Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 656: âm mưu của Diệu Tinh.

Phái tiểu đội dò đường chắc chắn sẽ là lựa chọn phù hợp nhất.
“Thần Lạc đại nhân, sao ta cảm thấy Diệu Tinh đại nhân có điểm gì đó kỳ lạ!”
“Lúc trước nàng còn từ chối đề nghị của ngươi, sao đột nhiên lại đồng ý?”
Một vệ binh đột nhiên mở miệng.
“Ngươi cũng cảm thấy nàng kỳ lạ à?” Thần Lạc nhíu chặt mày.
“Ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ, những quyết định của nàng hình như rất sốt ruột muốn giải quyết lăng mộ này.” Lại có thêm một vệ binh lên tiếng.
“Đúng vậy, nàng không thể không biết rằng nơi này không thích hợp chiến đấu với quy mô lớn, nhưng cố tình nàng còn muốn chúng ta nhanh chóng tiến vào lăng mộ.”
“Cho dù là nghị trưởng tới đây, chỉ sợ cũng sẽ không ra lệnh như vậy!”
“Đúng rồi, nghị trưởng đại nhân đâu rồi? Sao lại để người phụ nữ này đảm nhiệm vị trí quan Tổng chỉ huy?”
Những người khác liên tục mở miệng.
Nghe mọi người nói vậy, vẻ mặt của Thần Lạc lập tức trở nên tối đi.
Thân là người đứng trên địa vị cao, hắn mơ hồ có thể cảm nhận được vài điểm khác thường.
Nghị trưởng biến mất, Diệu Tinh kỳ quái, chỉ e mọi chuyện đều vì một người!
“Được rồi, mọi người đừng thảo luận nữa, phục tùng mệnh lệnh!”
Thần Lạc hít sâu một hơi.
Theo tình huống hiện giờ, chuyện hắn lo lắng nhất lại là một chuyện khác.
Nếu gặp người đó trong lăng mộ thì hắn nên lựa chọn như thế nào?
Là nghe theo lệnh của nghị trưởng, coi người đó như kẻ địch, liều chết vật lộn.
Hay là làm như không thấy, để hắn rời khỏi đây?
Thần Lạc không biết.
Vẻ mặt của hắn cực kỳ rối rắm.
“Ai đó?”
Đúng lúc này, một vệ binh phía sau đội ngũ đột nhiên hô lên.
Không biết từ khi nào, phía cuối đội đã xuất hiện một người mặc áo choàng đen.
Chưa chờ những người khác có phản ứng, người đó đã bắt đầu tấn công.
Tốc độ rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đi tới trước mặt vệ binh vừa hô to kia.
Một luồng năng lượng màu đen hiện lên, đánh trúng thân thể của vệ binh.
Lập tức hạ gục!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, sau khi cấp dưới tử vong, Thần Lạc đột nhiên mở to hai mắt.
“Ngươi là ai?”
Vẻ mặt của hắn vô cùng phẫn nộ, một thanh kiếm to xuất hiện trong tay rồi lập tức tấn công người này.
Người này không trả lời.
Dưới lớp áo choàng màu đen, sát ý mãnh liệt bao phủ tất cả mọi người ở đây.
Năng lượng màu đen lại xuất hiện, trong lăng mộ tối tăm này, dùng mắt thường rất khó có thể nhìn thấy.
Người mặc áo choàng bỏ qua sự tấn công của Thần Lạc, tiếp tục công kích những vệ binh khác.
Vào giây phút này, sự chênh lệch về thực lực được thể hiện ra hoàn toàn.
Vệ binh bị người mặc áo choàng công kích không một ai có thể chịu được hai chiêu.
Mà công kích của Thần Lạc dừng trên người người mặc áo choàng, sát thương tạo thành cũng không khả quan.
“Sao có thể? Rốt cuộc ngươi là ai?”
Cấp dưới ngã xuống mặt đất làm Thần Lạc tức giận hét lên.
Gương mặt hắn tràn ngập không cam lòng, nhưnghắn lại không làm được gì người mặc áo choàng.
Người này không nói một lời, tiếp tục công kích những vệ binh kia, nhưng lại tha cho Thần Lạc.
Chỉ một lát sau, trong lối đi chỉ còn lại hai người.
“Ta liều mạng với ngươi!”
Thần Lạc hét lên một tiếng, kiên nghị nhằm về phía người mặc áo choàng.
“Cớ sao phải vậy!”
Lúc này, một giọng nói vang lên.
Nghe thấy câu nói này, Thần Lạc đột nhiên đứng sững lại.
Hắn quen chủ nhận của giọng nói này!
“Là ngươi!”
“Vì sao ngươi lại làm vậy?”
Tiếng chất vấn tức giận vang lên.
“Vì sao phải làm vậy?”
“Còn không phải bởi vì ngươi không phối hợp à?”
Người mặc áo choàng vừa nói vừa cởi áo choàng trên người ra.
Đó là một người phụ nữ với vẻ ngoài xinh đẹp.
Diệu Tinh!
“Chỉ bởi vì ta không phục tùng mệnh lệnh của ngươi? Nếu ngươi muốn giết thì giết một mình ta là được, vì sao phải giết bọn họ?”
“Bọn họ đều là dũng sĩ của thành Diệu Nhật!”
Thần Lạc cắn răng, hai mắt đỏ ngầu.
“Dũng sĩ thành Diệu Nhật?”
“Ha ha!”
Diệu Tinh khinh thường nở nụ cười.
Nàng nhìn những thi thể trên mặt đất với khuôn mặt cực kỳ lạnh nhạt.
“Ta sẽ không giết ngươi, những người bên trên kia chỉ nghe lệnh của ngươi.”
“Ta yêu cầu ngươi ra lệnh với bọn họ, làm bọn họ người trước ngã xuống, người sau tiến lên chịu chết!”
Diệu Tinh thản nhiên mở miệng, nhưng lời nói lại làm nội tâm Thần Lạc chấn động không thôi.
“Ngươi!”
Hắn không nói nên lời.
Lời này nói ra từ trong miệng Tổng chỉ huy đương nhiệm thành Diệu Nhật, hàm ý phía sau làm hắn sởn tóc gáy.
“Đây không phải là mệnh lệnh của ta!”
Diệu Tinh vẫn có dáng vẻ lạnh nhạt kia.
“Ha ha!”
Thần Lạc nở một nụ cười khổ.
Từ giây phút nghị trưởng nhằm vào Tô Mộ, hắn đã có suy đoán.
Cho đến lúc này, tín ngưỡng của hắn cũng hoàn toàn sụp đổ.
“Vì sao?”
Giọng nói của Thần Lạc mang chút thê thảm.
Diệu Tinh không trả lời vấn đề này mà chỉ lạnh lùng nói: “Hoặc nghe ta nói, hoặc là chết!”
“Cho dù chết, ta cũng không thỏa hiệp.”
Đối mặt với uy hiếp, Thần Lạc không chút lùi bước.
Hắn giơ thanh kiếm dài trong tay lên, giận dữ gầm lên một tiếng, sau đó nhanh chóng lao về phía Diệu Tinh.
Sự chênh lệch về thực lực của hai bên đã thể hiện trong trận chiến vừa rồi.
Nhưng Thần Lạc vẫn thẳng tiến không lùi.
“Ta sẽ không để ngươi chết!”
Diệu Tinh lạnh lùng cười một tiếng.
Một luồng năng lượng hắc ám mạnh mẽ tróc ra từ trên người nàng, dùng tốc độ cực nhanh lao về phía Thần Lạc.
Năng lượng màu đen nhanh chóng bao vây lấy hắn.
“Ngươi muốn làm gì?”
Vị Tổng chỉ huy tiền nhiệm liều mạng giãy giụa, nhưng luồng năng lượng màu đen gió lại như dòi ăn xương.
Khóe miệng Diệu Tinh bắt đầu cong lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận