Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1195 trộm nhà bản năng, vực sâu cây quả Nhân sâm tới tay

Chương 1195: Bản năng trộm cắp, cây quả Nhân sâm vực sâu đến tay
Ngay khi răng nanh sói phía sau lưng sắp vung xuống trong nháy mắt, bỗng nhiên, từ dưới đất sau lưng Sở Hạo, xông lên một ma vật to lớn toàn thân bao phủ Bạch Giáp!
Thế Thân Ma, từ trên người Thực Dục Ma nhảy ra!
Mà lúc này, chính là lúc Thực Dục Ma toàn lực xuất thủ với Sở Hạo, căn bản không kịp trở về phòng thủ, Thế Thân Ma đã sớm chờ đợi từ lâu, giờ phút này cuối cùng có cơ hội xuất thủ, tự nhiên dốc hết toàn lực!
Thế Thân Ma không hề phòng ngự nửa thân dưới của thực dục ma, tiến hành cuồng bạo quyền kích! Tốc độ ra quyền của Thế Thân Ma nhanh như chớp, nhanh đến xuất hiện tàn ảnh! Mà uy lực ra quyền hung mãnh, thậm chí khiến không khí như muốn nổ tung thành đạn pháo!
“Âu Lạp Âu Lạp Âu Lạp!!!”
“Mộc đại mộc đại mộc lớn!!!”
Sở Hạo vừa đối phó Thực Dục Ma trước mặt, vừa lồng tiếng cho Thế Thân Ma sau lưng, có lồng tiếng này đúng thật rất thoải mái. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là tiếng kêu thống khổ của Thực Dục Ma kia, từ tiếng kêu khóc của hắn, không khó nhận ra hắn là Thực Dục Ma giống đực.
Thực Dục Ma trước mặt Sở Hạo sợ ngây người, hắn không ngờ Sở Hạo lại hèn hạ như vậy, lại còn giấu một chiêu! Mình đánh lén, cũng đã bị tính vào! Nhưng hiện tại, Thực Dục Ma một mắt muốn thoát thân đã muộn, lực lượng khổng lồ của Sở Hạo gắt gao kẹp hắn lại, khiến hắn không thể thoát ra. Tuy Sở Hạo không có lực công kích đánh chết hắn, dù sao bây giờ vẫn còn trong trạng thái linh hồn suy yếu, nhưng dựa vào sức mạnh nhục thân khổng lồ, cứng rắn kiềm chế hắn lại.
Cứ như vậy, bầy Thực Dục Ma không thể phát huy lợi thế hai con Thực Dục Ma tứ chuyển, ngược lại một con bị Sở Hạo linh hồn hư nhược kìm chân, còn một con thì bị Thế Thân Ma đánh lén vào chỗ hiểm chiến lược, hết sức chí mạng. Sở Hạo quả thực quá khâm phục mình, chỉ cần đủ thông minh cơ trí, liền có thể gặp nạn thành tường, gặp dữ hóa lành!
Nhưng, Sở Hạo lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác suy yếu từ linh hồn truyền đến, dường như do Sở Hạo dùng sức và dùng não đều tiêu hao linh hồn chi lực, điều này nếu ở bình thường thì không vấn đề gì, nhưng ở trong thân thể đã bị ép khô của Sở Hạo, một chút tiêu hao linh hồn cũng trí mạng.
Sở Hạo chỉ cảm thấy không thể khống chế được cơ thể của mình, lại buông tay!
“Nguy rồi……”
Trong nháy mắt Sở Hạo buông tay, Thực Dục Ma một mắt kia lập tức phản ứng kịp, mặc dù không hiểu vì sao Sở Hạo đột nhiên buông tay, nhưng hắn nắm lấy cơ hội chớp nhoáng, không nói hai lời liền rời khỏi chiến trường. Hắn biết Sở Hạo không phải một miếng thịt dễ cắn, nhưng lại biết cách đẩy Sở Hạo vào tuyệt cảnh!
Thực Dục Ma một mắt này trong nháy mắt quay người lại, nhắm vào Thế Thân Ma đang Âu Lạp Âu Lạp mà tấn công bất ngờ!
Lần này, hắn thành công.
Quỷ Ma dù không có thân thể thực chất, cũng không có nghĩa là sẽ không bị thương. Khi lang nha bổng của Thực Dục Ma một mắt đánh vào người Thế Thân Ma, bộ Bạch Giáp trên người Thế Thân Ma trong nháy mắt vỡ tan, mà thực lực Thế Thân Ma cũng giảm đi một bậc.
Thực Dục Ma bị Thế Thân Ma đánh lén nắm lấy cơ hội, đột ngột há miệng rộng như chậu máu. Trong miệng Thực Dục Ma như có lỗ đen, nhanh chóng hút mọi thứ bên ngoài vào. Thậm chí, cả một phần thân thể Thế Thân Ma cũng bị hút vào!
Thực Dục Ma sở dĩ là Thực Dục Ma, chính vì chúng như loài ác thú, cái gì cũng muốn ăn, cái gì cũng ăn được. Lớp Bạch Giáp trên người Thế Thân Ma giờ phút này đã vỡ, Thế Thân Ma khó lòng chống cự lại sức hút mạnh mẽ, chỉ có thể từ từ bị Thực Dục Ma nuốt vào bụng.
Thấy chiêu này hiệu quả, các Thực Dục Ma ở đây cũng không chịu yếu thế, tuy khó tham gia vào chiến trường này, nhưng chúng có năng lực tương tự. Lúc này, tất cả Thực Dục Ma trên trận đều đồng loạt há miệng nuốt chửng. Linh thể to lớn của Thế Thân Ma như bị vô số sức mạnh xé nát từ tứ phía, rất nhanh không trụ nổi, vỡ vụn thành những mảnh vụn lấm tấm, hóa thành chất dinh dưỡng cho bọn Thực Dục Ma.
Mà những Thực Dục Ma thôn phệ được Thế Thân Ma thì thực lực tăng vọt. Dù sao đây cũng là một cường giả cấp Chuẩn Thánh tứ chuyển, ăn được một miếng, còn nhanh hơn cả bọn chúng tu luyện!
Vì thế, tất cả Thực Dục Ma đều như phát điên, đồng loạt hướng về Thế Thân Ma há miệng như chậu máu! Rõ ràng, chúng đã bị cơn thèm ăn nuốt chửng lý trí. Giờ đây, chúng chỉ muốn phân xác Thế Thân Ma ra mà ăn, thậm chí chẳng còn ai đoái hoài đến Sở Hạo.
Nhưng, làm như vậy thật ra lại rất chính xác, so với việc động vào Sở Hạo có thân thể cực kỳ cường đại, chi bằng trước hết giảm quân số bên Sở Hạo, rồi sau đó từ từ tiến công Sở Hạo đã mỏi mệt suy nhược, kiểu gì cũng có thể mài chết hắn.
Sở Hạo trơ mắt nhìn Thế Thân Ma bị xé xác, chỉ có thể giận dữ hét lên bên cạnh:
“Lũ ác ma các ngươi, vậy mà ăn hết Thế Thân Ma của ta, thật là quá tàn nhẫn, mau dừng tay!”
“Bây giờ dừng tay còn kịp, nếu không đến lúc đó có mà các ngươi hối hận!”
Sở Hạo ở bên cạnh la hét, lọt vào tai Thực Dục Ma chỉ như tiếng gầm giận dữ vô năng. Thực Dục Ma bọn chúng hết sức khinh miệt chế nhạo nhìn Sở Hạo, bọn chúng biết Sở Hạo giờ căn bản không thể động đậy, dù có ăn xác Thế Thân Ma ngay trước mặt Sở Hạo cũng chẳng cần phải kiêng dè!
Thậm chí, vừa nghĩ tới một lát nữa còn có thể thôn phệ được cường giả có sức mạnh thân thể này, bọn Thực Dục Ma càng thêm hưng phấn! Ham muốn ăn thịt Sở Hạo càng trở nên mãnh liệt, khiến Thực Dục Ma càng tham lam nhìn chằm chằm Sở Hạo, sợ hắn chạy trốn. Thực Dục Ma ăn trong miệng, mắt lại nhìn sang bên cạnh.
Nhưng không hiểu vì sao, Sở Hạo cứ nằm yên một bên, giận dữ chỉ trích chúng, dù Sở Hạo nhiều lần đe dọa, nói rằng chúng sẽ bị báo ứng. Nhưng Thực Dục Ma cường đại biết mình đã khống chế chiến trường, dù không rõ Sở Hạo đến cùng bị bệnh gì mà yếu đuối đến vậy, nhưng chúng đều hết sức điên cuồng hưng phấn nuốt chửng Thế Thân Ma, mong chờ một lát nữa sẽ thôn phệ được Sở Hạo.
Còn về việc……bọn chúng đã không còn nhìn thấy sự việc xảy ra ở sau lưng. Thế Thân Ma đã bị ăn hết một nửa thân thể, xem ra cứu về cũng chỉ là đồ phế thải. Nhưng trong ánh mắt Sở Hạo không hề có một chút bi thương, ngược lại có phần áy náy. Mà không phải áy náy với Thế Thân Ma, mà là……như áy náy với bọn Thực Dục Ma!
Bọn Thực Dục Ma có chút mê hoặc, sao vậy, tên này bị choáng sao? Chẳng lẽ cảm thấy giờ mới để chúng ta ăn hết Thế Thân Ma nên áy náy lắm à? Người này xem ra ngốc thật rồi!
Đến một lúc, mặt đất đột nhiên chấn động, tiếng cây cối đổ rạp xột xoạt vang lên. Thực Dục Ma bọn chúng chợt ngừng ăn, cơ thể cứng đờ, ánh mắt hoảng sợ, nhìn lại càng thấy kinh hãi! Bởi vì, chí bảo mà bọn chúng chờ đợi vô số năm, cây quả Nhân sâm kia vậy mà đổ rồi!
Bên cạnh cây quả Nhân sâm, một bóng đen lờ mờ đang đứng hết sức vô tội ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận