Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1417 tê giác đại vương, ta có chí bảo

Chương 1417: Tê giác đại vương, ta có chí bảo!
Giờ phút này, Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh lén lút đi theo tên tiểu yêu kia về động phủ, vội vàng chạy về phía trước núi, tìm hang yêu. Vượt qua vách đá, chỉ thấy đá vụn lởm chởm, vách núi xanh biếc có hai cánh cửa đá, bên ngoài cửa có rất nhiều tiểu yêu đang múa thương, múa kiếm. Phía trên cửa động viết chữ "Kim Đâu Động". Tiểu yêu kia trực tiếp trốn vào trong Kim Đâu Động, tựa hồ là đi báo cáo tình hình. Mà Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh liếc nhau một cái, miệng cả hai người đều nhếch lên cười toe toét. Trư Bát Giới quan sát Kim Đâu Động một chút, thấp giọng nói:
“Sa sư đệ, cái Kim Đâu Động này nhìn không có cửa sau, ta dự định trực tiếp động thủ, ngươi nói thực với sư huynh, thực lực ngươi như thế nào?”
Sa Ngộ Tịnh nhỏ giọng nói: “Kỳ thật chuyến này đến, được Mông Tiên Quân chỉ điểm, thực lực có chút tăng lên, đã là mới bước vào Đại La.”
Sa Ngộ Tịnh cũng không có nói ra chuyện ở hải nhãn Nam Hải, dù sao, đó là bí mật giữa hắn và Sở Hạo, cũng là một chuyện không thể để ai biết. Trư Bát Giới thật sự giật mình, không ngờ rằng Tam sư đệ vậy mà đã đạt đến Đại La Kim Tiên, nhớ hồi trước hắn gia nhập đội ngũ cũng chỉ là một Kim Tiên nhỏ bé thôi. Thật không ngờ, thật sự không ngờ. Bất quá, Trư Bát Giới cũng không hỏi nhiều, trên người ai mà chẳng có bí mật chứ? Trên người Trư Bát Giới còn có một trái tim Chiến Thần, hắn cũng có kiêu ngạo đâu. Trư Bát Giới thấp giọng nói:
“Ta đoán yêu quái kia thực lực không yếu, bất quá chắc là không đạt đến mức ta phải dùng toàn lực, chúng ta toàn lực tấn công, xem có thể bắt sống hắn không.”
“Bắt sống?” Sa Ngộ Tịnh ngẩn người, nghi ngờ nhìn Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới cười gian một tiếng, “Sa sư đệ, cứ nghe sư huynh đi, sư huynh đi theo lão đại nhiều năm, sẽ không sai đâu.”
Trên mặt Trư Bát Giới hiện lên nụ cười gian, cũng giống với loại hư hỏng của Sở Hạo lúc trước. Nếu Sở Hạo là loại hư hỏng phá phách, thì Trư Bát Giới là loại hư hỏng tiểu xảo. Sa Ngộ Tịnh thấy vậy, tự nhiên là gật đầu, nói với Trư Bát Giới:
“Sư huynh, ta nghe ngươi. Chúng ta đánh trực tiếp sao?”
Trư Bát Giới lại lắc đầu: “Không, chúng ta thử xem có thể trà trộn vào trong không, Thái Thượng Lão Quân kia không phải là hạng người lương thiện gì, yêu quái mà hắn để lại ở nhân gian để cướp đoạt khí vận, chắc chắn không phải loại gà mờ gì đâu.”
“Nếu được, cứ tước vũ khí trước đã, đánh chắc thắng rồi mới động thủ.” Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Trư Bát Giới ở bên cạnh Sở Hạo sớm đã thấm nhuần tư tưởng này, đương nhiên sẽ không hành động lỗ mãng. Hai sư huynh đệ bàn tính một hồi, liền lặng lẽ biến thân. Đều là tu giả Đại La Kim Tiên, cho dù là 36 phép biến hóa đều có thể biến thân được. Hai người biến thành một con ruồi, che giấu đi khí tức, nhẹ nhàng bay đến cửa, men theo khe cửa, chui vào. Chỉ thấy một bầy yêu lớn nhỏ đang múa may, ca hát, sắp hàng hai bên, lão ma vương ngồi cao trên đài, trước mặt bày chút thịt rắn, mứt hươu, tay gấu, bướu lạc đà, núi rau quả phẩm, một bình rượu xanh, mùi thơm ngào ngạt dê nướng, chén lớn bát to ra sức uống. Quả thật là một bộ dáng tiêu sài xa hoa. Mà giờ khắc này, Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh đều thấy yêu quái đang ngồi ở trên vương vị giữa sân, một sừng không đều, hai mắt như băng, hung thần ác sát, lại là một con tê ngưu tinh, tự xưng là tê giác đại vương. Trư Bát Giới nhìn thấy tê giác đại vương này, đột nhiên ánh mắt ngưng tụ, lặng lẽ truyền âm cho Sa Ngộ Tịnh, trong giọng nói còn mang theo vẻ kích động:
“Lão Sa, ta biết con hàng này, đây là thanh ngưu, tọa kỵ đắc ý nhất của Thái Thượng Lão Quân kia! Quả nhiên là hắn, quả nhiên là hắn! Thái Thượng Lão Quân lão già khốn khiếp kia hại ta lâu như vậy, lần này ta nhất định phải để hắn trả giá đắt!”
Sa Ngộ Tịnh cũng liên tục gật đầu, hắn ở trên Thiên Đình làm tướng rèm cuốn đã lâu, tự nhiên biết rõ tình cảnh của thanh ngưu đối với Thái Thượng Lão Quân như thế nào. Năm đó Thái Thượng Lão Quân cưỡi thanh ngưu hóa hồ, đây chính là trợ thủ mà Thái Thượng Lão Quân coi trọng nhất, cho dù là đám tiểu đồng luyện đan, cũng bất quá chỉ là công cụ hình người của Thái Thượng Lão Quân, sao so được với tê giác đại vương này. Trư Bát Giới cười nham hiểm nói:
“Năm đó ta còn là Thiên Bồng Nguyên Soái, nghe nói thực lực của thanh ngưu đã đạt đến Đại La Kim Tiên, nghĩ chắc dù nó mạnh hơn cũng không thể địch lại hai chúng ta, chúng ta cùng nhau đánh lén nó một cái!”
Nhưng mà, khi Trư Bát Giới định xông lên thì bị Sa Ngộ Tịnh kéo lại. Sa Ngộ Tịnh đột nhiên nói:
“Sư huynh, ta thấy cái vòng nó đeo trên tay rất quen, e rằng là một pháp bảo đấy!”
Trư Bát Giới nhìn kỹ một chút, đột nhiên giật mình, vẻ mặt nghiêm túc nhưng lại vui mừng:
“Đó là vòng kim cương của Thái Thượng Lão Quân, do chính Thái Thượng Lão Quân khi hóa hồ mài qua văn kiện, từ nhỏ luyện thành chí bảo. Bất kể binh khí gì, thủy hỏa gì đều không thể tới gần.”
“Cực phẩm tiên thiên linh bảo! Hơn nữa lại là loại pháp bảo đứng đầu trong các pháp bảo!”
“Không được, thực lực của chúng ta chỉ sợ khó lòng địch nổi...”
Đúng lúc này, Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh nghe được một thanh âm:
“Đừng sợ, có ta, cứ lên đi.”
Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đột nhiên mắt sáng lên! Thanh âm này là, Sở Hạo! Không sai, chính là Sở Hạo! Sở Hạo lúc này đang đứng trên đỉnh Kim Đâu Sơn, nheo mắt, nhìn xuyên qua không gian vô tận, sự tình của Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đã nằm trong mắt hắn. Sở dĩ Sở Hạo ở đây, cũng đều là vì yêu hòa bình cả mà thôi.
【 Nhiệm vụ quẹt thẻ hôm nay: trợ giúp Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh bắt tê giác đại vương! 】 【 Phần thưởng: 200.000 công đức, hai mươi kiện hậu thiên linh bảo chế thức. 】 【 Ghi chú: Nhiệm vụ này còn có tiếp theo, hoàn thành trước mới có thể mở tiếp nhiệm vụ sau 】
Sở Hạo vừa nghe xong, đương nhiên chọn giúp Trư Bát Giới rồi! Tuy nói Sở Hạo cùng Thái Thượng Lão Quân cũng không có thù oán gì lớn, nhưng cũng không có giao tình gì, chỉ là Sở Hạo nhiều lần trí tuệ, thoát khỏi sự sắp xếp của Thái Thượng Lão Quân thôi. Lần này, Sở Hạo đương nhiên là muốn giúp một tay. Sở Hạo ban đầu định thi triển phù triện che trời, nhưng chợt nghĩ lại, khóe miệng nở một nụ cười gian, không vội, cứ tin Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh đi. Sau đó, Sở Hạo lấy ra Thí Thần Thương đã lâu không dùng! Từ sau khi ở vực sâu, Thí Thần Thương vẫn ngủ say, mãi chưa tỉnh lại. Nhưng mà mấy ngày nay, Sở Hạo cuối cùng cảm nhận được Thí Thần Thương đã thức tỉnh... Điều làm Sở Hạo vui mừng chính là, Thí Thần Thương này đã có thêm một thứ đáng sợ cường đại, khí linh! Cũng không phải là loại khí linh có ý thức tự chủ, mà là một loại khí linh cao cấp áp đảo vô tận phía trên! Hiện tại Thí Thần Thương, có một năng lực vô cùng đáng sợ, có thể trấn áp những pháp bảo yếu hơn nó! Bằng khí linh chi uy, có thể trực tiếp khiến pháp bảo cấp thấp hơn mất đi tác dụng! Mà Thí Thần Thương bây giờ, cấp bậc cao, việc khí linh muốn trấn áp cái vòng kim cương này quá dễ dàng!
“Chờ ta động thủ phong ấn vòng kim cương của hắn, các ngươi liền xông lên!” Thanh âm của Sở Hạo truyền vào tai Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh. Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh căng thẳng tinh thần. Một giây sau, liền thấy trên bầu trời bắn xuống một đạo hào quang màu đỏ, bắn vào vòng kim cương kia. Cùng lúc đó, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh trong nháy mắt động thủ!
“Yêu quái, ở lại đây cho ta!”
Tê giác đại vương đang ngồi trên vương vị trong nháy mắt kịp phản ứng, mắt ngưng lại, lại không hề sợ hãi:
“Ta có chí bảo!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận