Toàn Dân Võng Du Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 665: Vượt qua vị diện. (2)

Binh đến tướng đỡ, nước tới đất ngăn, sự tự tin về thực lực khiến Tô Mộ không chút sợ hãi.
Mặc Đắc gật đầu, mang một nụ cười có hơi khác thường trên mặt.
Hắn đưa tay đến thắt lưng trữ đồ, lấy ra quyển trục truyền tống đó.
Ngay khi hắn định mở nó ra, thì một lực lượng vô hình đã giam cầm cơ thể của hắn.
“Ngươi!”
Mặc Đắc trợn to hai mắt nhìn Tô Mộ, hét lớn một tiếng.
“Ngươi giỏi thì tự lấy đi!”
Trong nháy mắt, Tô Mộ đã đến ngay trước người Mặc Đắc và giật lấy quyển trục đó.
“Bên trên có lực lượng truyền tống?”
Sau khi quan sát quyển trục một phen, Tô Mộ đã nhanh chóng nhận ra.
Quyển trục này có lẽ là một loại trận pháp truyền tống nào đó.
Một khi Mặc Đắc mở nó ra, có lẽ sẽ có rất nhiều lão tổ người sống lại hiện ra.
“Anh bạn, ngươi thế này là có ý gì?”
Bị trọng lực giam cầm, Mặc Đắc dốc hết sức phun ra một câu.
Quyển trục truyền tống này là con át chủ bài cuối cùng của hắn, nếu Tô Mộ nhìn thấu tất cả những thứ này, hắn chẳng những chết ở chỗ này, mà chiêu này cũng vĩnh viễn không thể thành công nữa!
“Ta và ngươi không thể là bạn.”
Tô Mộ cười khẩy, và đấm một phát lên người Mặc Đắc.
“Bùm!”
Cú đấm này không hề nương tay.
Dưới lực lượng đáng sợ kia, toàn bộ nội tạng của Mặc Đắc đều vỡ nát, cả người thẳng tắp bay ngược ra, liên tiếp đập nát mấy chục bức tường cung điện, vẫn không dừng lại.
Hắn rõ ràng không thể sống sót nổi.
Tô Mộ không thèm để ý tiểu lâu la này sống chết ra sao.
Cầm quyển trục đó lên, Tô Mộ bắt đầu rơi vào trầm tư.
“Ta có nên mở nó bây giờ không? Hay ta nên mở nó ở một nơi khác?”
Mở nó ra, thì âm mưu của người sống lại đối với hắn sẽ không còn chỗ nào che giấu nữa.
Nghĩ đến việc mình có thể gặp phải những vị lão tổ của đám người sống lại, Tô Mộ không do dự nữa.
Nhưng những tên đó là đại danh từ “giàu có” đó!
Không nói những thứ khác, chỉ là huân chương của Thần trong tay bọn họ đã đáng giá hơn tất cả những thứ khác.
...
Thế giới vị diện liên thông với Hoa Đô.
Một nhóm người đang hồi hộp chờ đợi.
“Tín hiệu của Mặc Đắc đã truyền đến hắn rồi, chỉ cần hắn mở ra quyển trục truyền tống trước mặt tên kia, nhất định có thể kéo tên kia vào trong vị diện.”
“Ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, một khi tên đó đến, ta nhất định phải giết hắn càng sớm càng tốt!”
“Ta nghĩ không cần phải vội vàng như vậy.”
“Nếu chúng ta có thể khống chế được tên đó, chúng ta sẽ có một trợ thủ đắc lực trong thế giới hiện thực.”
“Tên kia lợi hại như vậy, sao có thể dễ dàng khống chế hắn được?”
“Không có kẻ địch mãi mãi, chỉ có lợi ích mãi mãi, chỉ cần để cho tên tiểu tử kia thấy được lợi ích, muốn thu phục hắn cũng không phải là không thể.”
Nhiều giọng nói lần lượt vang lên.
Những lão tổ của người sống lại có quan điểm khác nhau.
“Mặc Quần sơn chủ, ngươi nghĩ sao?”
Đám đông bàn tán xôn xao, có người mở miệng hỏi một người có vẻ tương đối có uy vọng.
“Theo lão phu ta thấy, tên đó không thể giữ lại được!”
Mặc Quần vuốt bộ râu dài trắng xám, đầy sát khí.
“Giữ lại hắn, dù sao cũng sẽ là biến số khó lường.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đồng loạt gật đầu.
Họ tụ tập đến đây chỉ có một mục đích duy nhất.
Giết!
Dốc hết tâm tư để lôi kéo tên đó vào vị diện, sao thể dễ dàng để cho hắn chạy cơ chứ?
“Khóa giới thạch có tình huống rồi!”
Lúc này, một tảng đá trên đỉnh núi phát ra ánh sáng.
Tất cả các vị lão tổ có mặt đều nhìn qua, biểu cảm trên mặt bình tĩnh.
Ở đây họ đang có rất nhiều người như vậy, còn có thể sợ một tên thổ dân của thế giới hiện thực sao?
Chỉ cần hình bóng đó vừa xuất hiện, thì chính là tuyệt sát!
Ngay khi mọi người ngẩng đầu nhìn, đá vượt giới tỏa ra một luồng ánh sáng rực rỡ.
Một lúc sau, lỗ sâu đột nhiên xuất hiện trên hư không.
Đám người Mặc Quần nhanh chóng bày thế trận vây quanh lỗ sâu.
Đám lão tổ đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Dưới sự chú ý của mọi người, một bóng người xuyên qua từ phía bên kia lỗ sâu.
Không như bọn họ nghĩ, bóng người đó không rơi xuống mặt đất mà dừng lại trên không trung.
Đám lão tổ gần như mở to đôi mắt cùng một lúc.
Khí thế tỏa ra từ kẻ đứng giữa không trung kia khiến bọn họ bỗng cảm nhận được sự uy hiếp.
Cũng chính vì thế mà không một ai dám manh động.
“Quả nhiên là một cái bẫy!”
Nhìn đám lão tổ phía dưới, Tô Mộ nở một nụ cười nhạt trên khóe miệng.
Ngay khoảnh khắc mở quyển trục, hắn đã cảm thấy lực truyền tống cực mạnh mẽ.
Nhưng điều làm mình không ngờ tới chính là vị trí dịch chuyển tức thời, thực sự làm người ta ngạc nhiên đến mức vui mừng!
“Một người, hai người...”
“Mười bảy người, mười tám người.”
Tô Mộ bắt đầu đếm mà như không có người khác bên cạnh.
Mười tám vị lão tổ cùng ra tay, cũng thật là cho mình đủ thể diện.
Hèn chi Mặc Đắc có thể chịu nhục được.
Nhưng thằng nhóc đó cho dù có chết cũng sẽ không nghĩ rằng mình chưa từng là con mồi!
“Ngươi chính là thổ dân đã tập kích giết hại hậu bối của chúng ta trong thế giới hiện thực phải không?”
Nhìn thấy Tô Mộ bình thản ung dung tùy ý chỉ chỉ trỏ trỏ, một lão tổ không dằn nổi cơn nóng giận.
“Là ta!”
Tô Mộc cao giọng đáp lại.
Dưới Đôi Mắt Thần Thị, những lão tổ người sống lại này có bao nhiêu cân bao nhiêu lạng, đều nằm trong sự kiểm soát của mình.
“Các ngươi tốn nhiều công sức như vậy để kéo ta tới đây, ta có hơi tò mò, đây rốt cuộc là nơi nào?”
“Đây chính là nơi ngươi chôn thây!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận