Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 698: Người có giá trị

Dù là lão tổ Mộ Dung quỳ xuống đầu tiên hay là Thượng Quan Thiên Bác, kết cục cuối cùng của bọn họ chỉ có một chữ.
Chết!
“Ngươi quỳ quá chậm!”
Giọng nói lạnh lẽo đầy sát ý.
Giây tiếp theo, Lôi Điện Kỳ Lân đột nhiên lao về phía Cửu trưởng lão Nam Cung.
Theo năng lượng hố đen bùng nổ, sinh mệnh của vị Cửu trưởng lão này cũng đi tới cuối.
“Rầm!”
Nhìn thi thể của hắn rơi xuống mặt đất, vẻ mặt của nhóm người Mộ Dung gia một người khó coi hơn một người.
Ngoài lão tổ Mộ Dung đuổi kịp Thượng Quan Thiên Bác thì thực lực của bọn họ không kém Cửu trưởng lão Nam Cung bao nhiêu.
“Đại thần, chúng ta biết sai rồi, xin ngươi tha cho chúng ta một mạng!”
“Ngươi còn không biết chuyện này đúng không, gia tộc Nam Cung đang triệu tập rất nhiều người chuẩn bị tiến hành bao vây giết chết ngươi!”
“Bọn họ quả thật là ngu xuẩn, chúng ta nguyện đối phó bọn họ giúp ngươi!”
Mọi người liên tục mở miệng thể hiện lòng trung thành của mình với Tô Mộ.
“Ha ha!”
Tô Mộ cười khinh thường.
Trong lòng hắn hiểu quá rõ những người này có tính toán gì.
Nếu thật sự tới khi Nam Cung gia bao vây giết chết mình, chắc chắn những lão tổ trước mắt sẽ là người phản bội đầu tiên.
Tô Mộ búng tay một cái.
Chín hố đen xuất hiện cùng lúc, hút lấy chín vị lão tổ Mộ Dung gia.
“Đại thần, chúng ta thật lòng muốn gia nhập, ngươi phải tin tưởng thành ý của chúng ta!”
“Chúng ta có thể làm bất cứ chuyện gì, nếu ngươi không tin, bây giờ chúng ta có thể lập tức tấn công Nam Cung gia giúp ngươi!”
“Lão tổ, ngươi nói thay chúng ta một câu đi!”
Nhóm người Mộ Dung gia luống cuống không ngừng kêu gọi.
Nhưng dù bọn họ cầu xin như thế nào, vị lão tổ Mộ Dung đang quỳ trên mặt đất cũng không mở miệng nói một lời.
“Bùm bùm!”
Lôi quang còn mãnh liệt hơn vừa rồi xuất hiện trên người Tô Mộ.
“Tên khốn nhà ngươi, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!”
“Lão tổ, đây là lựa chọn của ngươi ư? Ngươi sẽ phải xuống địa ngục cùng ta!”
“Sớm biết như thế, chúng ta nên liều mạng với ngươi!”
“Không, ta không muốn chết, ta không thể chết được!”
Nhìn từng con Lôi Điện Kỳ Lân đang lao tới, người Mộ Dung gia phát ra những lời nguyền rủa ác độc trước khi chết.
“Đúng là đủ bình tĩnh!”
Sau khi chín người tử vong, Tô Mộ liếc nhìn lão tổ Mộ Dung.
Người này từ đầu đến cuối mắt cũng không chớp, quỳ trên mặt đất không hề nhúc nhích.
Chỉ bằng điểm này thôi mình cũng muốn tha cho hắn một mạng rồi.
“Hai người các ngươi đúng là thức thời.”
Tô Mộ cất Quyền Trượng Pháp Thần đi, trên mặt hiện lên một nụ cười.
“Chắc đại thần có vấn đề gì đó muốn hỏi đúng không? Mời nói!”
“Chỉ cần là chuyện chúng ta biết, tuyệt đối sẽ không giấu giếm bất cứ điều gì!”
Lão tổ Mộ Dung mở miệng ngay sát theo Thượng Quan Thiên Bác.
Đến lúc này, mạng sống của bọn họ đã bị Tô Mộ nắm chặt trong lòng bàn tay.
Muốn tồn tại, cách duy nhất là thể hiện giá trị của mình.
Giá trị càng cao thì bọn họ sống càng lâu!
Đây cũng là nguyên nhân bây giờ bọn họ còn sống!
“Các ngươi đều là người thông minh!”
Ý cười trên mặt Tô Mộ càng nhiều.
Trên thực tế, Thượng Quan Thiên Bác và Mộ Dung Đức đều là một loại người.
Vì có thể sống, hai người đều không tiếc vứt bỏ tất cả hậu bối trong gia tộc.
Tuy hắn rất ghét người như vậy, nhưng giao tiếp với người như vậy rõ ràng có thể tiết kiệm rất nhiều công sức.
“Ba vấn đề!”
Tô Mộ vươn ba ngón tay.
“Vấn đề thứ nhất: Thực lực của Nam Cung gia thế nào?”
“Vấn đề thứ hai: Tin tức về “Thần” trong thế giới vị diện này!”
“Vấn đề thứ ba: Mục đích cuối cùng của việc người sống lại đi tới thế giới hiện thực!”
Ba vấn đề này tuy lời ít nhưng ý nhiều, không hề có điểm nào vô nghĩa.
Thượng Quan Thiên Bác và Mộ Dung Đức nhìn nhau một cái.
Trong lòng hai người hiểu rõ, nếu đáp án bọn họ đưa ra khác nhau thì tiếng lôi điện xẹt xẹt kia sẽ xuất hiện!
“Vấn đề thứ nhất rất dễ, toàn bộ thực lực của Nam Cung gia không bằng Thượng Quan gia và Mộ Dung gia liên thủ với nhau.”
“Cho dù bọn họ triệu tập người của những gia tộc khác chắc chắn cũng không phải là đối thủ của ngươi.”
Mộ Dung Đức cướp trả lời trước, còn không quên vuốt mông ngựa.
“Lão tổ tông Nam Cung gia cũng có vài phần thực lực, nếu ngươi cần thì chúng ta có thể kiềm chế người đó giúp ngươi.” Thượng Quan Thiên Bác cũng mở miệng.
“Vấn đề tiếp theo!” Tô Mộ khẽ gật đầu.
Hai người nghe vậy, vẻ mặt thấp thỏm hơi dịu lại.
Áp lực người thế giới hiện thực này mang tới cho bọn họ thật sự quá lớn.
Bọn họ sợ nói sai một câu!
“Trong vị diện này đúng là có “Thần” tồn tại, chỉ là thời gian thật sự đã quá xa xăm nên chúng ta cũng không biết bọn họ còn sống hay không.”
“Nếu ngươi muốn tìm kiếm “Thần” thì chỉ có thể đi tới biển Hắc Ám trước.”
Mộ Dung Đức vẫn là người đầu tiên mở miệng.
Nghe thấy hắn nói vậy, Tô Mộ khẽ nhướng mày không hài lòng.
Lúc trước mình đã nghe thấy có người nói như vậy rồi.
Tầm mắt chuyển tới trên người Thượng Quan Thiên Bác, người sau lập tức cảm thấy sau lưng như bị kim đâm.
Hắn không ngừng nuốt nước bọt, suy nghĩ nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Tô Mộ cũng không nóng nảy, thản nhiên nhìn vị lão tổ thê thảm này.
Một lúc lâu sau, Thượng Quan Thiên Bác khẽ lau mồihôi trên trán rồi nói: “Cái gọi là “Thần” là người chân chính đạt tới Thần giai, bọn họ chẳng những nắm giữ lực pháp tắc mạnh mẽ, mà còn có được năng lực sáng tạo pháp tắc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận