Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 826: Sở Hạo: cái gì Tây Du đội 5? Ta chưa thấy qua

Chương 826: Sở Hạo: Cái gì đội Tây Du 5 người? Ta chưa thấy qua.
A Di Đà Phật đều mộng mị, đây là thời gian làm việc và nghỉ ngơi của người lao động Thiên Đình ư?! Chuyện này quá bất hợp lý đi?! 9 giờ đến 5 giờ về, cuối tuần nghỉ hai ngày, cuối năm có hai lần thưởng, hàng năm mười lăm ngày nghỉ phép có lương...... Cái này mẹ nó nuôi heo còn không có thư thái như vậy a! A Di Đà Phật căm tức nhìn Sở Hạo, “Sở Hạo các hạ, ta đã nhường ngươi một bước, ngươi đừng có được đà lấn tới nữa!” Sở Hạo lại một mặt bất đắc dĩ, buông tay, “Ta từ trước đến giờ là làm việc theo chế độ này, không thể nào, cái này đã mấy trăm năm rồi, người lao động đều không phải như vậy sao?” A Di Đà Phật trừng lớn mắt, không dám tin nhìn về phía Phật tổ Như Lai, vẻ mặt Như Lai Phật tổ ngây ngô xen lẫn bi thương, im lặng gật đầu.
Phật tổ Như Lai cũng vừa mới nhớ ra mình đã bị tra tấn nhiều lần, chỉ là nhất thời chưa kịp phản ứng, A Di Đà Phật đã đồng ý.
A Di Đà Phật tức giận điên cuồng không gì sánh được, vậy mà một tháng chỉ đi làm khoảng hai mươi ngày? Vậy mà có thể lấy được 300.000 công đức thần thủy?! A Di Đà Phật tức đến thở hồng hộc, chỉ vào Sở Hạo mắng ầm lên, “Ngươi đừng có tới đây nữa, ta để Như Lai Phật Tổ tự mình đến giám sát Tây Du!” “Ta tùy tiện cho Như Lai Phật Tổ 100.000 công đức, hắn có thể cả ngày không ngừng, giám thị Tây Du, ngươi dựa vào cái gì mà đòi nhiều như vậy còn nhẹ nhàng như vậy!” “Cho dù là ta tự mình tới, cũng còn tốt hơn ngươi cái tên sâu hút máu đáng c·hết này! Đem đội Tây Du giao cho ta! Chúng ta không cần sự hợp tác!” A Di Đà Phật tức giận đến thở không ra hơi, quả thực sắp bị chọc giận điên rồi. Không ngờ tới giờ giấc làm việc của Sở Hạo lại nhẹ nhàng như vậy, lẽ nào không ai cảm thấy không hợp lý sao?!
A Di Đà Phật ép hỏi Sở Hạo về đội Tây Du, nhưng Sở Hạo lại một mặt mờ mịt, trên mặt toàn là vẻ nghi hoặc, “Đội Tây Du nào? Ngươi muốn làm gì ta? Ta có thấy bao giờ đâu.” “Ngươi cái tên Phật Đà này thật hung hăng càn quấy, ta chẳng qua chỉ là một Câu Trần Đại Đế đi ngang qua, Tây Du có liên quan gì tới ta?” “Thôi được rồi, ta đến giờ tan làm. Ngươi ta không làm phiền nhau, tuế nguyệt tĩnh hảo.” Sở Hạo thu dọn đồ đạc, liền quay người muốn xách thùng chạy trốn. A Di Đà Phật tức giận đến một Phật xuất thế hai Phật thăng thiên...... Hiện tại hắn thật sự sắp tức nổ tung! A Di Đà Phật chỉ vào bóng lưng Sở Hạo giận dữ mắng: “Ngươi quay lại cho ta!!!” “Ngươi hung dữ với ta sao?” Sở Hạo quay đầu, trên mặt toàn là vẻ ủy khuất. Tử Kim Long Hoàng và Thông Thiên Giáo Chủ im lặng đứng lên, các vị Chư Thánh khác cũng mắt lạnh nhìn A Di Đà Phật. A Di Đà Phật tức đến dậm chân, ô ô ô, rõ ràng ta mới là người bị bắt nạt mà! Hắn rõ ràng đang cướp đoạt trắng trợn, mà Chư Thánh lại không hề có chút tinh thần chính nghĩa nào! Vì sao lại hùa nhau bắt nạt ta như vậy!
“Ngươi trở về!” A Di Đà Phật vội vàng.
Sở Hạo không quay đầu lại, chỉ phát ra tiếng hô hào bất khuất của người lao động! “Chúng ta là người lao động, tuyệt đối sẽ không khuất phục dưới chân bọn tư bản này, người lao động muôn năm, nhân dân muôn năm!” “Chúng ta công nhân có sức mạnh! Hắc, chúng ta công nhân có sức mạnh! Mỗi ngày mỗi ngày bận rộn công việc! Hắc, mỗi ngày mỗi ngày bận rộn công việc!” Trong tiếng ca hào hùng, Sở Hạo liền muốn bước ra khỏi đại điện chấp pháp.
A Di Đà Phật tại chỗ mấy lần kìm nén không được muốn xuất thủ tiêu diệt Sở Hạo, gương mặt kia đều tức giận đến biến dạng! Như Lai Phật Tổ ở bên cạnh một mặt chết lặng bất đắc dĩ, “Thôi vậy đi, kệ đi.” Hiện tại Tây Thiên đã là lâm vào thế bị động, bị Sở Hạo nắm chặt. Đội Tây Du đã bị Sở Hạo bắt cóc, lại có các Chư Thánh ở trước mặt, A Di Đà Phật không thể làm gì khác, bây giờ còn bị uy hiếp đòi tiền như núi, lại còn làm việc nhàn nhã như vậy, cái mặt mũi Tây Thiên lần đầu tiên bị ném đi một cách triệt để như thế. Như Lai Phật Tổ đã không còn vùng vẫy nữa, chỉ cần A Di Đà Phật vui vẻ, tất cả đều không sao cả.
A Di Đà Phật tại chỗ tức giận điên cuồng đến nổi gân xanh, sắc mặt biến đổi nhanh chóng, trong nháy mắt đã đổi hết đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím. Cuối cùng, hắn vẫn sâu sắc thở dài, mang theo một tia nghẹn ngào, “Ta đồng ý với ngươi! Quay lại đi!” Sở Hạo lúc này mới thản nhiên quay đầu, nghiêng đầu cười gian nhìn A Di Đà Phật, “Hừ hừ? Ngươi nghĩ kỹ chưa đấy, ta cũng đâu có ép ngươi.” A Di Đà Phật: Không phải ngươi ép, thật không phải ngươi bức ta, tất cả đều tại ta đáng c·hết! A Di Đà Phật sợ mình thêm một giây nữa không nhịn được cơn điên của Sở Hạo, trực tiếp lật bàn. Hắn cố nén lửa giận trong lòng, nhanh chóng phẩy tay nói, “Nhanh nhanh, đi mang người đến cho ta, nhanh lên đi! Tranh thủ lúc ta vẫn còn nhẫn nại nói chuyện với ngươi……” Sở Hạo lại lắc đầu, “Ấy, cái đó không vội, chúng ta ký cái hợp đồng lao... à không phải, có các Chư Thánh làm chứng, chúng ta trước hết định ra sự tình rồi nói sau. Giống như Phong Thần Bảng vậy, để các Chư Thánh ở đây làm chứng.” A Di Đà Phật khó thở, “Ngươi......” Sở Hạo bước chân muốn đi.
“Trở về!!!” “Chứng, chứng! Ngươi muốn chứng thành kiểu gì thì cứ làm thế đó!” A Di Đà Phật tức đến dậm chân. Sở Hạo mỉm cười, “Cái này đúng rồi, chúng ta phải theo trình tự mà làm…….” Thế là, Sở Hạo liền mời các Chư Thánh chứng kiến, đem toàn bộ điều kiện vừa rồi tranh thủ được xác định xong. A Di Đà Phật cũng dùng tinh huyết làm tin, phối hợp Sở Hạo hoàn thành việc làm chứng. Rất nhanh, mọi chuyện kết thúc.
【Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ, bởi vì biểu hiện của ngài xuất sắc, bây giờ ngài đã là người thứ sáu của đội Tây Du!】 【Phần thưởng: Sau này sẽ mở ra nhiệm vụ chính tuyến hoàn toàn mới, tên nhiệm vụ: Người tại Tây Du, 9 giờ đến 5 giờ về! Cũng sẽ mở ra một lượng lớn nhiệm vụ liên quan!】 【Ghi chú: Bởi vì ngài tham gia, Tây Du đã có thay đổi lớn, thiên cơ đã loạn, các loại kiếp nạn, Thánh Nhân cũng khó dò. Nhưng Chí Tôn quẹt thẻ hệ thống nhất định sẽ tận trung tận trách, bảo vệ chủ nhân!】 【Mở nhiệm vụ mới, về sau chỉ cần quẹt thẻ tại đội Tây Du và trên tuyến đường đi Tây Du】 【Nhiệm vụ quẹt thẻ: Sáng mai chín giờ, đúng giờ quẹt thẻ tại đội Tây Du】 【Phần thưởng: Mười chế thức Hậu Thiên Linh Bảo】 Sở Hạo nhếch miệng cười một tiếng, hoàn hảo, cuối cùng cũng đã mở ra nhiệm vụ chính tuyến mới, công sức trước đó của Sở Hạo cũng không uổng phí. Bất quá…… phần thưởng quẹt thẻ ngày đầu tiên có cũng như không thế này sao? Sở Hạo trong lòng âm thầm có chút lười biếng, nhưng vấn đề không lớn, quẹt thẻ có ít hơn đi nữa, thì sao so được Tây Thiên mỗi ngày cho 10.000 công đức thần thủy? Thả lỏng 30 ngày, lại là một cơ hội tấn thăng! Quá đẹp!
Sở Hạo đã hoàn thành nhiệm vụ, cũng lập tức không có tâm tình nhiều lời với A Di Đà Phật, để Na Tra thay mình đưa bốn người Tây Du về điểm đến ở nhân gian, đồng thời nói với A Di Đà Phật ngày mai sẽ chính thức đi làm quẹt thẻ, sau đó Sở Hạo xoay người rời đi.
A Di Đà Phật tại chỗ sắc mặt cực kỳ âm trầm, cơ hồ sắp chảy cả nước ra ngoài, lại cũng chỉ có thể nghiến răng, tức giận trong vô vọng. Đại điện chấp pháp hôm nay thu hoạch vô cùng lớn, bữa tiệc tối đương nhiên là không thể thiếu.
Còn về sự tình Tây Du, thì đương nhiên là để Tây Thiên sắp xếp trước đã, Sở Hạo chỉ phụ trách ở bên trong đục nước béo cò. Đây mới là cuộc sống cần cù làm giàu chứ! Còn nhóm người Tây Thiên, tất cả đều khải hoàn hồi triều. Bọn họ hôm nay ở đại điện chấp pháp mất mặt đủ rồi, cũng không muốn nán lại thêm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận