Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1229 Tiếp Dẫn: ta thừa nhận thanh âm mới vừa rồi hơi bị lớn

Chương 1229 Tiếp Dẫn: ta thừa nhận thanh âm mới vừa rồi hơi bị lớn.
Bởi vì chiêu Tiếp Dẫn này lấy mạnh lấn yếu, cưỡng ép tàn sát Sở Hạo thật sự là làm cho người rất phẫn nộ. Cho nên ở đây cho dù là đám người còn kiêng kị sự cường đại của Thánh Nhân, nhưng giờ phút này bọn họ đã bị chọc giận. Liền xem như Thánh Nhân, bọn họ cũng dám xông lên đạp một cước!
Lúc này, thân là Thông Thiên Giáo Chủ âm thầm thu đồ đệ, Xích Cước Đại Tiên việc nhân đức không nhường ai, mặc dù chỉ là Đại La Kim Tiên tu vi, lại hết sức ngang nhiên xông lên, một cước! Trúng ngay hồng tâm! Mặc dù nói Thánh Nhân vô thượng cường đại, nhục thân lại càng không cần bàn cãi mà hợp với thiên Đạo, rất khó tổn thương. Nhưng Xích Cước Đại Tiên một cước này xuống dưới, cho dù không làm Tiếp Dẫn bị thương, nhưng cái này chẳng phải là vũ nhục kinh khủng nhất sao?
Thậm chí không chỉ dùng chân, Xích Cước Đại Tiên tiện tay biến ra một bầu nước nóng hổi. Xối lên!
Sở Hạo ở bên cạnh thấy lông mày nhíu lại, không kìm lòng được phát ra vẻ sợ hãi thán phục, “Oa, bỏng nước sôi?”
“Tiểu hỏa tử ngươi rất dũng a.” Xích Cước Đại Tiên nhếch miệng cười một tiếng, “Này, cả một đời khó được cơ hội tốt như vậy, cho dù chết cũng đáng!”
Sở Hạo thở dài lắc đầu, “Oan oan tương báo đến bao giờ đây?” Sau đó Sở Hạo quay đầu liền đối với đám người Thiên Đình đang đứng ở bên cạnh hô, “Vui một mình không bằng vui chung a!”
“Bằng hữu bên kia núi, các ngươi còn khỏe chứ? Đến đi, cơ hội ngàn năm có một!”
Đám người Thiên Đình vẫn đứng tại chỗ, đầu tiên là kinh ngạc. Bọn họ nhìn xem Tiếp Dẫn bị Thông Thiên Giáo Chủ đè xuống đất, căn bản không giãy dụa ra được, bọn họ vậy mà cũng động lòng!
Có thể không động lòng sao? Đời người này, ai có cơ hội đạp Thánh Nhân một cước? Huống chi, đám người Thiên Đình đây là trực tiếp đạp Tiếp Dẫn Thánh Nhân, vị Tây Thiên Thánh Nhân này! Một cước này có thể lưu danh thiên cổ!
Sở Hạo tiếp tục mê hoặc nói, “Đi qua đi ngang đừng bỏ lỡ, qua cái thôn này, sẽ không có vị Thánh Nhân này đâu!” “Đến thôi, chỉ một cước, chỉ một cước thôi cũng được!”
Tiếp Dẫn nghe được bên tai truyền đến âm thanh giống như ma quỷ mê hoặc, dọa đến mặt cũng tái đi. Bản thánh người, tào a! Ta đường đường là một Tây Thiên vô thượng Thánh Nhân, một trong hai vị của Tây Thiên, người giáo hóa vạn vật, một sự tồn tại vô thượng. Nếu mà ở trên Thiên Đình bị người thay nhau giẫm đạp, vậy thì sau này còn làm ăn gì được? Về sau các tăng nhân niệm A di đà phật, có phải sẽ nghĩ đến màn này không? Thật sự là một cái chết vì tính chất xã hội!
Tiếp Dẫn liều mạng muốn thoát khỏi trói buộc của Thông Thiên Giáo Chủ, nhưng hắn một chút cũng không tránh thoát. Hắn chỉ cảm thấy Thông Thiên Giáo Chủ tựa như là một phương thế giới đè lên người mình. Nếu là thời điểm bình thường, ít nhất Tiếp Dẫn còn có thể giãy dụa một chút, dù sao tất cả mọi người là Thánh Nhân, nào có chuyện ai mạnh ai yếu? Nhưng hôm nay thật sự là Tiếp Dẫn tính sai!
Ngay lúc vừa rồi, khi Tiếp Dẫn vi phạm lời thề đối với Sở Hạo xuất thủ, thực lực của hắn đã ngắn ngủi sụt giảm, ít nhất là ba phần! Ba phần này đối với Tiếp Dẫn mà nói vốn là không có gì đáng ngại. Dù sao cho dù là một thành thực lực của Thánh Nhân, cũng đủ để trấn áp vô tận cường giả của Thiên Đình. Nhưng hết lần này tới lần khác hôm nay gặp Thông Thiên Giáo Chủ.
Gã này lúc đầu trong sáu Thánh, thực lực chính là cực mạnh, nếu không phải năm đó trong phong thần đại kiếp, Tiệt giáo cũng không cường đại đến mức có thể đối kháng sự thăm dò của các Thánh Nhân khác. Thực lực của Thông Thiên Giáo Chủ trong các Thánh Nhân cũng không kém. Huống chi hiện tại, vì bị Sở Hạo lừa, Tiếp Dẫn lập tức khiến cho thực lực của mình rơi xuống quá nhiều. Cho nên dẫn đến hiện tại Tiếp Dẫn bị Thông Thiên Giáo Chủ đè dưới đất, căn bản không có không gian để giãy dụa.
Tiếp Dẫn hối hận phát điên. Đến lúc này hắn mới biết, Sở Hạo dám trở về Thiên Đình, tuyệt đối không phải tự chui đầu vào lưới. Nguyên lai, thợ săn cường đại nhất, thường thường xuất hiện dưới bộ dạng con mồi! Nhưng giờ hối hận thì đã muộn rồi.
Khi Tiếp Dẫn nhìn thấy đám người Thiên Đình dưới sự cổ động của Sở Hạo, từng người xoa tay mài trán, mang ý xấu đi tới. Sắc mặt Tiếp Dẫn trong nháy mắt chuyển xanh, kinh hoàng hét lên: “Không không không, các ngươi không được qua đây a!!!”
“Ta chính là Thánh Nhân, Thánh Nhân chí cao vô thượng, đám sâu kiến như các ngươi dám mạo phạm ta, ta sẽ khiến cho các ngươi chết không toàn thây!!!”
“Mau ca khúc khải hoàn, các ngươi mau ca khúc khải hoàn cho bản thánh nhân!” “Nguyên Thủy Thiên Tôn, Chuẩn Đề Thánh Nhân, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ đến cứu ta, các ngươi đừng có làm bậy!”
Tiếp Dẫn giờ phút này thống khổ tột độ. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị một đám thần tiên Thiên Đình giẫm đạp sao? Quá nhục nhã a!
Sở Hạo cười lạnh một tiếng, “Giáo chủ, lần này ta không thể để cho hắn chạy thoát, đè chặt hắn!”
“Tiểu Tiếp Dẫn à, Chuẩn Đề hiện tại khẳng định là tự thân khó bảo toàn, hắn nhiều nhất là giúp ngươi ăn ghế, ngươi liền ngoan ngoãn nhận lấy thiết quyền đến từ Thiên Đình đi!”
Thời khắc này, Tiếp Dẫn bị Thông Thiên Giáo Chủ đè dưới đất, trong lòng chợt lạnh. Chuẩn Đề không đến được, vậy Nguyên Thủy Thiên Tôn ít nhất có thể đến chứ! Minh hữu, đây là minh hữu của Tây Thiên a!
Thông Thiên Giáo Chủ tựa hồ nhìn ra ý nghĩ của Tiếp Dẫn, khóe miệng nứt ra nụ cười âm trầm, “Hắn hôm nay chắp cánh khó thoát! Còn muốn dùng Nguyên Thủy Thiên Tôn cản ta sao? Thật ngây thơ!”
“Sở Hạo đã sớm biết sẽ có một kiếp này, cho nên khi rời khỏi tam giới, hắn đã an bài một đường lui, trên tay ta cầm Tru Tiên Tứ Kiếm, cái tên sư huynh tốt của ta kia trốn nhanh lắm!” “Ngươi cảm thấy, hiện tại hắn còn có thể đến sao?”
Viên tim Tiếp Dẫn vừa nhen nhóm ngọn lửa hi vọng, vào lúc này bỗng nhiên như bị dội một chậu nước đá, lạnh thấu xương! Tiếp Dẫn đột nhiên nhìn về phía Sở Hạo.
Giờ phút này, trong mắt Tiếp Dẫn, Sở Hạo giống như một vực sâu vô tận, bí ẩn khiến người ta sợ hãi. Tên súc sinh này, nguyên lai sớm đã đoán được tất cả! Hắn, vậy mà trước khi bị đuổi giết vào vực sâu, liền đã an bài xong tất cả mọi chuyện? Đáng cười là Tây Thiên còn tưởng rằng đây là cơ hội tốt nhất để giết Sở Hạo, đến bây giờ, ngược lại là chính bọn họ bại lộ nhược điểm!
Sở Hạo nhìn thấy Tiếp Dẫn hoảng sợ nhìn mình, không khỏi mỉm cười, “Nhìn ta làm gì? Nhìn mà không đánh à.” “Mọi người xếp hàng, từng bước từng bước mà đến, không nên nóng vội, người người đều có phần!”
Mặt Tiếp Dẫn đều xanh, hiện tại mình cơ bản không có đường lui. Tục ngữ nói, quân tử không đứng dưới tường sắp đổ. Vậy Phật Đà cũng không ngốc, lùi một bước trời cao biển rộng thôi! Tiếp Dẫn biết, hiện tại Sở Hạo chính là nhân vật quan trọng nhất, chỉ cần có thể khuyên được vị đại lão này, mình hôm nay mới có thể bảo đảm giữ lại được chút mặt mũi mà ra ngoài.
Ngay tại chỗ, Tiếp Dẫn thậm chí còn không để ý đến tôn nghiêm của Thánh Nhân, tranh thủ thời gian cầu xin Sở Hạo: “Sở Hạo Thượng Tiên, đại lão ngục thần, ta sai rồi, ta thật sự biết sai!”
“Ta thừa nhận thanh âm tiếng nói vừa rồi hơi lớn.”
“Mọi người giảng đạo lý thôi, người văn minh, tất cả đều là người có tố chất, cứ từ từ nói chuyện thôi.”
“Trước kia không được lựa chọn, hiện tại ta chỉ muốn làm một Phật Đà thân thiện, bạo lực không thể giải quyết vấn đề, chúng ta ngồi xuống giảng đạo lý thôi.”
“Tất cả mọi người là phần tử tri thức, ta lại còn là Thánh Nhân, có chuyện gì cứ từ từ nói, không nên đánh đánh giết giết.”
Tiếp Dẫn dù sao cũng là người năm đó vì một cái bồ đoàn có thể khóc lóc cầu xin, hiện tại đối với Sở Hạo cầu khẩn như vậy cũng là rất bình thường.
Nhưng mà, Sở Hạo không phải Hồng Vân, người hiền lành đó. Ít nhất Sở Hạo còn không già.
Sở Hạo không trả lời, chỉ nhìn Tiếp Dẫn, mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận