Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1070 Bằng Ma Vương: thiên tình ngày, chớ cáo ta

Chương 1070 Bằng Ma Vương: trời tình rồi, chớ trách ta!
Chỉ toàn lưu ly thế giới chư phật cùng quỷ sứ Thần Tướng đều sắp điên lên rồi,
Không ngờ Bằng Ma Vương thủ đoạn lại cực đoan như thế, một lời không hợp, đến cả thương lượng cũng không có, trực tiếp muốn tự bạo chân linh!
Uy lực chân linh của Chuẩn Thánh nhị chuyển, cánh cửa thế giới này làm sao chịu nổi?
Hơn nữa, mấu chốt là đạt đến cảnh giới Chuẩn Thánh, hoàn toàn không đến mức đi đến nước này mới đúng chứ,
Cho dù bị bức đến nóng nảy, cũng giống như Trấn Nguyên Tử kia, bỏ trốn mất dạng, nhảy ra ngoài Tam Giới,
Vực ngoại tinh không mênh mông như vậy, cùng lắm chỉ cô độc một chút, nhưng cũng tuyệt đối tốt hơn tự sát nhiều!
Yêu Minh đám người bất quá chỉ bị độ hóa mà thôi, cũng không phải ép bọn họ đi chết, nếu bọn hắn chiến tử, linh hồn vẫn có thể luân hồi chuyển thế, kiếp sau lại làm người bảo vệ Tây Thiên,
Tất cả mọi người đều không thể nghĩ ra, Bằng Ma Vương vậy mà lại đưa ra loại lựa chọn này,
Người hèn mọn, nhát gan nhất, thậm chí còn không có dũng khí ra tay với Tây Thiên,
Vậy mà trong một khắc cuối cùng lại chọn cách chết kinh khủng nhất thiên địa, hơn nữa hắn lại là một Chuẩn Thánh đường đường!
Mắt thấy đám người ở chỉ toàn lưu ly thế giới khuyên can không có tác dụng với Bằng Ma Vương, thân thể Bằng Ma Vương càng lúc càng phình ra, kinh mạch trên người đã hoàn toàn đứt gãy,
Hắn đã trút hết tất cả của mình, chỉ vì trận cuối này, đưa đám người Yêu Minh ra ngoài!
Đám người Yêu Minh thấy một màn này, hổ thẹn, sợ hãi, lo lắng tột độ,
Hổ Giao cùng Dài Phải lại càng kinh hoảng khuyên nhủ:
“Đại Thánh Vương, sao lại đến mức này, sao lại đến mức này a! Anh em chúng ta sống với nhau lâu như vậy rồi, coi như có lơ là một chút cũng không sao mà! Ngươi đừng như vậy mà!”
“Đại Thánh Vương, chúng ta không trách ngươi đâu, chúng ta gia nhập Yêu Minh đều là tự nguyện, chúng ta đến chỉ toàn lưu ly thế giới cũng đều tự nguyện, ngươi mau dừng tay đi, không ai có tư cách trách ngươi đâu!”
“Mau dừng tay đi, chuyện sau này chúng ta cùng nhau đối mặt, cùng lắm là chịu khổ một chút thôi, sao lại đến mức này!”
Giờ phút này đám người Yêu Minh cũng đều lo lắng đến dậm chân,
Hổ Giao suýt chút nữa xông tới, nhưng bị Dài Phải giữ chặt,
Bây giờ ai chạm vào Bằng Ma Vương cũng có thể sẽ trực tiếp dẫn bạo, đây đã là một quả bom đã được châm ngòi, trừ chính hắn ra, không ai ngăn được,
Mà cho dù Bằng Ma Vương bây giờ có dừng lại, Bằng Ma Vương đã phế bỏ hết kinh mạch cùng yêu lực thì cũng chỉ là một phế vật mà thôi.
Bằng Ma Vương làm ngơ, dù mọi người có gào thét thế nào, Bằng Ma Vương đều không hề thay đổi ý định,
Trái tim của hắn, đã chết rồi.
Hắn biết mình trong tuyệt vọng đã muốn cố leo ra, nhưng đến lúc bò ra thì mới phát hiện mình đã là toàn thân bạch cốt, đã là người chết rồi.
Đã lại là người chết, càng không có sức để đối phó với chỉ toàn lưu ly thế giới, Bằng Ma Vương không cam tâm,
Cho nên, hắn lựa chọn con đường tự bạo chân linh.
Kỳ thực lúc này, tâm Bằng Ma Vương bỗng khôi phục lại như đứa trẻ, cực kỳ yên tĩnh, không có chút hối hận, không có một chút sợ hãi.
Hắn chỉ chợt cảm thấy......đã giải thoát.
Cả đời này cửa nát nhà tan, lang bạt kỳ hồ, khúm núm, bán bạn cầu vinh......đều đã kết thúc.
Thậm chí, cái chết của mình còn có thể giúp đỡ tộc nhân, anh em một chút,
Xem như là chuộc lỗi, chỉ là Bằng Ma Vương cảm thấy một chút chuộc lỗi của mình vẫn không đủ để chuộc lại những sai lầm cả đời mình.
Nhưng, cũng chỉ có thể vậy thôi.
Tất cả khí lực của Bằng Ma Vương, đã hao hết trong vô số năm khúm núm này, hắn thực sự không còn sức phản kháng.
Hắn chợt thấy ghen tỵ với ba đồ đệ Đường Tam Tạng.
Nhất là Tôn Ngộ Không, rõ ràng hắn với mình đều là Yêu tộc,
Vậy mà Tôn Ngộ Không lại được trời ưu ái, được chọn đi Tây Du, dù có làm náo loạn một trận đại náo thiên cung, cũng chỉ bị nhốt dưới núi không đau không ngứa,
Nhưng Bằng Ma Vương rõ ràng không làm gì cả, lại bị Tây Thiên đánh cho cửa nát nhà tan, lang bạt kỳ hồ, thậm chí còn bị ép thành lập Yêu Minh, bán rẻ bạn bè cầu sinh,
Cho nên, Bằng Ma Vương thực sự ghen ghét Tôn Ngộ Không, cũng hận hắn!
Năm đó, cũng chính vì ghen ghét Tôn Ngộ Không, Bằng Ma Vương mới đồng ý với Tây Thiên, chiếm hết đám đàn em của Tôn Ngộ Không, tạo ra Yêu Minh bây giờ,
Nhưng giờ nghĩ lại, mỗi bước đều là sai, lại còn trơ mắt nhìn mình càng lún sâu vào vực sâu, cho tới giờ không thể cứu vãn.
Không thể cứu vãn, thì cũng không muốn sai nữa,
Bằng Ma Vương liền từ bỏ bản thân,
Nhưng cũng vì hắn bắt đầu cực đoan chán ghét cái dáng vẻ hèn mọn ghen tị này của mình.
Tử vong, đối với Bằng Ma Vương mà nói là một sự giải thoát,
Mà thực tế, bi kịch của hắn đều do Tây Thiên tạo nên,
Khi lựa chọn giữa sự sống và cái chết, Bằng Ma Vương lựa chọn cái chết,
Nguyên nhân cũng là vì Bằng Ma Vương vĩnh viễn không tin Tây Thiên sẽ sụp đổ, đêm dài không dứt, mưa lớn không ngừng, vạn vạn năm vẫn luôn như vậy.
Vẫn trốn tránh, vẫn hèn mọn, chỉ là lần này Bằng Ma Vương lựa chọn cái chết, dùng toàn bộ sức lực để đối đầu với sự hèn mọn, đối đầu với sự trốn tránh.
Hắn đến chết vẫn không có lòng tin, nhưng lại có thêm một phần dũng khí!
Bằng Ma Vương từ từ mở mắt, ngẩng đầu nhìn trời, chợt thấp giọng cười nói:
“Các huynh đệ à, trời đã tạnh rồi, chớ trách ta!”
“Ta đi đây!”
Bằng Ma Vương ngửa mặt lên trời hét dài, tốc độ thân thể phình to càng bùng nổ,
Một giây sau, liền thấy thân thể Bằng Ma Vương, phát ra ánh sáng vô tận!
Oanh!!!
Tất cả yêu lực, huyết nhục, linh hồn, chân linh của Bằng Ma Vương đều làm nguyên liệu tự bạo,
Giờ phút này, trước cửa thế giới như thể ấn nút tạm dừng, cả thế giới tĩnh mịch, đến âm thanh cũng biến mất,
Mọi người chỉ thấy ánh sáng vô tận, giống như vụ nổ hạt nhân, tàn phá bừa bãi trước cửa thế giới!
Giống như vô số lưỡi dao gió rực lửa xen lẫn với không gian, tốc độ nhanh nhất, uy lực mạnh nhất,
Ngay cả đôi tay Dược Sư Phật thò ra từ trong mây, đang bám trên cánh cửa cũng nhanh chóng bị xé thành mảnh vụn!
Đây là ánh lửa do Bằng Ma Vương liều mạng tự bạo sinh ra, dù Dược Sư Phật đứng ở đây trước đó cũng trở nên vô cùng hèn mọn.
Đám người Yêu Minh mắt ngấn lệ, nghiến răng nghiến lợi, bi thống, hổ thẹn, phẫn nộ và cừu hận lẫn lộn trong lòng!
Đến khi phong ba hoàn toàn yên tĩnh, mọi người nhìn về phía cánh cửa thế giới kia thì cũng đã ngây người.
Vì, cánh cửa thế giới đã hoàn toàn mở ra dưới sự xung kích do Bằng Ma Vương tự bạo chân linh!
Mở ra hoàn toàn,
Không chỉ mở ra, mà ngay cả cánh cửa lớn cũng không còn!
Đại Phạm Thiên ngược lại rất nhanh trí, vậy mà vào thời khắc then chốt lại buông cánh cửa thế giới ra, chạy về phía A Tu La tộc,
Tuy nhiên cũng căn bản là không có sức chiến đấu.
Thế mà, Đại Phạm Thiên lại cười điên cuồng,
“Bằng Ma Vương, ta Đại Phạm Thiên kính ngươi là hảo hán!”
“Các dũng sĩ A Tu La tộc, xông vào, giết sạch lũ hỗn trướng của chỉ toàn lưu ly thế giới!”
Việc Bằng Ma Vương tự bạo, khiến chỉ toàn lưu ly thế giới hoàn toàn bị lộ ra trước mắt A Tu La tộc,
A Tu La tộc cũng không nhịn được nữa, cả tộc xông vào!
Phật Đà quỷ sứ ở chỉ toàn lưu ly thế giới sợ hãi tột độ!
Ngay lúc này, lại còn có chuyện đổ thêm dầu vào lửa!
Sở Hạo dẫn theo một đám lớn chấp pháp giả của chấp pháp đại điện đang bay tới chỉ toàn lưu ly thế giới,
Trong ánh mắt Sở Hạo, ẩn chứa một tia sát ý không thể che giấu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận