Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 290: Người tốt.

Nhưng chính là khoảng cách một trăm mét này lại giống như rãnh trời!
“Ha ha!”
Tô Mộ lạnh lùng cười, ánh mắt lạnh lẽo.
Sao hắn có thể tha cho lão quản gia muốn nhốt mình trong thung lũng được chứ?
“Nếu ta cầm bông hoa này sẽ bị giam cầm, vậy nếu ngươi cầm nó và chết ở đây, có phải cũng sẽ giống như vậy không?”
Giọng nói lạnh thấu xương làm quản gia run rẩy.
Đương nhiên hắn hiểu ý trong lời nói này của Tô Mộ.
“Ngươi không thể làm như vậy, ngươi ra tay với ta, đây là làm trái luật pháp của thành Diệu Nhật!” Quản gia hô to theo bản năng.
Hắn chưa kịp nói xong, Tô Mộ đã đột nhiên sử dụng Chớp Nhoáng đi tới trước mặt quản gia.
“Không, ngươi không thể làm như vậy!”
Đôi mắt quản gia trợn lên, trong ánh mắt ẩn chứa sự sợ hãi vô hạn.
“Nếu chỉ cần cánh hoa là có thể ấp trứng rồng, vậy ta cũng không cần mang nó đi!”
Tô Mộ lấy hoa Cực Sinh ra rồi hái xuống mấy cánh hoa dạng sợi, sau đó đặt bông hoa này ở trên người quản gia.
“Đừng, ta cầu xin ngươi, đừng làm vậy, ngươi làm vậy không có bất cứ lợi ích gì với ngươi cả!”
Quản gia không ngừng cầu xin, trong mắt hắn, bông hoa Cực Sinh kia giống như bùa đòi mạng vậy.
“Ích lợi à?”
Tô Mộ cười khinh bỉ.
Thời gian Vùng Từ Trường Trọng Lực sắp kết thúc rồi.
“Chớp Nhoáng!”
Chớp Nhoáng đi ra ngoài thung lũng, một lực lượng mạnh mẽ ngưng tụ trong tay Tô Mộ.
“Trường Mâu Phong Bạo!”
Trường mâu mang theo khí thế như sấm sét chuẩn xác đâm trúng quản gia.
Không chờ quản gia phản ứng lại thì thân thể hắn đã lập tức ngã xuống mặt đất.
Một đòn này sinh ra bạo kích!
Hơn ba trăm nghìn sát thương lập tức hạ gục quản gia vốn chỉ còn một ít máu.
‘Ngươi đã giết chết Laubs, nhận được mười nghìn điểm giá trị kinh nghiệm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần nhận được 1 điểm trí lực!’
‘Thông qua Thân Thể Bất Diệt nhận được 1 điểm thể chất!’
‘Thông qua Sức Mạnh Của Chiến Thần nhận được 1 điểm sức mạnh!”
‘Chúc mừng ngươi đã lên cấp, nhận được 50 điểm thuộc tính, 40 điểm kỹ năng!’
“Vậy mà còn có kinh nghiệm à?”
Thông báo xuất hiện trên giao diện làm Tô Mộ cảm thấy bất ngờ.
Đây là lần đầu tiên hắn giết chết NPC nhận được kinh nghiệm, lại còn lên một cấp!
“Vậy nên ngoài tường sẽ không bị những quy tắc kia trói buộc nữa à?”
Sau khi tự hỏi một lúc, Tô Mộ suy nghĩ cẩn thận điểm mấu chốt.
Sau khi đi ra ngoài tường, hiển nhiên quy tắc đã thay đổi.
Ngay lúc này, thi thể quản gia cũng biến đổi.
Bông hoa Cực Sinh đặt trên người hắn đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng trắng quỷ dị.
Ngay sau đó, Tô Mộ nhìn thấy thân thể quản gia như bị ăn mòn, dần dần biến thành một bộ xương trắng với tốc độ có thể nhìn bằng mắt thường.
Cơ thể hắn nhanh chóng chỉ còn lại một bộ khung xương.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, con bò cạp khổng lồ tạo thành từ xương khô kia đột nhiên mất đi lực lượng chống đỡ, từng cây xương trên người rơi xuống đất.
Cùng lúc đó, cơ thể quản gia đứng lên nhờ lực lượng nào đó lôi kéo.
Bộ xương khô trong tay cầm hoa Cực Sinh đi vào nơi sâu trong thung lũng.
“Đây là giam cầm linh hồn à?”
Xem xong quá trình này, Tô Mộ cũng hiểu ra.
Nếu người cầm bông hoa đó và chết là mình, vậy thì thứ bò dậy từ trên mặt đất sẽ chính là khung xương của mình.
“Ngoài tường nguy hiểm thật, chỉ sợ mười cái mạng cũng không đủ dùng!”
Tô Mộ bắt đầu lẩm bẩm.
Thế giới ngoài tường thật sự khác thế giới trong tường rất nhiều.
Điều đáng sợ là người chơi như mình biết rất ít về nó, rất dễ mắc mưu!
“Dựa theo lời lão già đó nói thì bông hoa đó còn chưa trưởng thành, hái đi có phải không tốt lắm không?”
“Nhưng hắn đã biến thành BOSS, dù sao ta cũng phải giết hắn mà!”
Tô Mộ không vội vàng rời khỏi đây, hắn nhìn bộ xương khô quản gia như suy tư gì đó.
Đó chính là một con BOSS không kém gì bò cạp khổng lồ, dù là giá trị kinh nghiệm hay đồ rơi ra hẳn là đều rất phong phú.
“Đúng rồi, lão già này không rơi ra thứ gì à?”
Nghĩ đến đồ rơi xuống, Tô Mộ vội vàng nhìn nơi quản gia tử vong.
Quả nhiên nơi đó có một đoàn ánh sáng..
Tô Mộ vui vẻ nhanh chóng bước tới.
“Phát tài rồi!”
Sau khi nhặt đồ lên, thông báo liên tục xuất hiện.
‘Ngươi nhận được thắt lưng trữ đồ!’
‘Ngươi nhận được một trăm nghìn đồng vàng!’
‘Ngươi nhận được kiếm bản to sắc bén!’
‘Ngươi nhận được quả cầu ánh sáng công trình!’
‘Ngươi nhận được hộp cơm công trình!’

Rất nhiều đồ thượng vàng hạ cám, còn có không ít vật phẩm tiếp viện, chỉ cần là đồ quản gia mang đến thì đều rơi ra.
Điều làm Tô Mộ khá là bất ngờ chính là quản gia tuỳ thân mang theo một trăm nghìn đồng vàng, cùng với thắt lưng trữ đồ có năm trăm ô vật phẩm.
Tiếc là chỉ có thể đeo một thắt lưng.
“Nếu biết ngươi sẽ tặng cho ta một món quà lớn từ trước thì ta sẽ không mua nữa, bây giờ sợ là thứ đồ chơi này cũng không bán được cho ai.”
Giá trị của thắt lưng trữ đồ tuy cao, nhưng muốn bán được với giá đồng vàng đó lại rất khó.
Trong giai đoạn hiện nay, người có thể thiếu ô vật phẩm như mình đúng là không có ai.
Dù sao những công hội lớn kia người đông thế mạnh, cho dù có một người không đủ thanh vật phẩm, nhưng một đám người thế nào cũng đủ dùng.
Bọn họ sẽ không dùng một lượng lớn đồng vàng đi mua một cái thắt lưng trữ đồ không có thuộc tính.
“Để lại trước vậy!”
Tô Mộ cất thắt lưng trữ đồ này ở vị trí gần cuối trong thanh vật phẩm.
Sau đó chính là một số đạo cụ công trình học quản gia mang theo.
Thân là một đại sư công trình học, Tô Mộ nhanh chóng biết rõ tác dụng và phương pháp sử dụng mấy thứ này.
“Người tốt, vừa tặng tiền vừa tặng đồ!”
Sau khi sắp xếp lại đồ quản gia rơi xuống, Tô Mộ cảm thán một tiếng.
Thời buổi này, người tốt như quản gia không có nhiều đâu!
“Nếu ngươi đã tốt như vậy, vậy thì không ngại lại tặng cho ta ít đồ nữa nhỉ?”
Nhưng vẫn chưa xong, trên tay Tô Mộ lại xuất hiện một thanh Trường Mâu Phong Bạo.
Hắn tin rằng quản gia biến thành BOSS chắc chắn sẽ bằng lòng rơi thêm cho hắn mấy thứ tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận