Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1632 bởi vì phản bội mà chết, bởi vì phản bội mà sinh

"Chương 1632: Bởi vì phản bội mà chết, bởi vì phản bội mà sinh
“Sao, sao lại thành ra thế này......” Lúc này, Hủ Bại Long Vương đang đắc ý cười, trơ mắt nhìn đám Nghiệt Long tộc nhân kia bị hiến tế, cảnh tượng viễn cổ Ma Thần giáng lâm mà hắn chờ mong lại không hề xảy ra.
Ngược lại, giờ phút này, Hủ Bại Long Vương đang trợn tròn hai mắt, như thể nhìn thấy ma quỷ nhìn vào chỗ trong suốt dưới đất.
Nhìn vào phù văn huyền ảo đang vận hành, hiến tế trận pháp vô cùng thần bí, ở phía trên đó, một thân ảnh, khiến tất cả mọi người ở đây đều kinh hãi.
Giờ khắc này, tất cả đắc ý và phách lối của Hủ Bại Long Vương trong nháy mắt tan biến, trong ánh mắt chỉ còn lại vô tận mờ mịt, kinh hãi và cả sự tức giận tột độ!
“Chết tiệt, phản bội, đây là phản bội trắng trợn! A a a! Ta, Hủ Bại Long Vương, một đời anh danh, sao lại không nghĩ tới còn có cách làm buồn nôn thế này!”
“Không, ta sớm nên nghĩ đến, lão già đáng chết đó, ông ta nào có vĩ đại như vậy, còn che chở hậu duệ cái gì chứ, ha ha ha ha ha! Sao ta lại có thể tin vào mấy lời ngu xuẩn đó chứ!”
“A a a! Ta không cam tâm, ta không cam tâm! Lão già đáng chết, tính kế ta, tính kế toàn bộ Nghiệt Long bộ tộc! Ta không cam tâm a!!!”
Không chỉ có Hủ Bại Long Vương giờ phút này phát điên, mà những tồn tại thuộc Nghiệt Long bộ tộc kia, dù đã bị hiến tế hơn nửa thân thể cùng huyết mạch, nhưng bọn hắn vẫn còn chút ý thức.
Chỉ là, nếu cho bọn họ lựa chọn, chắc bọn họ sẽ tình nguyện không cần chút ý thức này, bọn họ thà bị Hủ Bại Long Vương phản bội hiến tế, còn hơn là chấp nhận việc, kỳ thật từ khi sinh ra họ đã bị định sẵn kết cục.
Lúc này, tất cả mọi người của Nghiệt Long bộ tộc, kể cả những người đã đầu hàng may mắn thoát khỏi hiến tế, giờ phút này nhìn thân ảnh đang ngưng tụ trong trận pháp hiến tế kia, trong lòng đông đảo Nghiệt Long không thể nào kiềm chế được.
Đó là một loại cảm giác hoang đường tột độ, đau buồn tột độ đến mức chết lặng vì tức giận, cùng với bi thương cho sự bất công của vận mệnh mình. Tiếng cười thảm, tuyệt vọng, bi phẫn, tràn ngập trên gương mặt của tất cả Nghiệt Long tộc lúc này.
“Nghiệt Long bộ tộc, thì ra cũng sớm đã định sẵn kết cục, cả đời này chúng ta sống lay lắt khổ sở, như sâu bọ sống tạm bợ, thì ra cũng chỉ là một đám công cụ ngoan ngoãn mà thôi.”
“Ha ha, đây chính là vận mệnh của chúng ta sao? Ta đã từng còn tự hào về thân phận Nghiệt Long bộ tộc, đã từng còn biết ơn tổ tiên che chở, thì ra, kẻ ngây thơ chính là ta.”
“Trước kia ta còn cảm thấy, Nghiệt Long bộ tộc có quyền truy cầu tự do, vì tổ tiên luôn che chở, ban cho chúng ta đủ sức mạnh......”
“Ta từng biết ơn, ít nhất chúng ta còn có thể có được huyết mạch Thần Long bộ tộc, ít nhất chúng ta có thể hành tẩu trong đêm tối......”
“Ha ha ha, chúng ta đều sai, chúng ta sai hết rồi! Vận mệnh sai, suy nghĩ sai, ngay cả ý nghĩa của việc sống cũng sai luôn!”
Từng tiếng kêu gào buồn bã tuyệt vọng vang lên trong Nghiệt Long bộ tộc.
So với sự thống khổ khi bị hiến tế huyết mạch thần hồn, giờ phút này, sự tuyệt vọng do vận mệnh, ý nghĩa sinh tồn, và cả việc tổ tiên che chở bị phá vỡ hoàn toàn mới là nỗi tuyệt vọng lớn nhất mà Nghiệt Long bộ tộc cảm nhận được trong cả cuộc đời!
Thứ tuyệt vọng phủ nhận toàn bộ sự sống này mới là sự đau khổ lớn nhất mà Nghiệt Long bộ tộc trải qua!
Hủ Bại Long Vương nước mắt pha máu, miệng phun máu tươi lại còn cố ngửa mặt lên trời gào thét:
“Để cho chúng ta sống lay lắt ở thế gian này, thiên thu vạn đại che chở chúng ta, thì ra chỉ để cho chúng ta làm tế phẩm trưởng thành!!! Lão tổ tông, đây chính là ý nghĩa của việc cho chúng ta sống tạm sao?! Ngươi phản bội, phản bội toàn bộ Nghiệt Long bộ tộc!”
Hủ Bại Long Vương như chim quyên khóc máu, tiếng gào thét thảm thiết vang vọng đất trời!
Đám Nghiệt Long bộ tộc cũng từng tiếng gầm thét, phát tiết sự phẫn nộ, phát tiết nỗi phẫn nộ vì bị tổ tiên phản bội!
Không sai, thân ảnh đang chậm rãi ngưng tụ trong trận pháp hiến tế lúc này, không phải Ma Thần viễn cổ gì cả, mà chính là Nghiệt Long Lão Tổ!
Chính là kẻ mang theo phản bội toàn tộc phản bội Thần Long bộ tộc, để thế gian từ nay về sau có một Nghiệt Long Lão Tổ vĩnh thế không thấy ánh mặt trời!
Sở Hạo cùng Tử Kim Long Hoàng và đám người ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này cũng thấy da đầu tê rần, chưa từng nghĩ tới sự việc lại diễn biến đến mức này!
Tử Kim Long Hoàng sắc mặt tái nhợt:
“Chúng ta đã xem thường Nghiệt Long Lão Tổ rồi, cả Tổ Long cũng đã xem thường hắn! Nghiệt Long Lão Tổ chưa từng từ bỏ việc phục sinh, hắn đã đặt hy vọng vào Nghiệt Long bộ tộc!”
Sở Hạo cười khổ một tiếng, trên mặt lộ vẻ không dám tin:
“Không sai, quả thực là đặt ở Nghiệt Long bộ tộc, chỉ là là đời sau lừa gạt đi hiến tế. Nghiệt Long bộ tộc, từ khi sinh ra đã bị Nghiệt Long Lão Tổ đánh dấu giá cả. Ta hiểu rồi, hồn ngọc khi nãy, căn bản chính là chiêu trò chướng mắt của Nghiệt Long Lão Tổ, hắn rút ra một phần thần hồn của mình, giả vờ để đời sau tìm cơ hội phục sinh, kỳ thực đó vốn chỉ là một ngụy trang! Chỉ cần Nghiệt Long bộ tộc có bất kỳ ai đi đến bước đường cùng, mở ra hiến tế chi pháp, khi đó, Nghiệt Long bộ tộc sẽ bị hiến tế hết để đổi lấy sự phục sinh của Nghiệt Long Lão Tổ!”
Lúc này Sở Hạo không dám tin, không kém gì Nghiệt Long bộ tộc, Sở Hạo thực sự chưa từng gặp ai ác như vậy.
Trực tiếp mưu hại toàn bộ hậu duệ, một người cũng không tha, tất cả Nghiệt Long sinh ra đều là đám tế phẩm chờ bị hiến tế!
Nghiệt Long Lão Tổ, trước giờ không hổ với cái danh phản bội, hắn chính là đại biểu cho tội nghiệt.
Hắn không chỉ phản bội Thần Long bộ tộc, hắn còn phản bội tất cả hậu thế của mình!
Nghiệt Long Lão Tổ trước khi chết, giả vờ lưu lại thi hài và bảo khố, trở thành nơi ẩn náu của Nghiệt Long bộ tộc, cũng là nơi che chở để Nghiệt Long bộ tộc sống lay lắt,
Nhưng thực chất, là để bảo vệ đám tế phẩm của mình!
Càng đáng sợ hơn, hắn đã nắm chắc tâm lý của con cháu đời sau, Nghiệt Long bộ tộc, vốn không có ai là người chính nghĩa, mà toàn là kẻ hại người lợi mình, chỉ biết tư lợi mà thôi!
Bảo khố, kỳ thực mới là nơi đặt thần hồn và là nơi quan trọng của Nghiệt Long Lão Tổ! Không ai sẽ làm tổn hại bảo khố, mà chỉ thèm muốn nó!
Thậm chí, Nghiệt Long Lão Tổ đã tính đến chuyện sẽ có người hiến tế thần hồn của mình!
Bất kể là người nội bộ đấu đá muốn nuốt trọn bảo khố, hay là thi hài không ngăn được kẻ địch bên ngoài......
Chỉ cần Nghiệt Long bộ tộc đi đến thời khắc cuối cùng, với tính cách của Nghiệt Long bộ tộc, luôn sẽ có kẻ đưa ra quyết định phản bội chủng tộc, khởi động trận pháp hiến tế, hiến tế toàn bộ Nghiệt Long bộ tộc.
Khoảnh khắc đó chính là thời điểm Nghiệt Long Lão Tổ phục sinh!
Bởi vì phản bội mà chết, bởi vì phản bội mà sinh!
Đây chính là Nghiệt Long Lão Tổ!
Nghiệt Long Lão Tổ, trước giờ không hổ cái danh tội nghiệt!
Hủ Bại Long Vương đã bày cơ tính toán, cho rằng mình phản bội, rốt cuộc cũng có thể chấm dứt vận mệnh của Nghiệt Long bộ tộc.
Nhưng chưa từng nghĩ rằng, ngay cả sự phản bội của hắn, cũng nằm trong vận mệnh.
Hết thảy, vòng đi vòng lại.
Đúng là Thiên Đạo.
Buồn cười là, trước đó Hủ Bại Long Vương vẫn còn đắc ý, đắc ý mình có gan lớn mà tổ tiên cũng không dám, đắc ý mình có dũng khí phản bội tổ tiên, hiến tế tổ tiên, hiến tế Nghiệt Long bộ tộc.
Lại không ngờ, tất cả mọi chuyện, sợi dây này, đã sớm bị Nghiệt Long Lão Tổ nắm trong tay từ vô số năm trước!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận