Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 536: Sóc Băng Sương.

Nhìn thấy cảnh này, Băng Khiếu và những người khác hoàn toàn chết lặng.
Ngay cả con quái thú khổng lồ kia cũng ngây người ra, nó không hiểu tại sao một con người nhỏ bé như vậy lại có thể đỡ được một đòn đánh dùng hết sức của nó?
Lúc này, sát thương của hố đen bạo phát.
Ngay lập tức, một con số tổn thương lên đến hơn 20 triệu bay lơ lửng trên đỉnh đầu con quái thú khổng lồ.
So với Tô Mộ không tổn thương chút nào, hố đen trực tiếp giết cự thú ngay lập tức.
Kỹ năng cấp Thần kết hợp với công kích ma pháp kinh khủng của Tô Mộ, khiến cho cuộc thí luyện này trở nên cực kỳ đơn giản.
‘Chúc mừng người chơi qua ải thứ ba của thí luyện Băng Xuyên, có lựa chọn tiếp tục khiêu chiến hay không?’
“Tiếp tục!”
Theo quyết định của Tô Mộ, nơi này xảy ra biến hóa cực lớn.
“Tạch...!”
Lớp băng trên mặt đất bắt đầu vỡ vụn.
Một cột lại một cột nhũ băng kinh khủng nhô lên từ trên mặt đất.
Mỗi một cột nhũ băng đều cao vài chục mét, mũi nhọn trên đó lại càng ánh lên hàn quang đáng sợ.
Toàn bộ hầm băng sụp xuống, chỉ có cửa vào đường hầm không bị che phủ.
“Khiếu ca, chúng ta đi thôi, nơi này không phải là nơi chúng ta có thể ở lại nữa!”
Nhìn nhũ băng còn cao hơn cả mình trước mắt, Băng Phong hô lên với Băng Khiếu.
“Đi thế nào? Đường hầm này căn bản không bò lên được!”
Sắc mặt Băng Khiếu tái nhợt.
“Theo ta thấy, chúng ta chỉ có thể đợi nhà thám hiểm kia vượt ải, thì mới có thể đi ra ngoài cùng hắn!”
“Chờ ở đây, đừng đi đâu cả!”
Hắn ra lệnh với mấy người.
Nhưng ngay khi hắn vừa dứt lời, một phần lực lượng băng sương mạnh mẽ bao trùm cả thân thể của hắn.
Không chỉ hắn, những người khác cũng giống như vậy.
Ngay cả Tô Mộ cũng bị băng sương tập kích.
Cơ thể của mọi người bắt đầu kết băng với tốc độ cực nhanh.
“Biến thân Hoả Nhân!”
Người ở không trung, Tô Mộ trực tiếp biến thân thành hình dạng Hoả Nhân.
Dưới nhiệt độ cao nóng bỏng, băng sương bao trùm cơ thể của hắn tan rã trong khoảnh khắc.
Song đám người Băng Khiếu lại không giống vậy.
Bọn họ biến thành tượng băng với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Nhưng vẫn chưa xong, sau khi biến thành tượng băng, cơ thể của bọn họ lại động.
Giống như bị lực lượng nào đó thao túng, những người này liên tiếp nhảy lên nhũ băng bén nhọn.
Nhũ băng lại không gây ra sát thương đối với bọn họ, ngược lại trở thành ván cầu của bọn họ.
Những người này nhảy lên cao, phát động tiến công hướng về phía Tô Mộ ở không trung.
“Đã bảo các ngươi đừng theo tới đây, một hai phải tìm đường chết!”
Nhìn thanh HP trên đầu những người đó, Tô Mộ bĩu môi.
Sau khi bị băng tuyết ăn mòn, những người này hiển nhiên đã trở nên lợi hại hơn rồi, mỗi người lại đều có được lượng máu mấy trăm vạn.
Ngay khi bọn hắn phát động công kích, mấy cột nhũ băng trên mặt đất đã bị lực lượng nào đó thúc giục, bay đi về phía Tô Mộ.
Dưới sự kiềm chế của đám người Băng Khiếu, Tô Mộ gần như không có không gian né tránh.
“Kháng Cự Hoàn!”
Một năng lượng vòng tròn đột nhiên hiện ra, bắn bay đám người Băng Khiếu, đồng thời, những nhũ băng nhích tới gần Tô Mộ cũng bị chấn vỡ toàn bộ.
“Tìm được ngươi rồi!”
Tầm mắt Tô Mộ không ngừng tìm tòi ở phía dưới, phát hiện một bóng hình.
So với khổng lồ mãnh thú trước kia, bóng hình này thật sự quá nhỏ bé.
Đó là một sóc con bằng nửa cánh tay của hắn.
Nhưng đỉnh đầu sóc con này, lại treo thanh HP lên tới ba ngàn vạn máu.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, con sóc này mạnh hơn con mãnh thú vừa rồi rất nhiều.
Những nhũ băng này cùng đám người Băng Khiếu bị khống chế, hiển nhiên đều là kiệt tác của con sóc này.
“Hố Đen Hấp Dẫn!”
Tô Mộ đã khoá chặt con sóc này, trực tiếp ra tay kỹ năng hố đen.
Vậy mà ngay sau khi hố đen xuất hiện, bóng dáng con sóc kia lại biến mất.
“Ảo giác à?”
Kỹ năng đánh vào khoảng không, chân mày Tô Mộ cau lại.
“Đôi Mắt Chân Thật!”
Mở ra kỹ năng, Tô Mộ lần nữa quét nhìn nhũ băng phía dưới.
“Đây là?”
Điều khiến cho hắn kinh ngạc là, Đôi Mắt Chân Thật lại không có tác dụng.
Trong tầm mắt Tô Mộ, mấy chục sóc con đột nhiên xuất hiện.
Cũng trong lúc này, đám người Băng Khiếu phát động tiến công lần nữa.
Mặt đất lại nhô lên hơn mười cột nhũ băng.
Con sóc kia dường như muốn thừa dịp Tô Mộ ngây người, khiến hắn bị thương nặng.
“Nếu ngươi thích trốn như vậy, thì ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của ta!”
Không nhìn những công kích kia, ánh mắt Tô Mộ hiện ra ngọn lửa mãnh liệt.
Một giây sau, đỉnh đầu của hắn xuất hiện một ngọn Thiên Hỏa.
Nhưng vẫn chưa hết, một ngọn Thiên Hỏa nữa rất nhanh lại xuất hiện.
Hai ngọn Thiên Hỏa trực tiếp đánh thẳng tới mặt đất, bao phủ toàn bộ khu vực có bóng dáng sóc xuất hiện.
“Viêm Trụ!”
Theo công kích của những người đi theo Băng Khiếu phủ xuống, lại hơn mười cột lửa phóng lên cao.
Cơ thể của bọn họ bị Viêm Trụ trực tiếp xuyên thấu, cùng nhau biến thành vụn băng.
“Ầm!”
Phía dưới, dưới công kích của Thiên Hỏa, những nhũ băng kia tan rã trong khoảnh khắc.
Hai ngọn lửa rực cháy hơn xuất hiện ở trên tầng băng, thiêu đốt không dừng.
“Lần này bắt được ngươi rồi!”
Một con sóc nhỏ gầy không còn chỗ nào có thể trốn nữa, bại lộ giữa hai ngọn lửa.
Sau khi bị Tô Mộ phát hiện, con sóc này lại chìa ra chân trước.
Đột nhiên, không trung xuất hiện một nắm đấm băng cực lớn, đánh mạnh về phía Tô Mộ.
“Còn có chiêu này?”
Tô Mộ không kịp đề phòng, bị một quyền này đập bay ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận