Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1330 đan dược đến đi! Nghênh đón ta là Ma tộc?

Chương 1330: Đan dược đến đi! Nghênh đón ta là Ma tộc? Cái gọi là binh bại như núi đổ, lúc đầu ý chí kiên định muốn ngăn cản những Ma tộc này, Phật Đà bọn họ, trải qua một phen mãnh liệt đấu tranh tâm lý, cuối cùng vẫn lựa chọn thả đi những Ma tộc này. Cũng không phải là bởi vì sợ sệt bọn này Ma tộc sẽ giết mình, chủ yếu là bộc phát một cái lòng dạ từ bi đi. Khi Cô Dương suất lĩnh Ma tộc lần đầu tiên đánh bại nhiều như vậy Phật Đà truy binh, thì ngay cả chính bọn họ đều cảm thấy hết sức bất ngờ. Đây có thể nói là sơn cùng thủy tận ngờ không còn đường, liễu ám hoa minh lại một thôn a! Vừa rồi còn lo lắng rằng một khi bị Phật Đà bọn họ đuổi kịp, chỉ sợ chính là con đường chết, trong lòng tràn đầy e ngại, nhưng mà xét theo tình hình chiến đấu hiện tại mà nói, chỉ mất một chút thời gian đã đánh lui đợt truy binh mấu chốt nhất thứ nhất. Phật Đà bọn họ đầu hàng với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, vừa mới bắt đầu xuất hiện thương vong thì liền trực tiếp đầu hàng. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, thì ngay cả phía sau những Phật Đà kia cũng còn chưa tới gần bao nhiêu! Quả là quá dễ dàng! Mà hết thảy chuyện này, đều phải cảm tạ vị kia bóng ma ma huynh đệ, nếu không phải có thông minh tài trí của hắn, thì nhất định không nghĩ ra việc trực tiếp quay đầu, lấy tiến làm lùi. Quả nhiên, bóng ma ma mới là tương lai của Ma tộc a! Nhìn xem đợt truy binh khác còn cách một đoạn, Cô Dương mắt sáng lên, trong lòng mừng rỡ. “Đi!” Nhưng mà, ngay lúc Cô Dương sắp nhấc chân rời đi, trong lòng Cô Dương bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, nếu như mình bây giờ đi, lỡ như những Phật Đà kia quay đầu đuổi giết bóng ma ma thì sao? Ý nghĩ này chợt lóe qua, Cô Dương đang muốn bỏ chạy lập tức khựng chân lại. Không được, bóng ma ma huynh đệ đang gánh trên vai trọng trách phục hưng Ma tộc, mà hắn lại chỉ có thể hành động trong Tam Giới này, nguy hiểm càng gấp trăm lần so với mình. Mình chỉ cần nhảy một cái vào cánh cửa vực sâu dường như là có thể chạy thoát, nhưng mà bóng ma ma trong Tam Giới này thì phải làm sao mới tránh thoát những Phật Đà truy sát đây? Nghĩ đến đây, lương tâm Cô Dương bắt đầu ẩn ẩn đau, mình đã phụ bóng ma ma huynh đệ một lần, lần này, nếu như lại không thể vì hắn che gió che mưa, thì mình, cái vị Đại nguyên soái này còn có mặt mũi nào sống ở trên đời nữa chứ?! Nghĩ đến đây, Cô Dương quay đầu lại, đối với đám Ma tộc cất giọng hô lớn: “Ta vốn muốn trốn về vực sâu chi môn, tạm thời bảo toàn tự thân, nhưng chợt nghĩ đến giờ phút này, bóng ma ma huynh đệ đang gánh vác trọng trách phục hưng Ma tộc, mà hắn lại chỉ có thể ở trong Tam Giới, không còn đường nào mà trốn cả.” “Cho nên, nếu như chúng ta cứ thế mà đi, bóng ma ma huynh đệ chỉ sợ sẽ phải gặp vô vàn khó khăn, thậm chí ngay cả việc Ma Chủ xuất thế cũng sẽ bị ảnh hưởng.” “Chúng ta không thể phụ lòng chiến hữu! Ta quyết định, chúng ta nhất định phải vì hắn tranh thủ thời gian, các ngươi đồng ý không?” Lần này Cô Dương ngược lại không còn dùng phương thức ra mệnh lệnh để điều khiển quân Ma tộc nữa, mà là trưng cầu ý kiến của bọn họ. Cô Dương vốn cho rằng bản năng cầu sinh của Ma tộc sẽ khiến bọn họ lùi bước, nhưng mà, tiếng nói của Cô Dương vừa dứt, chợt nhìn thấy tất cả quân Ma tộc đều vung tay hô to, thần tình kích động mà kiên định: “Đồng ý!” “Đồng ý!” Giờ khắc này, ngay cả Cô Dương cũng ngây ngẩn cả người. Cô Dương cảm động nhìn đám người, trên mặt tràn đầy vẻ kích động, “Các ngươi...... không có khiến ta thất vọng!” “Gió hiu hiu lạnh dòng nước xiết, giờ đây bóng ma ma huynh đệ đang ở trong hiểm cảnh, các ngươi có thể có được giác ngộ này, quả thật đại nghĩa vậy!” “Không nói nhiều nữa, ta Cô Dương hôm nay cùng chư vị, đồng sinh cộng tử! Chúng ta xông!” Quân Ma tộc kích động vung tay hô to: “Xông!!!” Lúc này, dưới sự dẫn dắt của Cô Dương, quân Ma tộc chẳng những không chạy trốn, thậm chí còn vô cùng phách lối ngược lại hướng về một phương hướng khác tiến lên. Nơi đó chính là đại bản doanh Tây Thiên, Tây Thiên Cực Lạc thế giới! Cô Dương biết đám Phật Đà kia tuy nhát gan nhu nhược ích kỷ, nhưng mà bọn chúng cũng rất thông minh, nếu như mình vô duyên vô cớ ở lại nguyên địa chờ đợi, thì bọn chúng chỉ sợ lập tức sẽ đoán được ý đồ của mình. Cho nên, Cô Dương đã tương kế tựu kế, hướng thẳng đến thế giới cực lạc kia bay qua, lấy công làm thủ, lấy tiến làm lui! Đây là, vây Ngụy cứu Triệu, ám độ trần thương kế sách! Quân Ma tộc rất nhanh đã tới Tây Thiên Cực Lạc thế giới, bởi vì phần lớn Phật Đà đều đã rời khỏi nơi này, nên không có sự phòng bị. Nhưng mà, với thực lực của Ma tộc lúc này, muốn vào quậy một phen thì vẫn có chút khó khăn, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, trời mới biết bên trong còn ẩn chứa bao nhiêu cường giả. Cô Dương không khỏi hơi nhíu mày, chẳng lẽ chỉ có thể làm một chút chuyện phá hoại vô nghĩa sao? Không được, Ma tộc bọn hắn không đến mức rơi vào tình trạng để người khác muốn làm gì thì làm được. Giá mà có được một thời cơ có thể gây ra đại phiền toái cho Tây Thiên thì tốt quá. Bất quá, loại cơ hội này luôn luôn có thể ngộ mà không thể cầu, Cô Dương cũng cảm thấy chắc là mình sẽ không may mắn đến vậy đâu... Nhưng mà, nhiều khi sự tình nó lại cứ như vậy đó, rất tình cờ. Ngay lúc này, Cô Dương bỗng nhiên nhìn thấy bên ngoài Tây Thiên Cực Lạc thế giới, một bóng Phật Đà nhanh chóng bay tới. Vị Phật Đà kia dường như đang dùng hết toàn lực để đi đường, cho nên nhất thời không để ý đến đám Ma tộc. Vị Phật Đà kia từ xa đã hô to: “Ngã Phật, đan dược đến đi!” Một tiếng hô lớn này, khiến cho Cô Dương vốn đang rất thất vọng và bất đắc dĩ, lập tức hai mắt sáng rực lên! Cơ hội tới rồi! Lúc này, Cô Dương vung tay lên, ra lệnh: “Bắt hắn lại!” Trong đội ngũ, Thánh Quang Ma ngay lập tức tiến lên, bắt lấy vị Phật Đà kia. Phật Đà kia tuy cường đại, cũng có tu vi Bán Chuẩn Thánh, nhưng ở trước mặt Thánh Quang Ma cường đại hoàn toàn không có khả năng lật ngược. Chỉ thuần thục thôi, vị Phật Đà kia đã bị bắt đến trước mặt Cô Dương. Cô Dương trực giác cực kỳ nhạy bén, thậm chí bắt được vị Phật Đà này, Cô Dương đều không xuống tay làm cho đi phá hư thế giới cực lạc. Hắn cảm thấy, người này tuyệt đối là một nhân vật quan trọng. Cô Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vị Phật Đà kia: “Ngươi vừa rồi trong miệng hô hào đan dược là cái gì?” Vị Phật Đà này chính là thuộc hạ của Nhiên Đăng Cổ Phật, một tồn tại cực kỳ cường đại, đồng thời cũng là một Phật Đà tuyệt đối trung thành với Tây Thiên và Nhiên Đăng Cổ Phật. Lúc này, bị Cô Dương chất vấn như vậy, vị Phật Đà này nghểnh cổ, ngạo mạn nói: “Ngươi tà ma kia, ta đường đường là Phật Đà của Tây Thiên, thụ nhiệm vào lúc bại quân, phụng mệnh trong lúc nguy nan, điều mà ta gánh chịu chính là trọng trách phục hưng Tây Thiên, há có thể tiết lộ bí mật cho ngươi biết?!” “Ngươi hôm nay dù giết ta, cũng tuyệt đối không thể khiến cho ngươi biết được bí mật của Tây Thiên!” Vị Phật Đà này cũng là người có khí phách, quả thật có khí phách, dù sao cũng là người của Nhiên Đăng Cổ Phật, hành sự quang minh chính đại, cũng là vô cùng trung thành với Tây Thiên. Nhưng mà, Cô Dương lại cười nhếch miệng một tiếng, Cô Dương thông minh cho dù là không cần bất kỳ sự khảo nghiệm nào, cũng cơ bản đoán được chân tướng của sự thật! Cô Dương nhàn nhạt nhìn chằm chằm Phật Đà, giọng điệu bình tĩnh, mang theo trêu tức: “Cho dù ngươi không nói, ta cũng biết.” “Bây giờ Đường Tam Tạng bị đại nhật Như Lai kia đấm chết một quyền, Tây Thiên đang nóng lòng muốn khôi phục nhục thân của Đường Tam Tạng, mà đan dược khôi phục nhục thân của Đường Tam Tạng trong Tam Giới Lục Đạo chỉ có Đại Hoàn Đan do Thái Thượng Lão Quân kia luyện chế mà thôi.” “Chậc chậc chậc, e rằng ngươi mới từ Thiên Đình xin được đan dược phải không?” Cô Dương vừa dứt lời, liền thấy sắc mặt của vị Phật Đà kia trắng bệch, không ức chế được hoảng hốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận