Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1364 ấy, lão đại ngươi lại xét nhà trở về?

Chương 1364: Ấy, lão đại ngươi lại đi cướp của về đấy à? Tam giới sinh linh, chẳng qua cũng chỉ là muốn tìm một con đường sống trong đại kiếp sắp tới mà thôi. Tây Thiên và Thiên Đình tuy là những thế lực lớn nhất, nhưng so với chấp pháp điện được dòng nước mạnh mẽ tạo thành để chấp pháp cho Chuẩn Thánh thì hai bên này chẳng đáng gì. Đừng nói chi là, chấp pháp điện hiện tại đã có đủ pháp bảo cho Chân Tiên mỗi người một món. Đó chính là pháp bảo đấy, dù có là Hậu Thiên Linh Bảo kém nhất thì nó cũng đã vô cùng trân quý rồi! Phải biết rằng, trước khi chấp pháp điện ra đời thì Hậu Thiên Linh Bảo là thứ chỉ có Kim Tiên, thậm chí là Thái Ất Kim Tiên mới có tư cách sở hữu. Ngươi xem, Định Hải Thần Châm cũng chỉ là một món công đức Linh Bảo thôi. Mà Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh cũng chỉ có Hậu Thiên Linh Bảo mà thôi. Đấy đều là những nhân vật quan trọng trong Tây Du, mà còn chỉ có thể dùng Hậu Thiên Linh Bảo, có thể thấy được chúng quý giá thế nào. Mà bây giờ, trong chấp pháp điện, ngay cả Thiên Tiên cũng có pháp bảo, cái độ giàu có này đã bỏ xa Thiên Đình và Tây Thiên từ lâu rồi. Mọi người đều biết, người ở Thiên Đình tự xưng là "tiểu chấp pháp điện". Nói tóm lại, hiện tại người từ uyên thông nguyên động thiên đến đây rất đông, cả một tầng trời đất đều đã chật kín những sinh linh đến báo danh. Sở Hạo đứng trên không, thấy mà tê cả da đầu, nghĩ đến sau này lại có thêm mấy triệu cái miệng cần nuôi, trong lòng vô cùng nhức nhối. Hy vọng Tây Thiên và Ma tộc cống hiến thêm nhiều một chút, nếu không thì con trẻ chết đói mất thôi. Còn những sinh linh đông đảo ở uyên thông nguyên động thiên, khi cảm nhận được khí tức của Sở Hạo, trong nháy mắt, vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm về phía Sở Hạo. Một giây sau, cả bầu trời vang vọng những thanh âm hô vang chỉnh tề: “Chúng ta bái kiến Tam giới chấp pháp ngục thần!” Tiếng hô lớn này, trực tiếp làm Ngọc Hoàng Đại Đế đang trốn trong Lăng Tiêu Bảo Điện giật mình. Ngọc Đế tủi thân ngồi xổm ở Lăng Tiêu Bảo Điện: “Thiên Đình của Trẫm bao giờ mới có thể có được sự náo nhiệt thế này, huhuhu...... Bên ngoài toàn là người của chấp pháp điện, trẫm muốn ra ngoài chơi......” Không nói Ngọc Đế tủi thân thế nào, ở trước chấp pháp điện, Sở Hạo vừa nhìn thấy nhiều người như vậy đã thấy đau đầu, vội vàng khoát tay: “Ăn ngon uống ngon chơi tốt, bái bai.” Sở Hạo như làn khói chạy vào chấp pháp điện, cũng may lần này bọn sinh linh đến báo danh đều vô cùng có tố chất và quy củ, nếu không thì có trời mới biết sẽ náo loạn ra chuyện gì. Sở Hạo đi vào trước chấp pháp điện, đã thấy Na Tra đang ở cửa ra vào loay hoay nhức đầu. Sở Hạo lặng lẽ muốn đi vào, Na Tra thấy Sở Hạo xuất hiện, mừng rỡ nói: “Lão đại, cuối cùng ngươi cũng đến, ta đang sắp xếp những danh sách báo danh này, còn có những thứ ăn uống và đồ dùng cần thiết cho việc ghi danh này, còn có bản đồ mở rộng gần đây của chấp pháp điện nữa…” “Ấy ấy ấy, lão đại đừng đi mà, vẫn còn nhiều việc lắm!” Sở Hạo nhếch mép cười: “Giao toàn bộ cho ngươi xử lý, ta tin ngươi, cứ làm tùy ý đi, có chuyện gì ta chịu trách nhiệm.” Na Tra khẽ giật khóe miệng: “Lão đại, có phải ngươi lại muốn làm vung tay chưởng quỹ không?” Sở Hạo xấu hổ một chút: “Chuyện này... Người trẻ tuổi cần được rèn luyện mà!” “Hơn nữa, ngươi cho là ta rất nhàn rỗi à? Ngươi có biết ta ở bên ngoài chém giết, sống chết trong gang tấc nguy hiểm cỡ nào không? Ta đã bao lần suýt mất mạng rồi đấy!” Na Tra liếc một cái, tức giận nhìn Sở Hạo: “Ta tin lão đại, cụ thể nói xem nào.” Sở Hạo cười càng thêm lúng túng: “Ai, sự nguy hiểm bên trong ấy, nói ra thì không thành đạo...” “Mà nói nữa, lần này có nhiều người ghi danh như vậy, chẳng lẽ không có ai gây sự à? Sao bọn họ ngoan ngoãn thế?” “À, là do…” Na Tra còn chưa nói xong. Trong đại điện, một giọng nói hùng hậu, cởi mở vang lên: “Ngục thần, là ta đến đây.” Sở Hạo nhìn lại, không khỏi mắt sáng lên, thấy một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím, cao lớn uy mãnh, bá khí phi phàm từ hành lang đi ra. Trên đầu người đàn ông trung niên kia đội một chiếc mũ tử kim, trông rất lộng lẫy. Lúc hắn đi ra, tất cả sinh linh bên ngoài cũng không khỏi đứng thẳng dậy, không dám nói lời nào. Sở Hạo vui mừng: “Tử Kim Long Hoàng, sao ngươi lại đến đây?” Dù là thân người, nhưng chỉ bằng khí tức thôi Sở Hạo cũng đã cảm nhận được bá đạo ẩn giấu không thể che giấu của Tử Kim Long Hoàng, đó là khí tức độc nhất của những Chân Long cường giả đã tồn tại từ thời Hán! Tử Kim Long Hoàng cười lớn, tiến lên cho Sở Hạo một cái ôm gấu thật lớn: “Ha ha ha ha! Không ngờ ngươi liếc mắt một cái đã nhận ra ta, không uổng công chúng ta có một trận giao tình a!” Sở Hạo nghiêm túc nói: “Thảo nào những người ghi danh bên ngoài không dám lên tiếng, Tử Kim Long Hoàng ở đây thì xác thực không có mấy ai dám ngang ngược. Dù sao, một chiêu Thần Long bãi vĩ của ngươi đã có thể khiến Đại Lôi Âm Tự phải chịu thiệt rồi!” Tử Kim Long Hoàng cười lớn không thôi: “Không ngờ ngươi vẫn còn nhớ chuyện năm đó, đó đơn giản là chuyện ta làm thống khoái nhất, bộ dạng tủi thân của đám lừa trọc kia đến bây giờ ta vẫn còn nhớ kỹ.” Sở Hạo nghi ngờ nói: “Mà sao ngươi lại tới đây? Nếu có chuyện cần giúp đỡ, tùy tiện sai một tiểu yêu đến kêu "K-Í-T…T…T" là đủ rồi, cần gì mà cực khổ tự mình tới.” Tuy rằng cùng Tử Kim Long Hoàng chỉ có vài lần gặp gỡ, nhưng tính tình của Tử Kim Long Hoàng rất hợp ý Sở Hạo, thoải mái, khí phách nam nhi, nên Sở Hạo cũng rất vui khi giao hảo với Tử Kim Long Hoàng. Tử Kim Long Hoàng cười ha ha một tiếng, vỗ vai Sở Hạo: “Không có việc thì không được đến thăm sao? Thật ra là do hậu bối của ta, chính là Tiểu Bạch Long ấy, nó nghe nói chấp pháp điện chiêu người, lo lắng chấp pháp điện không có ai trấn giữ sẽ loạn, nên mới mời ta tới.” “Ta thấy ngồi trong hang rồng cũng không có gì vui, vừa vặn có chuyện muốn tìm ngươi nên mới đến.” Sở Hạo nhíu mày, Tiểu Bạch Long quả thật rất nhiệt tình nha. Nhưng Sở Hạo cũng nghe ra ý của Tử Kim Long Hoàng, hình như hắn có chuyện gì đó mới đến tìm mình. Long tộc ẩn mình ở tam giới nhiều năm, từ trước đến nay không giao lưu với người ngoài, lần này lại đích thân đến đây, e là chuyện không nhỏ. Sở Hạo chân thành nói: “Tử Kim Long Hoàng có việc cứ nói đừng ngại, việc gì Sở Hạo ta có thể làm được nhất định sẽ giúp ngươi.” Tử Kim Long Hoàng lại vui vẻ vỗ vỗ vai Sở Hạo: “Không vội không vội, gấp cũng không giải quyết được trong một sớm một chiều, cứ kết thúc việc chiêu mộ người của chấp pháp điện đã rồi nói.” “Chấp pháp điện của ngươi thật là náo nhiệt, không ngờ một thế lực mới nổi mà có thể làm được đến bước này, nhóc con, ngươi giỏi đấy!” Sở Hạo cười hắc hắc: “Không hổ là ta đi.” “Vậy ta cứ để đồ xuống đã rồi nói nhé.” Tử Kim Long Hoàng nghênh ngang đi ra, “Ngươi cứ làm việc của ngươi đi, ta đi dạo bốn phía, chấp pháp điện của ngươi còn có cảnh quan tốt hơn cái hang rồng của ta nhiều! Còn có rất nhiều linh quả để ăn, lần này phải ăn cho đã rồi mới về.” Sở Hạo mỉm cười, Tử Kim Long Hoàng đúng là người được việc, hễ có chuyện gì là có mặt ngay. Sở Hạo cũng không câu nệ, đối với Na Tra nói: “Nhỏ Na Tra, đi đi đi, ta có một đống lớn đồ cần ngươi sắp xếp đây.” Na Tra mừng rỡ nói: “Ấy, lão đại, ngươi lại đi cướp của về à? Vất vả cho ngươi rồi, để ở cửa đi.” “Lần này cửa vào của chấp pháp điện chúng ta rộng rãi rồi, cứ tùy tiện thả đi.” Sở Hạo lại khoát tay: “Không để ở đấy đâu, đi tìm một chỗ trống lớn hơn đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận