Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1531 thật sự bất tăng bất giảm, chết còn có thể sống

Chương 1531: Thật sự bất tăng bất giảm, chết rồi còn có thể sống
Khi Sở Hạo nhìn thấy tràng Địa Tạng cầm đầu người kia trong tay, cả người bỗng thấy khó ở.
“Đàn Đà Địa Tạng! Lão tử tự tay giết chết Đàn Đà Địa Tạng, tại sao lại ở chỗ này?”
Đầu óc Sở Hạo ít nhiều có chút không theo kịp.
Không chỉ có vậy, sau lưng Đàn Đà Địa Tạng, còn chạy ra hai tồn tại quen thuộc.
Múa pháp thiên nữ... Không đúng, Đại Từ Thiên Nữ cùng Đại Lực Sứ Giả!
Sở Hạo cứ đứng nguyên tại chỗ, trong chốc lát có chút không phản ứng kịp.
Ba người này, Sở Hạo nhớ rất rõ, đều là những kẻ năm xưa bị chính mình giết chết, Sở Hạo tận mắt chứng kiến thân thể bọn họ và hồn phách bị hút vào Thí Thần Thương!
Cái đ.m, còn có thể sống lại được sao?
Nhất là Đàn Đà Địa Tạng, Sở Hạo nhớ rõ ràng, lúc đó Đàn Đà Địa Tạng vượt ngục, cũng là lần đầu Sở Hạo xông vào phía dưới Địa Phủ, ngay tại cửa Ngũ Trọc Ác Thế giết hắn.
Lúc đó Đàn Đà Địa Tạng đã chết không toàn thây, đừng nói nguyên thần, đến cả chân linh đều đã bị vùi dập.
Còn có Đại Từ Thiên Nữ cùng Đại Lực Sứ Giả…
Giờ thì ba người này không còn linh hoạt như năm xưa, khi thấy Sở Hạo cũng không có một chút hận ý nào, chỉ như xác không hồn, tụng niệm kinh văn quỷ dị không ngớt:
“Như thị ngã văn. Nhất thời phật tại đao lợi trời, vị mẫu thuyết pháp…”
Những kinh văn này nghe rất trầm thấp vô tình, càng giống như ác quỷ thở dài, quỷ dị đáng sợ, khiến Sở Hạo cũng không khỏi hơi nhíu mày.
Mà không chỉ có ba Địa Tạng bị Sở Hạo chém giết, đằng sau bọn họ còn chậm rãi tiến đến một đám lớn cường giả, phần lớn đều là thế lực của Địa Tạng Vương.
Bất quá, lần này Sở Hạo nhìn thấy so với lúc ở Ngũ Trọc Ác Thế còn toàn diện và mạnh mẽ hơn!
Lục đại Sứ Giả Địa Tạng Vương: Đại Từ Thiên Nữ, Đại Lực Sứ Giả, Nhiếp Thiên Sứ Giả, Cầm Bảo Đồng Tử, Diễm Ma Sứ Giả, Bảo Tàng Thiên Nữ.
Sáu đạo Địa Tạng: Đàn Đà Địa Tạng, Bảo Châu Địa Tạng, Bảo Ấn Địa Tạng, Cầm Địa Tạng, Trừ Chướng Địa Tạng, Ánh Sáng Địa Tạng.
Còn có tám đại Bồ Tát, nhiều không đếm xuể.
Lúc này, mấy Địa Tạng này có trạng thái như xác không hồn, đi giữa đường, miệng tụng những kinh văn quỷ dị, không giống như là Địa Tạng xuất động, mà như bách quỷ dạ hành!
Đế Thính đứng trước đông đảo Địa Tạng, dẫn đầu họ, lạnh lùng nhìn Sở Hạo: “Ngục Thần Sở Hạo, hôm nay ngươi có cánh cũng khó thoát!”
Đại Quang Minh Phật đứng bên trái sau lưng Đế Thính, khóe môi nhếch lên nụ cười khẩy: “Liên thủ cùng Ma Tộc, giết hắn dễ như trở bàn tay, thật không biết vì sao các Phật ở thế giới cực lạc bao năm nay không có biện pháp thành công, buồn cười.”
Ánh mắt Sở Hạo đảo qua chiến trường, lúc này tầng địa ngục rộng lớn bao la, không trừ trên mặt đất, chỗ nào cũng thấy những đại điện chấp pháp cùng giao tranh của người và Phật Ma, đánh tới đánh lui có qua có lại.
Nhưng thế lực của Địa Tạng Vương bỗng xuất hiện sẽ đẩy đại điện chấp pháp vào chỗ vạn kiếp bất phục.
Dù sao thế lực của Địa Tạng Vương đã từng trấn thủ Ngũ Trọc Ác Thế, ngay cả A Tu La Tộc cũng không dám chống cự,
Cho dù lực lượng xuất hiện nơi đây không phải là toàn bộ thế lực Địa Tạng Vương, nhưng cũng đủ để khiến cho đại điện chấp pháp phải trả giá thê thảm.
Nếu thật để thế lực Địa Tạng Vương tham chiến, thì đại điện chấp pháp thất bại không còn xa.
Bất quá, Sở Hạo cũng không bối rối, chỉ bình tĩnh nhìn đại quang minh phật, thản nhiên nói: “Thì ra ngươi là người của Địa Tạng Vương, nghĩ như vậy, từ khi Ngũ Trọc Ác Thế bị phá hủy, các ngươi có thể đi, cho nên mới đến được Địa Ngục này…”
“Nói nữa, Đại Quang Minh Phật, có thể giải thích cho ta một chút, vì sao ba vị Địa Tạng đã tự tay chết dưới tay ta, bây giờ lại lông tóc không sứt đứng đây? Thậm chí, thực lực của bọn họ dường như cũng có tăng lên? Đây là vì sao?”
Trong mắt Sở Hạo ánh lên thần sắc khác lạ, không phải chất vấn mà càng giống như đang xác định phỏng đoán trong lòng mình.
Đại Quang Minh Phật lại cười lạnh một tiếng: “Ngục Thần Sở Hạo, ngươi đã biết Địa Tạng như thế nào chưa? An nhẫn bất động, giống như đại địa, tĩnh lự sâu kín, như kho báu. Người Địa Tạng, bất sinh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm!”
“Cho dù ngươi giết sạch hết tất cả Địa Tạng, bọn họ vẫn sẽ xuất hiện ở chỗ này!”
“Địa Tạng chúng ta vô tận vô số, như cát sông Hằng, Bồ Tát Địa Tạng chứng quả vị Thập Địa tới nay, nhiều hơn những chuyện trên kia gấp ngàn lần.”
“Chúng ta ở Ngũ Trọc Ác Thế, giáo hóa chúng sinh ngang ngược, khiến tâm quy phục, Xá Tà quy Chính, mà ngươi lại phá hủy Ngũ Trọc Ác Thế, chẳng khác nào làm cho các chúng sinh đói khát rơi xuống Địa Ngục, ngàn vạn ức kiếp cũng khó thoát!”
Khổ luyện ngục, cầu ra vô hạn!
Giờ khắc này, Sở Hạo mới hoàn toàn hiểu ra.
Xem ra đại bản doanh Bồ Tát Địa Tạng Vương phải ở dưới Khổ Luyện Ngục, về sau mới do có việc đi tới Ngũ Trọc Ác Thế kia.
Nói cách khác, bí mật Bồ Tát Địa Tạng Vương bảo vệ, chính là ở phía dưới Khổ Luyện Ngục!
Mà bí mật này, lại liên quan đến việc mấy Địa Tạng bị Sở Hạo tự tay đánh chết mà phục sinh, liên quan đến vì sao Tây Thiên bao nhiêu năm vẫn hưng thịnh không suy, càng liên quan tới hồn lực dồi dào trong người Tuệ Tràng Phật!
Đúng là nó, chuyến đi này cũng không có sai!
Trong mắt Sở Hạo thêm phần kinh hỉ.
Đại Quang Minh Phật thấy cảnh tượng này lại khó chịu nhíu mày, rõ ràng bị chúng ta mai phục mà Sở Hạo sao trông cứ như vui vẻ vậy?
Đế Thính không dám để cho sự tình ở chỗ này quá lâu, tranh thủ hét lớn một tiếng: “Phàm là đồng bọn ta, giết hết những người của đại điện chấp pháp, không để lại ai sống sót!”
Đế Thính nhìn đội ngũ hùng mạnh của đại điện chấp pháp, trong mắt vậy mà thêm phần khát vọng.
Có lẽ trận chiến này kết thúc, thế lực Địa Tạng Vương sẽ khôi phục đỉnh phong, thậm chí còn vượt xa trước đây!
Ngay lúc đó, sáu đại sứ giả, sáu đạo Địa Tạng, tám đại Bồ Tát ở các vùng khuất đã dẫn theo vô số Địa Tạng, gia nhập chiến trường.
Còn trăm ngàn Dạ Xoa và ác quỷ ở Khổ Luyện Ngục như kiếm, mắt như điện quang, tay thì cào bằng đồng.
Mà bộ dạng đám Địa Tạng so với Dạ Xoa ác quỷ càng kinh khủng.
Như Đàn Đà Địa Tạng, khi hiển hóa pháp thân, lại thành một con quái thú xấu xí dữ tợn, hàng chục cái chân to, trên người mọc vô số cánh tay cùng con mắt, trông vô cùng kinh hãi.
Đáng nói là, Đàn Đà Địa Tạng bị đánh chết năm đó còn chưa tới cảnh giới Đại La Kim Tiên, vậy mà bây giờ lại có lực nửa bước chuẩn thánh!
Còn Đại Từ Thiên Nữ cùng Đại Lực Sứ Giả, họ đã mất đi linh tính năm nào, cũng biến thành một người đầy u thịt, như thể tồn tại những sự căm hận kinh khủng, hướng về phía đại điện chấp pháp lao tới.
Mặc dù trên người họ có ánh quang vàng hiền hòa Phật quang, nhưng pháp thân quỷ dị và ánh sáng vàng của Phật lại có vẻ cực kỳ tương phản, làm người ta nhìn mà kinh hãi.
Miệng bọn họ tụng cùng một kinh văn: “Chúng sinh đại điện chấp pháp, muôn lần chết ngàn lần sinh, nghiệp cảm thấy như thế. Động trải qua ức kiếp, cầu ra vô hạn!”
“Chúng sinh đại điện chấp pháp, phỉ báng tam bảo, bất kính tôn giả, sẽ đọa Khổ Luyện Ngục, ngàn vạn ức kiếp cũng không thể thoát ra.”
Cảnh tượng quỷ dị khủng bố này làm người ta không khỏi kinh sợ.
Tiểu quỷ Khổ Luyện Ngục dù hình vui lên, còn muốn so sánh xem ai mới thực sự bách quỷ dạ hành với thế lực Địa Tạng Vương.
Sở Hạo cười lạnh: “Mặc dù thêm được chút tiếp viện, nhưng các ngươi chắc Ma tộc thật sự toàn tâm kết minh cùng các ngươi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận