Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 869: Siêu nhân

Mọi người được nhắc nhở, không chút do dự nhanh chóng thoát khỏi đây.
“Đi được sao?”
Tô Mộ mỉm cười lắc đầu, tùy ý để những người đó chạy ra cung điện.
“Đây là cái gì?”
“Trời ạ!”
“Ta không nhìn nhầm chứ? Đây là một lồng giam?”
Nhưng sau khi mọi người chạy ra khỏi cung điện, cảnh tượng bên ngoài làm tất cả bọn họ đều mở to hai mắt.
Dãy núi với rừng cây rậm rạp, lúc này chỉ còn lại một mảnh trụi lủi.
Nhìn ra phía xa, đâu đâu cũng là ngọn lửa bất tận.
Điều làm bọn họ cảm thấy tuyệt vọng chính là những cột lửa đó.
Hơn một trăm cột lửa nối liền với nhau hình thành một lồng giam, mang đến cảm giác không thể hít thở khó có thể hình dung cho người khác.
Đúng lúc này, một bóng người cũng bay ra từ trong cung điện.
Hắn bay lên trên lồng giam, trên người phát ra khí thế bễ nghễ tất cả.
Theo bản năng, mọi người ngẩng đầu lên, không tự giác được nhìn hắn.
Tô Mộ nhìn xuống từ trên cao, khóe miệng hơi cong lên.
Ngay sau đó, ánh sáng màu đỏ lại nhanh chóng bắn ra từ trong đôi mắt hắn.
“Tránh ra nhanh!”
Biết được sự đáng sợ của ánh sáng màu đỏ, tất cả mọi người bên dưới đều sợ tránh không kịp.
Nhưng tốc độ của bọn họ căn bản không nhanh bằng Tô Mộ.
“Ta chính là superman!”
Những người này không biết rằng, Tô Mộ có ít nhất một trăm phương pháp để giải quyết bọn họ.
Giết địch bằng tia laser màu đỏ như siêu nhân đúng là thú vị.
Trong lồng giam hoả diễm này, một trò chơi”né tránh” đã bắt đầu.
Những Thần giai, Chân Thần bên dưới dùng toàn lực chỉ vì né tránh xạ tuyến tử vong đó.
“Cứu ta với!”
“Đại trưởng lão, nghĩ cách đi, ta không muốn chết!”
Lục tục có người ngã xuống, những người còn lại cũng là nỏ mạnh hết đà.
“Phá vỡ những cột lửa đó, chúng ta có thể chạy đi!”
Vẻ mặt của đại trưởng lão muốn khó coi bao nhiêu thì khó coi bấy nhiêu, chuyển mục tiêu lên những cột lửa đó.
Hắn đã hoàn toàn nhận rõ hiện thực.
Dựa vào thực lực của hắn, giết chết dũng sĩ trong truyền thuyết căn bản còn khó hơn lên trời.
Chỉ còn duy nhất một con đường sống.
Phá lồng chạy đi!
Nhưng hắn chưa kịp công kích cột lửa thì người bên cạnh cũng chỉ còn lại vị Chân Thần kia.
Hai người ăn ý nhìn nhau, trên người bùng nổ hơi thở Chân Thần khủng bố.
Hai kỹ năng cấp Chân Thần mạnh mẽ cùng công kích về phía cột lửa cách bọn họ gần nhất.
“Bùm!”
Nhưng bọn họ không ngờ, cột lửa bị đánh trúng vẫn đồ sộ đứng vững.
“Lồng giam của ta không phải thứ có thể phá vỡ một cách dễ dàng đâu!”
Xạ tuyến tử vong trong mắt đột nhiên biến mất, Tô Mộ nhìn hai Chân Thần bên dưới với vẻ mặt nghiền ngẫm.
Sắc mặt của hai người này cũng trở nên âm trầm, hình như đã hiểu ra.
Giờ phút này, mạng của bọn họ đã bị dũng sĩ trong truyền thuyết nắm chặt trong tay.
“Ta có mấy vấn đề muốn hỏi các ngươi.”
“Ai trả lời trước, người đó có thể sống!”
Tô Mộ nở một nụ cười, trong giọng nói lại lộ ra sát ý lạnh lẽo.
Đại trưởng lão và Chân Thần ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ai cũng nhìn thấy tia sáng lạnh trong mắt đối phương.
“Vấn đề thứ nhất: Thiên Chi Long thật sự sẽ hiến tế, giúp ta khống chế lực lượng của Chân Thần châu sao?”
Tô Mộ hỏi vấn đề đầu tiên, cũng là vấn đề quan trọng nhất.
Dù là từ cách nói của Thiên Chi Long hay là từ cuộc đối thoại vừa rồi của đại trưởng lão, giúp mình khống chế tất cả các hệ dường như là sứ mệnh của vị thành chủ thành Lăng Thiên đó.
Nhưng có phải mọi chuyện đều quá bình thường rồi không?
“Ông già đó vẫn luôn đợi dũng sĩ trong truyền thuyết là ngươi!”
“Nếu hắn giao Chân Thần châu cho ta sớm một chút thì lực toàn năng căn bản không tới lượt ngươi!”
Phía dưới, đại trưởng lão cướp trả lời trước.
Tô Mộ nghe ra sự oán hận sâu đậm từ trong giọng nói của hắn.
Hiển nhiên là giữa đại trưởng lão và Thiên Chi Long có không ít chuyện cũ.
“Ngươi đừng nghe hắn, Thiên Chi Long không đơn giản như suy nghĩ của ngươi đâu!”
“Theo ta thấy, hiến tế là giả, chắc chắn hắn muốn mượn tay ngươi gom đủ tất cả pháp tắc Chân Thần, sau đó ra tay trong lúc ngươi hấp thu!”
Đúng lúc này, vị Chân Thần còn lại cũng hô to.
“Ngươi vẫn chưa biết đúng không? Thiên Chi Long căn bản không thể rời khỏi thành Lăng Thiên.”
“Nếu không thì hắn đã tự đi thu thập những lực pháp tắc đó từ lâu rồi!”
Vì cơ hội sống sót”duy nhất” kia, hắn nói ra một bí mật.
“Lời ngươi nói đều là thật?”
Tô Mộ nghe vậy thì khẽ nhướng mày.
Nếu lời người này nói là thật, chỉ sợ nguyên nhân Thiên Chi Long không thể rời khỏi thành Lăng Thiên có vấn đề rất lớn.
“Đương nhiên, người biết bí mật này cũng không nhiều, nhưng chính bởi vì ta biết bí mật này nên mới rời khỏi thành Lăng Thiên!”
“Vì sống sót, ông già đó vẫn luôn lén lút hấp thu sức mạnh hắc ám!”
“Dưới lòng đất thành Lăng Thiên che giấu một lượng lớn vật chất màu đen!”
Người này lại mở miệng, lời nói làm Tô Mộ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Đây tuyệt đối là một bí mật long trời lở đất!
“Ngươi nói dối, vì trấn áp những vật chất màu đen đó nên lão già đó mới không dám rời khỏi thành Lăng Thiên!”
Lại một giọng nói vang lên.
Đại trưởng lão tức giận nhìn vị Chân Thần còn lại, biểu cảm cực kỳ phẫn nộ.
“Dũng sĩ đại nhân, ngươi phải tin ta, ông già Thiên Chi Long đó tuyệt đối không có ý tốt.”
“Ngươi cho ta sống, ta sẽ đi theo ngươi tới thành Lăng Thiên, chúng ta đối chất trước mặt hắn!”
Vị Chân Thần này làm lơ đại trưởng lão, vẫy đuôi lấy lòng Tô Mộ.
Dáng vẻ này của hắn làm Tô Mộ híp mắt lại.
Lời nói của người này có tám chín phần là thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận