhưng là, cũng là mượn từ cú đập mạnh này, Âm Ảnh Ma tránh thoát trái tim của vực sâu thôn phệ! Sở Hạo nhìn thấy, không khỏi mắt sáng lên, “Có tác dụng! Tiếp tục nện!” Sở Hạo thật chặt nhắm mắt lại, thao túng Âm Ảnh Ma đem mình bắt lấy, tựa như cầm chùy, điên cuồng đấm vào trái tim của vực sâu. Bởi vì trái tim của vực sâu đã đồng điệu với Sở Hạo, mà Sở Hạo cũng không phải ma vật, cho nên Sở Hạo có thể miễn dịch hai đặc tính đồng điệu và hấp thu của trái tim vực sâu. Vì đánh trái tim của vực sâu ra, không để nó mọc rễ thành công, chỉ có thể nện! Bành bành bành! Bành bành bành! 88 mười tám mười! 44 mười bốn mười! Sở Hạo thao túng Âm Ảnh Ma, cầm nhục thể của Sở Hạo, đối với trái tim vực sâu một trận đập mạnh! Nếu trái tim của vực sâu có ý thức, khẳng định sẽ bị chiêu trò thao tác của Sở Hạo dọa ngốc, Âm Ảnh Ma theo một ý nghĩa nào đó chính là một phần thân thể khác của Sở Hạo. Cho nên hiện tại Sở Hạo cầm thân thể của mình xem như chùy mà hung hăng nện trái tim của vực sâu! Trái tim vực sâu: Cái này mẹ nó là kẻ hung hãn! Sở Hạo cũng thật sự là không còn cách nào, tình huống này ai mà nghĩ ra được, vực sâu chi tâm lấy ra lại còn có thể tự mình mọc rễ? Hiện tại Sở Hạo chỉ có thể đầy đủ lợi dụng nhục thân của mình, lấy ra làm chùy... Đây là một loại trải nghiệm chưa từng có, mặc dù nói không có chút khoái hoạt... Tuy rằng có hơi tàn nhẫn với chính mình một chút, nhưng quả thực là có hiệu quả. Ít nhất, sau khi Âm Ảnh Ma không khách khí cầm Sở Hạo nện hơn mấy chục nhát, trái tim vực sâu thật sự rơi ra! Trong nháy mắt rơi ra, Sở Hạo nhanh chóng bỏ nó vào túi. Lần này Sở Hạo có thể nhớ, về sau trái tim vực sâu này đừng hòng gặp lại vực sâu hắc ám, cứ ở trong không gian tùy thân của Sở Hạo đợi ăn tết đi. Sau khi lấy được trái tim vực sâu, đám ma vật nhận được lực đồng điệu của nó cũng dần dần thả lỏng, bất quá, sức mạnh cường đại của trái tim vực sâu kia không phải chuyện đùa, ít nhất trên trận đã nằm xuống một mảng lớn ma vật. Nhất là hàng trăm hàng ngàn thèm ăn ma, thực lực thấp hơn Chuẩn Thánh, toàn bộ ngực nổ tung, đột tử tại chỗ. Rõ ràng, thực lực của bọn hắn không đủ để chống cự đến lúc trái tim của vực sâu thu lại. Tự nhiên không chỉ thèm ăn ma, thậm chí ngay cả những ma vật cảm nhận được sự dụ dỗ của trái tim vực sâu mà chạy tới, cũng đã chết một nhóm lớn. Bên người ong chúa Huyết Đấu Ma Phong, chết một đống lớn ong thợ, còn ong chúa thì đứng cô đơn ở đó, cũng nhận ảnh hưởng của trái tim vực sâu, bất quá chưa bị đồng điệu. Nhưng để chống cự lại loại lực lượng kia, ong chúa cũng đã hết sức yếu ớt. Mà các ma vật sống sót khác, kỳ thật cũng không khác là mấy, không còn lực lượng của trái tim vực sâu kéo dài, bọn hắn cuối cùng khôi phục lý trí. Nhưng mà, ảnh hưởng của trái tim vực sâu vừa rồi mang đến không phải trong thời gian ngắn có thể giải trừ. Cho dù là hai con thèm ăn ma ở tứ chuyển cảnh giới, cũng đều che ngực, co quắp ngã trên mặt đất. Có chút giống bệnh tim phát, nhưng nghiêm trọng hơn nhiều, ít nhất, dưới tác động của huyết dịch sôi trào gia tốc, ngũ tạng lục phủ của bọn chúng đã nát một nửa. Trái tim vực sâu tuy chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, nhưng lại mang đến một khung cảnh khủng bố như vậy. Có thể thấy, trước đó nếu không bị trấn áp dưới hồ ma vật, không có nhiều ma vật tiếp xúc, nếu một mực đặt ở trên mặt đất khu vạn ma này, thì không biết đã nuốt bao nhiêu ma vật. Sở Hạo cũng không có thời gian lo lắng về ảnh hưởng của trái tim vực sâu, dù sao nơi này cũng sẽ không có ai đến khiếu nại Sở Hạo khi dễ tiểu động vật, Sở Hạo tranh thủ thời gian thao túng Âm Ảnh Ma, liền muốn chạy trốn. Nhưng mà... “Tào!” Khi Sở Hạo quay đầu lại, đã thấy một con Tăng Ma dữ tợn chạy ra từ trong rừng. Tăng Ma này cao lớn ba trượng, toàn thân có những ma văn kỳ quái, mắt màu đỏ tươi thuần túy. Mặc dù trông dữ tợn, nhưng trên người hắn lại có vẻ điềm tĩnh tường hòa như một lão tăng... Tăng Ma này cảm nhận được sau khi Sở Hạo thu hồi trái tim vực sâu, rõ ràng, hắn không bị trái tim vực sâu hấp dẫn... Mà là bị Âm Ảnh Ma hấp dẫn! Tăng Ma này thấy Âm Ảnh Ma trong nháy mắt, liền định mắt vào Âm Ảnh Ma, cái dáng vẻ nhìn thấy tà ác liền muốn tiêu diệt sạch sẽ, thấy Sở Hạo không nên quá cảm động. Nếu hiện tại Sở Hạo không phải trông cậy vào Âm Ảnh Ma mang mình rời đi nơi này, Sở Hạo chắc chắn sẽ ban phát cho Tăng Ma này phần thưởng nhân viên gương mẫu! Sở Hạo chỉ cảm thấy tự mình xui xẻo dị thường. Tăng Ma này không đến thì thôi, sao cứ phải đến đúng lúc này chứ! Mặc dù hắn chỉ ở tam chuyển cảnh giới, nhưng hiện tại Âm Ảnh Ma bị thôn phệ đại lượng lực lượng, căn bản không đủ để chống cự. Còn Sở Hạo lại rơi vào suy yếu linh hồn, đây chính là... Sơn cùng thủy tận nghi không đường, khuyên quân từ treo Đông Nam nhánh! Sở Hạo vẫn không muốn từ bỏ hy vọng, ta còn có thể cứu vãn! Sở Hạo đoan chính thái độ, toàn thân tản mát Hạo Nhiên Chính Khí, cất cao giọng nói: “Ha ha ha ha! Vị đại sư này, bần đạo xin có lễ.” “Quỷ ma này đâu, là Quỷ Ma mà bần đạo thu phục, nó từ nhỏ đã đi theo bần đạo, ăn gió nằm sương, học tập chăm chỉ mỗi ngày hướng lên.” “Nó cả đời không hề làm tổn thương sinh linh, cũng không hề làm tổn thương ma vật, nó thích nhất là đỡ lão nãi nãi qua đường, một ngày không đỡ 1800 thì ngủ không được. Hồi trước Xích Thiên Ma Thành phụ thiên thành chủ còn vì nó ban phát ba quỷ tốt ma thưởng, ta biết các ngươi Tăng Ma tương đối chính nghĩa, nhưng ta cam đoan, bóng ma này không hề hư hỏng…” Sở Hạo còn chưa dứt lời, Tăng Ma đã động thủ, vừa động thủ đã hóa thân làn da màu đen vàng, những ma văn kia cấp tốc lưu chuyển, mơ hồ có thể thấy kinh văn trên người Tăng Ma, “Quỷ Ma, chết!” Tăng Ma không hề để ý Sở Hạo khuyên can, toàn lực tiến đến phía Âm Ảnh Ma. Sở Hạo giật khóe miệng, Tăng Ma này quá không nói đạo lý! Rõ ràng mình đã nói chính nghĩa như vậy, vì sao Tăng Ma này vẫn không chịu buông tha Quỷ Ma? Sở Hạo cũng không có cách nào, chỉ có thể nằm thẳng dưới đất, nghĩ xem làm thế nào mới có thể một mình chạy trốn. Âm Ảnh Ma là thứ Sở Hạo vô cùng coi trọng, đã hao hết thiên tân vạn khổ mới có được trợ lực to lớn. Hơn nữa nó còn ăn cả một Thiên Nguyên Ma Thạch hạt giống của Sở Hạo, mà giờ bị Tăng Ma làm thịt, thì Sở Hạo tuyệt đối thua thiệt chết! Nhưng Sở Hạo hiện tại cũng đã Nê Bồ tát sang sông, tự thân khó bảo toàn, đừng nói Âm Ảnh Ma, liệu Sở Hạo có thể sống sót hay không còn là một chuyện... Nhưng mà, ngay lúc Sở Hạo cảm thấy có phần lành lạnh thì có một bất ngờ phát sinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận