Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 712: Người nước khổng lồ

Những lời này, Phong thiếu nói như chém đinh chặt sắt.
Dáng vẻ này của hắn, rõ ràng là muốn nói cho đám người Long Phi.
Các ngươi không cần chờ nữa, Tô Mộ kia cho dù không chết cũng bị lột một tầng da, căn bản không trông cậy vào được!
Ngoại trừ thỏa hiệp với người sống lại, đám người chơi thổ dân các ngươi đã không còn lối thoát thứ hai.
“Tô Pháp Thần nhất định sẽ trở về!”
“Ngươi đắc ý cái gì? Tô Pháp Thần chắc chắn sẽ đánh vào mặt ngươi!”
Vài người không nhịn được hô lên.
Giọng điệu của người sống lại này thật sự là quá thiếu ăn đòn!
“Đó chính là vị diện.”
“Bên trong có mấy trăm lão tổ, còn có lão tổ tông các tộc tọa trấn.”
“Chỉ bằng vị lão tổ tông Phong gia ta, cũng đủ để giẫm Tô Pháp Thần của các ngươi xuống dưới chân.”
“Hắn còn có thể sống, chẳng qua là vì hắn còn có giá trị!”
Phong thiếu hừ lạnh một tiếng, giọng nói cực kỳ lạnh lùng.
“Ta chỉ cho các ngươi thời gian ba ngày.”
“Ba ngày sau, nếu các ngươi không giao ra được những thứ kia, hậu quả tự gánh chịu.”
Nói đến đây, hắn lộ ra một nụ cười tươi rói.
“Đến lúc đó, các ngươi cứ chờ ‘Tô Pháp Thần’ đến cứu các ngươi đi!”
Những lời này hoàn toàn chọc giận đám người Long Phi.
Hơn trăm người giận dữ nhìn Phong thiếu, hận không thể chém người sống lại này thành vạn mảnh.
“Ta biết rồi.”
Nhưng đúng lúc này, âm thanh trầm thấp của Long Phi vang lên.
“Nếu thua trong trận so đấu, ta sẽ gom đủ đồ ngươi muốn trong thời gian ba ngày.”
Phong thiếu nghe vậy, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
“Long đội trưởng vẫn luôn là người thông minh, hy vọng ngươi không mắc sai lầm!”
“Mời!”
Dưới sự dẫn dắt của Long Phi, hơn trăm người chơi tiến vào khu vực quyết đấu.
Bên trong đã có một nhóm người sống lại đang chờ.
Chỉ liếc đám người Long Phi vẻn vẹn một cái, tất cả đều viết sự khinh thường trên mặt bọn họ.
“Vì tiết kiệm thời gian của mọi người, địa điểm này có thể tiếp nhận quyết đấu mười chọi mười trong một lần, xin mời chọn người!”
Theo Phong thiếu mở miệng, mười người sống lại đi lên khu vực quyết đấu kia.
Đúng như Văn Diệu dự đoán, người ra sân trước đều là cường giả đỉnh cấp trong số những người sống lại.
Trên thực tế đánh một trăm trận chỉ cần thắng năm mươi mốt trận, chuyện “khôi hài” này cũng không cần tiến hành nữa.
“Chúng ta lên trước!”
Bên người chơi, mười con “ngựa hạ đẳng” cũng đi về phía khu quyết đấu.
“Tốc chiến tốc thắng!”
Phong thiếu lại phát ra một tiếng hô to.
Ngay sau đó, mười người sống lại trên sàn cùng nhau ra tay, khí thế hùng hổ!
...
Thế giới vị diện.
Tô Mộ giống như một vị Quân Vương Hỏa Diễm, nhìn xuống vùng đại dương tối tăm.
Hơn mười hỏa cầu chỉnh tề ép xuống.
Trong nháy mắt chạm vào mặt biển, năng lượng hỏa diễm mạnh mẽ bộc phát toàn bộ.
“Rầm rầm!”
Một cảnh kỳ lạ xuất hiện.
Một vùng biển rộng lớn được thắp sáng!
Tô Mộ rõ ràng nhìn thấy, dấu hiệu sinh mệnh ẩn chứa dưới đáy biển cũng tan rã trong khoảnh khắc.
“Nước biển trở nên trong vắt!”
Mặt biển trong vắt tạo thành sự tương phản rõ rệt so với trước.
“Nói cách khác, chủ nhân của vùng đại dương dựa vào những vật chất hắc ám này để sống sót?”
Vuốt cằm tự hỏi, Tô Mộ lộ ra vẻ nghiền ngẫm trên mặt.
Khu vực biển này vô cùng rộng lớn, trong đó ẩn chứa vật chất hắc ám mênh mông vô tận.
Muốn tiêu diệt toàn bộ, thực sự là một công việc lớn!
“Có lẽ cũng không cần thiết.”
“Dựa vào hướng đi của những vật chất hắc ám này, có thể tìm được nguồn gốc của chúng.”
Nghĩ lại, Tô Mộ từ bỏ ý định “lấp biển”.
Bắt giặc phải bắt vua trước!
Đôi cánh hỏa diễm đập rất nhanh, Tô Mộ thông qua Đôi Mắt Thần Thị, tìm kiếm nguồn gốc của “biển Hắc Ám”.
“Vù! Vù! Vù!”
Trên biển, gió bão đột nhiên nổi lên.
Chủ nhân của khu vực đại dương này dường như cũng biết Tô Mộ là một kẻ địch đáng sợ, muốn ngăn cản bước chân đi tới của hắn.
Từng cơn từng cơn lốc xoáy cuốn lên rất nhiều nước biển.
“Ầm ầm!”
Phía chân trời, tiếng sấm vang lên dữ dội.
Tô Mộ nhướng mày, không có ý định dừng lại.
“Lá Chắn Thần Quang!”
Một lá chắn ánh sáng thật lớn xuất hiện, bảo vệ cả người hắn.
“Ầm!”
Đột nhiên, một cột sấm sét rơi xuống mạnh mẽ.
Một đòn này hung hăng đánh vào lá chắn ánh sáng!
“Cường độ cũng được, nhưng không đủ mạnh như ta nghĩ!”
Cảm nhận sức mạnh của một đòn này, Tô Mộ nở nụ cười.
“Thần” ẩn núp ở vùng biển này quả thật có vài phần thủ đoạn, mạnh hơn nhiều so với những lão tổ tông kia.
“Để cơn bão đến mạnh hơn nữa đi!”
Xuyên qua bầu trời vùng biển này, Tô Mộ phát ra một tiếng gầm thét tràn đầy ý khiêu khích.
Cũng vào lúc này, một cơn lại một cơn lốc xoáy, mang nước biển vô tận, đi tới chỗ hắn quấn giết.
“Ầm ầm!”
Không chỉ vậy, tiếng sấm dữ dội lại xuất hiện.
Mưa dông đan xen, gió bão tàn phá.
Tô Mộ giống như một chiếc thuyền lắc lư trên biển lớn.
Tất cả mọi thứ dường như đang cảnh báo hắn.
Cấm đi về phía trước!
“Keng! Keng! Keng!”
Lá Chắn Thần Quang chống đỡ vô cùng tốt, dưới thế công kích luân phiên, vẫn không xuất hiện vết nứt.
“Chỉ có chút năng lực này, còn muốn ngăn cản ta?”
Một tiếng hét vang vọng khắp vùng biển.
Tô Mộ đang tính toán chọc giận chủ nhân vùng đại dương này, khiến đối phương sử dùng thủ đoạn mạnh nhất, từ đó hắn có thể nắm rõ sức mạnh của đối phương.
“Xì!”
Một tia chớp rơi xuống.
Mục tiêu của một đòn này cũng không phải là Tô Mộ!
Tia chớp đánh vào mặt biển, tạo thành một dòng điện mạnh mẽ.
Dưới sự can thiệp của dòng điện mạnh mẽ, mặt nước bỗng nhiên đứng lên một bóng dáng khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận